Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2087 : Lại quay về Tàn vực

Ngày đăng: 06:10 22/04/20


Diệp Mặc đoán chừng viên Ô Đình châu này cảm thấy những lời mình nói không có chút hương vị thề thốt nào, lúc này mới không phản ứng gì. Hắn cũng định phá vỡ thế giới màu xám này, nếu như không thể để hắn tìm ra được đường ra, hắn đương nhiên sẽ phá vỡ nơi này. Còn sau khi phá vỡ thế giới này, thế giới này có bị hủy diệt trong hư không hay không, Diệp Mặc cũng không muốn quản.



Trong nháy mắt Diệp Mặc quay người, Ô Đình châu trong tay hắn lập tức phát ra những đường ánh sáng màu đen, những đường ánh sáng này quét lên vách tường trong nhà đá, lập tức phát ra từng trận âm thanh ung ung, trong nháy mắt liền hình thành một lốc xoáy màu đen nhánh.



- Lão đại, hình như thành rồi.



Vô Ảnh cũng đã nhìn ra rồi, lốc xoáy đen nhánh này là một lốc xoáy truyền tống.



Diệp Mặc trong lòng sung sướng, Ô Đình châu có thể thỏa hiệp thì quá tốt rồi, ít nhất hắn không cần tiếp tục mò mẫm trong hư không này nữa.



- Mày vào trong Thế giới trang vàng trước đi, một mình tao là được rồi.



Diệp Mặc cho Vô Ảnh vào trong Thế giới trang vàng, hắn không chút do dự, trực tiếp một bước nhảy vào trong lốc xoáy kia. Thần thức của hắn sớm đã quét vào trong lốc xoáy kia, biết lốc xoáy này không chút nguy hiểm, quả thực giống như những gì Vô Ảnh nói, đây là một lốc xoáy truyền tống.



Diệp Mặc vừa mới nhảy vào cái lốc xoáy này, liền cảm thấy một lực quay cực mạnh truyền đến. Cho dù hắn có thần thức mạnh đi chăng nữa, cũng không thể nào kiên trì được dưới lực xoáy này.



Lực xoáy này cũng không kiên trì được bao lâu, liền giống như lập nên một thông đạo hư không vậy, chỉ nửa tuần hương sau, Diệp Mặc liền bị dẫn đi rơi vào trong một căn phòng đen kịt.



Diệp Mặc dùng thần thức quan sát, thần thức căn bản cũng không thể quét ra trong căn phòng này, còn chính giữa căn phòng lại có một bậc thang, bậc thang kéo dài lên trên, dường như không có điểm dừng.



Bậc thang này rất quen thuộc, Diệp Mặc làm sao còn không biết? Lúc trước trong động phủ trong Thặng Chính hồ, chính là nhìn thấy bậc thang này, khí tức giống nhau y hệt. Lúc trước tu vi của hắn quá thấp, mãi chưa Chứng đạo, bậc thang này không ngờ không xuống được. Bây giờ nghĩ lại hắn xuống cũng chẳng có tác dụng gì lớn, căn phòng đen thui này, Diệp Mặc đoán, chắc chính là nơi mà Đoan Mộc Cữu Cách dùng để kết nối với thông đạo U Minh.


Đợi sau khi hắn hoàn thiện trận pháp đó rồi, hắn sẽ quay về Tiên giới, chuyên tâm nghiên cứu làm thế nào để đến Tu Chân giới. Hắn không tin, Chân Thánh đế có thể quay về Tu Chân giới, hắn thì không quay về Tu Chân giới được.



Đúng lúc Diệp Mặc muốn quay người rời đi, thì một đường khí tức cực mờ mịt bị hắn bắt được. Diệp Mặc chỉ nhúc nhích một chút, liền biến mất tại chỗ, đợi khi hắn xuất hiện rồi, cũng đã có hai người một nam một nữ đứng trước người hắn.



Hai người này đều chỉ là tu vi Tiên đế, không có chút năng lực chống cự trước mặt Diệp Mặc. Hai người cũng biết tu vi của Diệp Mặc cao hơn họ nhiều, lại càng im lặng không nói gì.



- Hai người là ai? Đến Húc Nguyệt Thánh đạo có chuyện gì?



Diệp Mặc lạnh lùng hừ lạnh một tiếng nói, khí thế Thánh đế cực mạnh ép xuống.



Hai người không chịu nổi khí thề cường đại của Diệp Mặc, lập tức liền mở rộng lĩnh vực của mình ra muốn đối kháng lại với Diệp Mặc.



- Ồ …



Diệp Mặc nhìn thấy tướng mạo của người con gái thanh lệ thoát tục nói:



- Cô là người của Thần nữ Thánh môn sao?



Diệp Mặc và Cơ Tích của Thần nữ Thánh môn không biết đã đánh nhau bao nhiêu trận rồi, khí tức công pháp của Thần nữ Thánh môn chỉ cần lộ ra ngoài một chút thôi, là hắn có thể cảm nhận được.



Người con gái này nghe thấy Diệp Mặc nói ra lại lịch của cô, sắc mặt lập tức trắng bệch.