Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2075 : Tin dữ

Ngày đăng: 06:10 22/04/20


- Liễu Xá, có một mối làm ăn rất được, cô có muốn làm không?



Một giọng nói có chút lanh lảnh vang lên bên tai nữ tu quần áo xanh nhạt này, người nói là một người tướng mạo cực hùng tráng. Nếu không phải nghe thấy giọng nói của gã, tuyệt đối sẽ không ngờ một người đàn ông tướng mạo hoành tráng như vậy lại có giọng nói lanh lảnh như thế.



Nữ tu tâm sự đầy bụng bây giờ mới nhìn thấy người đàn ông bước đến, cô lắc đầu nói:



- Triều huynh, tôi không đi nữa, tôi còn chuyện khác phải làm, mọi người cứ đi trước đi.



Nam tu được gọi là Triều huynh lại cười ha hả nói:



- Liễu Xá, cô chỉ cần nghe tôi nói, cô biết không có chuyện gì quan trọng hơn chuyện này mà. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn



- Tôi nói tôi đã hẹn người ta rồi mà.



Liễu Xá cau mày nói.



Nam tu kia lập tức hỏi:



- Cô hẹn ai? Tôi giúp cô thoái thác là được mà.



- Cô ấy hẹn tôi.



Giọng nói của Diệp Mặc vang lên bên cạnh.



Nghe thấy giọng nói của Diệp Mặc vang lên, Liễu Xá lập tức kinh động đứng dậy. Theo tin mà cô lấy được thì Diệp Mặc đang ở bên ngoài cách mấy trăm vạn dặm, cho dù đối phương có đến nhanh đi nữa, cũng không thể nào trong thời gian ngắn như vậy có thể đến rồi? Nếu như người của Đoạn Không Lăng đảo nói là sự thật, thì tiền bối đang đứng trước mặt mà cô không nhìn ra tu vi này quả thực quá đáng sợ.



- Anh là cái quái gì …



Nam tu họ Triều kia chỉ nói vài chữ, liền cảm thấy thân hình nhẹ bẫng, sau đó liền cảm thấy mình bị người ta nhấc lên ném ra ngoài. Đợi khi gã rơi xuống rồi, lại nhìn mình cũng đã thành bộ ngã sấp mặt rồi, nơi bị ngã là trong một cái khe bên ngoài trấn.



Gã hoảng sợ đứng dậy, mau chóng phóng pháp bảo phi hành ra, quay người chạy, cũng không dám tiến vào trong trấn nhỏ kia nữa. Đối phương tùy tay liền có thể ném một tu sĩ Kim đan đỉnh phong như gã ra khỏi trấn, đây là loại tu vi gì vậy? Gã trước giờ cũng chưa bao giờ nghe nói Đà Mễ trấn có một cao thủ lợi hại như này đến.



- Cô chính là Liễu Xá?



Diệp Mặc cố kìm chế sự kích động trong lòng mình lại, đi đến trước mặt Liễu Xá ngồi xuống, đồng thời bố trí một cấm chế cách âm.
Nhưnng có Diệp Mặc bên cạnh, cô không cần lo lắng yêu thú đánh lén, mau chóng tìm được tuyến đường lúc trước cô và Trì Uyển Thanh tiến vào trong Đà Mễ sơn mạch. Thanh Nguyệt xuyên thẳng qua những ngọn núi và những cây lớn ẩn khuất trong những lớp mây, từng mảng rừng và đỉnh núi trong nháy mắt liền lùi lại phía sau lưng.



Liễu Xá tim đập thình thịch, đây cũng là lần đầu tiên cô nhìn thấy có người lại có thể điều khiển pháp bảo phi hành bay trong Đà Mễ sơn mạch.



- Tiền bối, phải xuống ở đây rồi, nếu không tôi sẽ không biết đường nữa.



Mặc dù pháp bảo phi hành nhanh, nhưng không có mặt đất tham chiếu, Liễu Xá cũng không thẻ nào nhận ra vị trí mà bọn họ đang đứng.



Diệp Mặc gật đầu, hạ Thanh Nguyệt xuống. Uyể Thanh lạc vào Đà Mễ Tuyết Nguyên cũng đã năm mươi năm rồi, hắn mặc dù trong lòng vô cùng sốt ruột, nhưng cũnng biết thần thức của hắn bây giờ cũng không thể nào bao phủ hoàn toàn Đà Mễ Tuyết Nguyên, chỉ có thể từ từ tìm.



Liễu Xá dẫn Diệp Mặc xuyên thẳng qua những đống cây lá khô, sau đó lại tiến vào trong hẻm núi giăng khắp nơi. Mặc dù đi cũng không nhanh lắm, nhưng Liễu Xá vẫn không quên được con đường lúc trước cô và Trì Uyển Thanh đã đi qua.



Sau nửa ngày, Liễu Xá dừng lại ở một nơi có mấy sơn cốc giao nhau, chỉ vào một trong những sơn cốc đó nói với Diệp Mặc:



- Diệp tiền bối …



Diệp Mặc ngắt lời Liễu Xá nói:



- Liễu Xá, cô và Uyển Thanh là bạn bè, chính là bạn của tôi. Đừng gọi tôi là Diệp tiền bối, cứ gọi tôi một tiếng đại ca là được rồi.



- Vâng, Diệp đại ca.



Liễu Xá có chút hiểu ra tại sao lúc nào Uyển Thanh cũng nhớ thương Diệp Mặc, trong Tu chân giới thực lực lớn mạnh đến một trình độ nhất định rồi, rất ít tu sĩ cao cấp coi trọng những tu sĩ có tu vi thấp hơn.



- Cô vừa định nói gì?



Diệp Mặc thấy Liễu Xá chỉ vài sơn cốc giao nhau kia.



Liễu Xá bình tĩnh trở lại, mau chóng tiếp tục nói:



- Diệp đại ca, lúc trước tôi và Trì Uyển Thanh chính là vì vào sơn cốc này, sau đó gặp một con Đọc Nhãn Lang sắp lên cấp bảy. Cũng là vì con Độc Nhãn Lang đó, toị và Uyển Thanh mới bị ép hoảng hốt chạy bừa, tiến vào trong Tuyết Nguyên.



Diệp Mặc chằm chằm nhìn vào sơn cốc kia, ánh mắt lập tức trở nên ác liệt.