Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2056 : Tái chiến Dục đạo

Ngày đăng: 06:09 22/04/20


Cùng với âm thanh gào rú này, một bóng dáng với tốc độ cực đáng sợ từ trong lốc xoáy bị vỡ vọt ra. Khí thế cường đại ép những Thánh đế bên ngoài lùi về sau, một Tố đạo Thánh đế đứng đầu trong đó lại bị khí thế bóng dáng đột nhiên xuất hiện này ép lại, căn bản không thể nhúch nhích nổi.



Bùm...



Giống như một quả bóng da rạn nứt, Thánh đế bị bóng đên kia xé nát tan tành, đến nguyên thần cũng không kịp chạy thoát.



Những người xung quanh nhìn thấy vậy liền choáng váng, rốt cuộc đây là Thần thú gì? Không ngờ lại đáng sợ như vậy, chỉ là tập kích cũng có thể xé nát một Tố đạo Thánh đế?



Diệp Mặc đứng một bên nhìn cũng vô cùng kinh hãi, sớm đã phóng Tử Đao ra. Thần thú phóng ra từ trong Vô Định Cốc này quả thực quá lợi hại, không chỉ như vậy, tốc độ của nó dùng thần thức cũng không thể nào quan sát rõ ràng.



Phù một tiếng, giống như một cơn gió bắn xẹt qua, bóng dáng đó sau khi xé nát Tố đạo Thánh đế kia, không ngờ cũng không ở lại đánh nhau cùng với những Thánh đế còn lại, mà lại mau chóng biến mất giữa miệng cốc, giống như chưa bao giờ xuất hiện vậy.



Qua một lúc lâu, mới có người kinh dị nhìn hướng mà bóng đen đó biến mất hỏi:



- Đây rốt cục là thứ gì vậy? Thần thú sao?



- Con Thần thú này tuyệt đối không thua gì một Tố đạo Thánh đế, may mà nó không làm gì chúng ta.



Mộc Mậu Thánh đế cũng thầm sợ hãi nói.



Gã vừa nói xong, những người còn lại mới nghĩ tới Vô Định Cốc cũng đã được mở rồi, lúc này cũng không còn ai khách khí nữa, nhao nhao xông vào Vô Định Cốc.



Diệp Mặc ngược lại lại trở thành người cuối cùng, hắn nhìn hướng mà cái bóng kia biến mất, trong lòng liền tỉnh táo lại, cái bóng này mặc dù đáng sợ, nhưng đáng sợ hơn chính là tốc độ của nó. Loại tốc độ này, cho dù không có tu vi Đạo nguyên, cũng có thể đập nát một Tố đạo Thánh đế, tốc độ đó căn bản có thể phá vỡ tốc độ của hư không. Bởi vậy có thể thấy, cái bóng đó là Thần thú, còn có thân thể vô cùng cứng chắc nữa.




Trong tích tắc này Diệp Mặc cũng đã chuyển vô số ý niệm trong đầu, không gian xung quanh giống như sền sệt lại, cho dù hắn cố gắng giãy giụa không gian để chạy trốn, cũng sẽ bị sóng của mấy chục dòng sông Huyền thuỷ đinh này cuốn đi.



Nếu như không vào Thế giới trang vàng, Diệp Mặc chắc chắn cho dù hắn đã là tu vi luyện thể Tiên thần thể rồi, cũng không thể nào thoát mạng được.



36 viên Lôi Hải Thần Châu có thể chặn lại được sóng của mấy chục dòng sông Huyền thủy đinh này, nhưng Diệp Mặc lại không muốn lấy ra, không phải sợ tên Dục đạo Thánh đế trước mặt này phát hiện hắn có 36 viên Lôi Hải Thần Châu đáng sợ này, mà là Diệp Mặc biết rõ còn có một người nữa đang đứng bên nhìn trộm hắn.



Mấy chục dòng sông đinh giáng xuống, khí tức ăn mòn càng lúc càng đáng sợ hơn, Diệp Mặc không dám tiếp tục do dự nữa, một bức họa lớn phát ra vô số ánh sáng màu vàng đánh ra.



Những ánh sáng màu vàng này mau chóng hình thành từng làn sóng màu vàng, trên làn sóng màu vàng này, có mấy chục La Hán áo vàng đứng trên, có mấy vị La Hán thậm chí quần áo cũng có màu vàng cực kỳ nhạt.



Những vị La Hán này vừa ra, lập tức liền đánh cây côn sắt trong tay ra, từng màn côn đập trúng lên làn sóng đinh kia, vang lên những tiếng nổ vang trời.



Huyền thủy đinh ăn mòn nổ tung, Huyền thủy văng ra tứ phía, mũi nhọn bắn khắp nơi. Nhưng khí thế bàng bạc kia lập tức bị chặn xuống, những đường đinh ăn mòn trong dòng sông Huyền thủy đinh kia đập lên trên những vị La Hán này, khiến thân mình của những vị La Hán áo vàng này mau chóng ảm đạm sau đó biến mất, chỉ có vài vị thân mình có chút màu vàng nhạt, vẫn đứng sừng sững trên dòng sông màu vàng đã bị Huyền thủy ô nhiễm, chặn lại dòng sông đinh vô tận kia.



- Kim Cương Đại Thừa Đồ...



Dục đạo Thánh đế phóng ra mấy chục dòng sông Huyền thủy đinh kia giật mình thốt lên, sau đó ánh mắt gã liền lộ ra tinh quang vô cùng nóng bỏng.



Đây đúng là Kim Cương Đại Thừa Đồ, Kim Cương Đại Thừa Đồ là một món pháp bảo mà Diệp Mặc luyện hóa đơn giản nhất, hắn không tu thần thông Phật môn. Kim Cương Đại Thừa Đồ là một trong những pháp bảo vô thượng của Phật môn, mặc dù quý giá, nhưng không phải là thứ mà Diệp Mặc thích. Diệp Mặc luyện hóa bộ phận cấm chế của bức họa này, chủ yếu là vì đề phòng chẳng may, không ngờ hôm nay lại dùng đến thật.



Đối phương vẫn còn đang vui sướng, Tử Đao của Diệp Mặc lại lần nữa bổ đến, lần này không phải là vết nứt nữa, mà là thần thông Diệp Mặc lĩnh ngộ trong Thần Phần Vực, Lạc Ngân Đao Văn.