Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2068 : Phía sau của Thánh môn
Ngày đăng: 06:10 22/04/20
Nếu như không có Đài sen chín cánh, Cơ Tích có lẽ sớm đã hóa thành bã vụn trong lốc xoáy không gian kia rồi. Nhưng cô trong Đài sen chín cánh, Đài sen chín cánh vốn dĩ cũng là một pháp bảo cao cấp, cho dù trong hư không quay cuồng, cũng không có nửa phần trì trệ, cũng không có chút mảy may hư hỏng gì. Dùng chớp mắt cái hết một nghìn tỉ dặm để hình dung Đài sen chín cánh lúc này, thì không thể thích hợp hơn được nữa.
…
Ngục môn sơn trong Thần nữ Thánh môn nằm ngoài rìa của Thần nữ Thánh môn, trong này thần linh khí thiếu thốn, tứ phía đều là khí tức pha tạp và hỗn loạn, không có lợi cho tu luyện, đồng thời cũng bất lợi nếu ở lâu. Trong Ngục môn sơn có một quả đồi cực thấp, một lối đi nhỏ hẹp thông vào trong nơi sâu nhất của quả đồi này.
Quả đồi trong Ngục môn sơn này chính là nơi giam cầm những đệ tử chịu tội của Thần nữ Thánh môn, vì trong quả đồi này lúc nào cũng sẽ chịu âm hỏa thiêu cháy âm hồn, hơn nữa vì Thần linh khí quá thiếu thốn, không có bất kỳ cách nào chống cự được với sự thiêu đốt của âm hỏa này. Cách duy nhất, chỉ có thể nhẫn nại chịu đựng sự giày vò này.
Những người bị nhốt trong này, chỉ có thể trừng mắt nhìn thần hồn của mình càng lúc càng yếu đi, nguyên khí và thần thức càng lúc càng héo hon, đến cuối cùng, cũng chỉ có thể thần hồn câu diệt. Chết thì chết rồi, nhưng trước khi chết, còn phải chịu đựng sự đau đớn thống khổ này. Sự đau đớn khi âm hỏa thiêu đốt thần hồn, cũng không phải là Tiên nhân bình thưởng có thể chịu đựng được.
Cho dù là Thánh đạo giới hoàn hảo vô khuyết, Ngục môn sơn của Thần nữ Thánh môn cũng là một trong những lao ngục cay độc nhất.
Lúc này bên ngoài Ngục môn sơn, Mục Tiểu Vận khóe mắt có chút đỏ hoe, cô biết sư phụ của mình đang chịu liên lụy của cô, bây giờ bị sư bá kiếm cớ nhốt trong Ngục môn sơn.
- Xin lỗi, sư phụ. Là đệ tử làm liên lụy đến sư phụ rồi.
Mục Tiểu Vận sau khi vào trong Ngục môn sơn thăm sư phụ của mình, chắp tay nhỏ giọng đứng bên ngoài nói. Cô nhìn thấy sư phụ của mình bị tra tấn như vậy, trong lòng quả thực cực kỳ khó chịu.
Bên tai Mục Tiểu Vận truyền đến giọng nói yếu ớt của Lam Ỷ Lan:
- Tiểu Vận, con không cần phải áy náy, chưởng môn cho phép con đến thăm ta, ta cũng đã rất vui rồi. Huống chi, chưởng môn cũng khai ân với ta rồi, ta cũng chỉ là bị giam trong này trăm năm mà thôi. Trong này ta có thể lắng nghe đạo âm của mìh. Tiểu Vận, ta rất mong con có thể sớm ngày gặp được chồng mình, nhưng chỉ cần ta vẫn còn sống, thì con đừng một mình rời khỏi Thánh môn, nếu không con mãi mãi không còn hi vọng. Mặc dù con là Thánh nữ bị Thánh môn đối đãi nghiêm khắc nhất, nhưng dù gì cũng là Thần nữ. Địa vị của Bế Nguyệt trong nội môn thấp kém, con chiếu cố đến nó giúp ta, đừng để người khác ức hiếp nó.
- Oanh Hoài sư tỷ và Nam Sương sư tỷ đều là muốn tốt cho Thánh môn chúng ta, mọi người ngồi xuống nói chuyện tử tế đi, nghe ý kiến của tông chủ ra sao.
Nam Sương trong lòng thầm than, cũng không nói gì thêm, mà lại ngồi xuống. Cô làm sao còn không biết ý tứ của tông chủ chứ, lúc trước hồn đèn của Cơ Tích còn chưa tắt, vẫn còn chút ánh sáng, nhưng tông chủ lại tự ý lấy chút ánh sáng còn lại trong hồn đèn đi. Cưỡng ép thắp sáng hồn đèn của Mục Tiểu Vận, hơn nữa còn dùng nửa phần hồn của Mục Tiểu Vận nữa. Điều này chứng tỏ là muốn Mục Tiểu Vận thay mặt Cơ Tích đến Đại nhật Thần sơn tế điện mà thôi. Nhưng đáng tiếc là thực lực của cô quá thấp, tu vi Hóa đạo của cô, cho dù trong Thần nữ Thánh môn cũng chẳng là gì.
Cô tin rằng Ỷ Lan sư muội cũng đoán ra chút ít, cho nên mới cố gắng ngăn cản Tiểu Vận làm Thánh nữ. Đáng tiếc là tông chủ quyết tâm bảo trụ Cơ Tích, hi sinh một Mục Tiểu Vận đã mất đi trinh tiết, đối với tông chủ mà nói có lẽ lại càng bằng lòng hơn. Nếu không Thần nữa Thánh môn có nhiều đệ tử như này, người có tư chất ưu tú không biết có bao nhiêu, làm sao lại cố ý chọn Mục Tiểu Vận mới chỉ đến tu vi Đại Ất tiên? Hơn nữa chọn đệ tử khác, tu vi kém nhất cũng là trên cấp Tiên vương rồi, làm gì cần tu luyện thêm đến Tiên vương nữa?
- Đại nhật Thần sơn lần này cần Thánh nữ của Thần nữ Thánh môn chúng ta, cũng không phải là không đền bủ tổn thất chút nào. Bọn họ bây giờ còn không dám làm gì với Thần nữ Thánh môn chúng ta, nhưng thực lực của chúng ta bây giờ không bằng Đại nhật Thần sơn, chúng ta cũng không thể đắc tội với Đại nhật Thần sơn được. Oanh Hoài, cô đến thương lượng với Đại nhật Thần sơn một chút, bảo bọn họ đợi Thánh nữ của chúng ta đến Vị tiên rồi tính sau.
Tông chủ áo tím trầm mặc một lúc, sau đó mới chậm rãi nói.
Nói xong cô nhìn Vương Nam Sương nói:
- Nam Sương, ta không phải muốn giao Thánh nữ cho Đại nhật Thần sơn, bây giờ chúng ta có thể kéo dài thì cứ kéo dài. Có lẽ trăm năm sau, chuyện sẽ có thay đổi gì đó. Nếu không vì do ta, Thần nữ Thánh môn bị diệt môn, Cơ Tâm Dật ta là người có tội lớn nhất với Thần nữ Thánh môn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Vâng, tông chủ.
Oanh Hoài mau chóng lên tiếng đáp.
Vương Nam Sương lại thở dài một tiếng, cũng chỉ có thể khom người đáp lời.