Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2098 : Đại chiến Thần Nữ phong

Ngày đăng: 06:10 22/04/20


36 viên Lôi Hải Thần Châu mang theo lôi quang đầy trời, vang lên những tiếng ầm ầm, che lấp hoàn toàn Thần nữ phong lại. Nếu nói Diệp Mặc lúc trước thuấn sát Tố đạo Thánh đế kia của Thần nữ Thánh mô, 36 viên Lôi Hải Thần Châu còn chưa kích phát hết, thì bây giờ uy thế của 36 viên Lôi Hải Thần Châu cũng đã hoàn toàn kích phát ra hết rồi.



Triền Ti Thánh Quang Luân hình thành nửa vòng tròn vòm trời tương phản hoàn toàn với Lôi Hải Thần Châu của Diệp Mặc, mấy vạn sợi tơ đập lên lôi quang của Lôi Hải Thần Châu, mang theo những âm thanh đùng đùng. Những âm thanh này nổ vang khiến không gian xung quanh tạo thành từng sóng chấn động.



Ầm …



Lại một tiếng nổ vang nữa, lôi quang và luân quang cuối cùng phát ra từng đường khe nứt không gian cực nhỏ.



Người con gái áo xanh phóng Triền Ti Thánh Quang Luân ra bị 36 viên Lôi Hải Thần Châu đánh lui, đánh xa mấy dặm. Lúc này khóe miệng bật chút máu mới dừng lại, đồng thời khiếp sợ chằm chằm nhìn Diệp Mặc, cô nghe nói Diệp Mặc chỉ là tu vi Tố đạo, không ngờ, một Tố đạo Thánh đế lại cường hãn hơn cả cô.



Diệp Mặc trong lòng cũng trầm xuống, không có chút hứng thú chiếm thế thượng phong nào. 36 viên Lôi Hải Thần Châu phóng ra, không ngờ bị đối phương chặn lại, hơn nữa còn lui ra khỏi phạm vi tấn công của Lôi Hải Thần Châu.



Nếu như không giết người con gái này, hắn tuyệt đối không lên được Thần nữ phong, trong lòng Diệp Mặc biết thời gian giằng co càng dài, đối với hắn mà nói càng bất lợi, nhưng hắn vẫn chỉ có thể không chế Lôi Hải Thần Châu tiếp tục đập về phía người con gái áo xanh này. Diệp Mặc chuẩn bị sau khi lại lần nữa trói chặt đối phương lại, sẽ dùng Thái Sơ Thần Văn chém giết cô.



Cũng nghĩ giống như Diệp Mặc, người con gái này cùng lúc đó cũng lại lần nữa phóng ra thanh kiếm dài màu trắng.



- Dừng lại.



Đúng lúc hai người muốn tiếp tục đánh nhau, một giọng nói khàn khàn vang lên, đồng thời một bóng người hạ xuống.



Người đến trong tầm thần thức của Diệp Mặc, là sư phụ của Mục Tiểu Vận, sư phụ của Mục Tiểu Vận đối xử với Mục Tiểu Vận hình như cũng không tệ lắm, Diệp Mặc ngược lại cũng không tiếp tục ra tay. Diệp Mặc không ra tay, người con gái áo xanh kia cũng không ra tay. Rõ ràng cô cũng biết, nếu như cứ tiếp tục đánh, cô có thể không phải là đối thủ của Diệp Mặc.



- Diệp Mặc, anh không thể ra tay với Nam Sương sư tỷ được. Nam Sương sư tỷ vì bảo vệ cho Tiểu Vận, không muốn cho Tiểu Vận làm Thánh nữ, nên cũng đắc tội với rất nhiều người. Mặc dù chuyện phía sau tôi không biết như thế nào, nhưng tôi chắc rằng Nam Sương sư tỷ cũng không làm chuyện lương tâm không cho phép.



Lam Ỷ Lan chặn Diệp Mặc lại, thành khẩn nói.




Diệp Mặc vội vàng xông ra đỉnh núi Thần nữ phong, Tiểu Vận không có trong Thần nữ phong, người dẫn Tiểu Vận đi rất có khả năng là Cơ Tích, hoặc là tông chủ của Thần nữ Thánh môn.



Diệp Mặc vừa mới xông ra khỏi phạm vi Thần nữ phong nơi mà Thánh nữ ở, liền cảm thấy một cảm giác quen thuộc cực cổ quái, nói cách khác chút quen thuộ này không phải hắn cảm nhận ra, mà là trong giác quan thứ sáu mơ hồ phát hiện ra. Vì chút cảm giác quen thuộc này không có bất kỳ khí tức nào, nhưng lại khiến Diệp Mặc biết rõ khí tức này là của mình.



Chỉ trong nháy mắt, Diệp Mặc liền hiểu ra, chút khí tức kia chính là trên chiếc vòng cổ mà lúc trước hắn luyện chế cho Tiểu Vận, mặc dù thời gian lâi rồi, nhưng đồ mà hắn luyện chế, trong phạm vi gần như này, vẫn sinh ra chút công hưởng.



Diệp Mặc trong lòng lập tức sung sướng, chiếc vòng cổ của Tiểu Vận ở trong này, chứng tỏ Tiểu Vận cũng ở trong này. Lúc trước hắn quá vội vàng xông vào Thần nữ phong, không ngờ lại không chú ý đến khí tức cộng hưởng này.



Thần nữ Thánh môn quả nhiên xảo trá, không ngờ lại đem Tiểu Vận giấu ở bên ngoài cấm chế của Thần nữ phong, trong này chính là điểm mù khi mình tìm kiếm.



Thần thức của Diệp Mặc cũng chưa quét vào trong này, hắn liền nhìn thấy mười mấy vị Thánh đế cũng đã xông lên Thần nữ phong, người dẫn đầu không ngờ là Oanh Hoài, nhưng lúc này Oanh Hoài cũng không còn là tu vi Dục đạo nữa, tu vi ngược lại hạ xuống.



Lúc trước Diệp Mặc tha cho Oanh Hoài một mạng trong Trường Phí Thánh Đạo thành, đó là vì hắn không biết Tiểu Vận bị Thần nữ Thánh môn bắt, bây giờ hắn lại không muốn tiếp tục tha mạng cho người con gái này nữa.



Oanh Hoài trong lòng tràn đầy thù hận, khi cô nhìn thấy Tử Đao của Diệp Mặc bổ đến, lúc này mới tỉnh lại, mình còn lâu mới là đối thủ của Diệp Mặc. Khi cô là Dục đạo, cũng không phải là đối thủ của Diệp Mặc, bây giờ tu vi của cô cũng đã hạ xuống Tố đạo rồi, lại càng không phải là đối thủ của Diệp Mặc.



Lĩnh vực Thánh đế của Diệp Mặc điên cuồng thi triển ra, không chút giữ lại, lúc này là lúc cá chết lưới rách, cái gì mà lưu tình, đều là nói nhảm.



Một tia điện màu tím trực tiếp xông ra, mang theo sát thế màu tím dài mấy vạn trượng, một đường sát thế này trong lĩnh vực Thánh đế của Diệp Mặc lại càng phát huy sự tinh tế vô cùng của nó.



Tu vi của Oanh Hoài vừa mới hạ xuống cảnh giới Tố đạo Thánh đế, dưới Liệt Ngân thần thông của Diệp Mặc, căn bản cũng không có chút năng lực phản kháng nào. Cô thậm chí còn chưa kịp phóng ra 108 viên Phong Hỏa Linh Lung Sa, liền bị đường đao màu tím của Diệp Mặc bao phủ hoàn toàn.



Dự tuyệt vọng chết chóc bao trùm lấy cô, lúc này cô cũng hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, chỉ đơ người nhìn ánh hồng tím từ trên trời xoẹt xuống, trong giây phút cuối cùng, trong lòng cô không ngờ lại nghĩ đến tên đàn ông đè lên thân thể cô kia.