Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1994 : Mộ Hoa thần sơn
Ngày đăng: 06:09 22/04/20
Diệp Mặc đành phải nói:
- Tôi muốn đến Tuy Long Bảo xem sao, tiện thể đi qua Hành Thị Thần Giác, cho nên muốn hỏi cô lấy…
Nữu Như Nam lập tức ngắt lời Diệp Mặc nói:
- Anh không cần nói tôi cũng biết anh muốn đến đòi nợ, trong này không phải là nơi nói chuyện, anh đi cùng tôi trước đã.
Khi Diệp Mặc cùng Nữu Như Nam rời khỏi đường đá xanh này, lập tức liền cảm thấy một thần thức mịt mờ như có như không đang chằm chằm nhìn hắn. Thần thức này hắn rất quen, chính là đường thần thức lúc trước ở cổng Hành Thị Thần Giác đã quét đến hắn.
Năng lực cảm ứng của Tam Sinh quyết của hắn vốn rất mạnh, cộng thêm trực quan của hắn rất tốt. Đường thần thức này không chút kiêng kị quét lên người hắn như vậy, nếu như hắn không cảm nhận được, thì mới là chuyện lạ. Trong địa bàn của người khác, lần này Diệp Mặc cũng không dùng thần thức phản quét lại.
Đợi đến khi Diệp Mặc cùng Nữu Như Nam tiến vào trong phòng của cô ấy rồi, Nữu Như Nam đóng cửa phòng lại, đường thần thức đó mới rời đi. Diệp Mặc chậm rãi thở dài, bị người khác bí mật quan sát như vậy, hắn rất khó chịu. Hành Thị Thần Giác, hắn chỉ mới đến, thậm chí trong này rộng lớn bao nhiêu hắn cũng không biết, nhưng lúc này Diệp Mặc cũng chuẩn bị đi rồi.
Căn phòng của Nữu Như Nam cũng như con người cô rất gọn gàng đơn giản, ngoài một chiếc giường ngọc để nghỉ nơi ra, chỉ có một chiếc bàn đá nhỏ, trên bàn đá đó có một bộ ấm chén.
Nữu Như Nam rót cho Diệp Mặc một chén trà rồi nói:
- Diệp Mặc, tôi biết anh đến hỏi tôi lấy Thần tinh, nhưng Thần tinh mà mỗi năm tôi kiếm được cũng có hạn. Cộng thêm tôi còn tu luyện nữa, cho nên muốn trả hết số nợ của anh thì cũng còn xa vời lắm. Tôi ngược lại lại có một cách, tôi xin Đại tiểu thư giúp anh tìm một việc làm ở Hành Thị Thần Giác, thậm chí không cần anh mạo hiểm ra ngoài tìm kiếm tài nguyên tu luyện.
Diệp Mặc nâng chén trà lên uống một ngụm, phát hiện nước trà này đến Tiên trà của một số tông môn cũng không bằng, không có chút Thần linh khí nào, lại càng không có vị gì.
Hắn đặt chén trà xuống rồi nói:
- Tôi vẫn bế quan trong động phủ, rất nhiều chuyện cũng không biết, tôi có vài chuyện muốn thỉnh giáo cô một chút, còn chuyện Thần tinh mà cô nợ tôi, thì đợi lát nữa nói sau.
- Được, anh hỏi đi, chiếc chuông mà anh bán cho tôi cũng không tệ. Đừng nói tôi còn chưa trả sạch nợ cho anh, cho dù trả xong rồi, tôi cũng nợ anh một ân tình.
Diệp Mặc không hiểu hỏi.
- Vì Mộ Hoa Thần sơn do các loại pháp tắc thời gian tạo thành, trong đó có nơi anh có thể cảm nhận được thời gian trôi nhanh như bay, có nơi anh có thể cảm nhận được thời gian đang dừng lại thậm chí là lùi về quá khứ. Nhưng nếu như người có tu vi thấp gặp phải tình huống như này, có thể sống sót cũng không nhiều. Anh có thể tưởng tượng một khi anh cảm nhận được thời gian trôi nhanh như bay, thời gian đó trôi qua quá nhanh, còn chưa đợi anh thoát ra khỏi lốc xoáy thời gian đó, thọ nguyên của anh cũng đến rồi.
Nữu Như Nam nghiêm mặt nói.
- Còn có nơi như vậy ư?
Diệp Mặc kinh ngạc hỏi, hắn cảm nhận nơi này sao lại có chút giống như Niệm sơn của Tiên giới. Hắn vốn dĩ định đến Niệm sơn cảm ngộ pháp tắc thời gian, đáng tiếc là vì quá nhiều chuyện, người đàn ông áo bào tìm mang ụ đá tiến vào Thần Phần vực, khiến hắn không dám tiếp tục trì hoãn nữa, nên cũng tiến vào Thần Phần vực.
Nếu như Nữu Như Nam nói Mộ Hoa Thần sơn này thực sự có thể cảm ngộ được pháp tắc thời gian, thì quả thực quá thích hợp với mình rồi. Tất cả thần thông không có pháp tắc kết hợp cũng chỉ có thể gọi là tiểu thần thông, chỉ có trong thần thông có pháp tắc phối hợp cùng, mới có thể xưng là đại thần thông.
Diệp Mặc cũng ít nhiều chạm tới pháp tắc không gian, nhưng nếu nói tiểu thành thậm chí là tinh thông, thì còn kém quá xa. Chủ yếu là hắn không có truyền thừa, cũng không có nơi nào để cảm ngộ. Pháp tắc khác với công pháp, có thể thông qua Tam Sinh quyết mà diễn sinh ra.
Pháp tắc là do thiên địa tự nhiên tạo thành, Tam Sinh quyết chỉ có thể giúp Diệp Mặc cảm ngộ pháp tắc sâu hơn, nhưng không thể nào suy diễn được pháp tắc mới để Diệp Mặc cảm ngộ. Muốn lĩnh ngộ pháp tắc, chỉ có thể đến không gian thiên địa tự mình lĩnh ngộ, bất kỳ ai cũng không giúp được gì.
Vừa nghĩ đến Mộ Hoa Thần sơn có thể cảm ngộ được pháp tắc thời gian, còn có Thần tinh và Đạo quả nữa, Diệp Mặc lập tức liền có hứng. Hắn căn bản không đợi Nữu Như Nam nói tiếp, liền ôm quyền nói:
- Nữu Như Nam tỷ, bốn vạn Thần tinh tôi cũng không muốn lấy nữa, tôi chỉ có một yêu cầu, chính là xin Như Nam sư tỷ giúp tôi có tên trong danh sách vào Mộ Hoa Thần sơn, chỉ cần có tên, thì tôi có thể tự mình đi tìm Thần tinh.
- Anh muốn đến Mộ Hoa Thần sơn?
Nữu Như Nam sững người chằm chằm nhìn Diệp Mặc hỏi, hỏi xong cô lập tức liền phản ứng lại, vội vàng lắc đầu nói:
- Không được, tuyệt đối không được. Đừng nói anh không có tên trong danh sách, cho dù có tên rồi, Đại tiểu thư cũng sẽ không cho anh vào chung đội, anh đơn độc đến đó chỉ là tìm đến cái chết mà thôi.