Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2100 : Dẫn Tiểu Vận đi

Ngày đăng: 06:10 22/04/20


Trong một động phủ trong một góc cực kỳ vắng vẻ trong Thần nữ Thánh môn, một người con gái đầu tóc bạc phơ đang lẳng lặng ngồi trên một thạch bồ đoàn đen nhánh, sắc mặt bi thương.



Người con gái tóc bạc này chính là vị Đạo nguyên Thánh đế lúc trước Cơ Tâm Dật bảo Thư Duyệt Hòa đến nhơ giúp đỡ, chỉ có điều thân thể cô từ đầu gối trở xuống cũng đã biến mất không còn nữa rồi. Cho dù là người trên của cô, cũng mất đi một cánh tay, nếu như không phải vì cho Thần nữ Thánh môn một tia hi vọng, có lẽ cô sớm đã tiến vào luân hồi rồi.



- Có lẽ mình thật sự nên đi rồi …



Một lúc lâu sau, người con gái tóc bạc này lẩm bẩm tự nói, Thánh đế của Đại nhật Thần sơn càn quấy trong Thần nữ Thánh môn, Diệp Mặc tùy ý làm bậy trong Thần nữ Thánh môn, những chuyện như này, cũng không thể nào giấu cô được. Nhưng mặc dù cô biết, cũng bất lực.



Tất cả mọi người biết rõ Thần nữ Thánh môn có Vấn đạo Thánh đế, tất cả mọi người đều không biết, Vấn đạo Thánh đế của Thần nữ Thánh môn cũng là một người chỉ có thể uy hiếp người khác, nhưng không thể ra tay được.







Vết thương của Diệp Mặc còn chưa khôi phục, cũng đã lại lần nữa lặng lẽ quay về Thần nữ phong. Mặc dù hắn vẫn bị trọng thương, nhưng Cây Hỗn Độn vẫn liên tục không ngừng chữa thương cho hắn.



Sở dĩ vội vàng quay lại Thần nữ phong, là vì Diệp Mặc biết hắn cần phải mau chóng dẫn Tiểu Vận đi, nếu không một khi Tiểu Vận bị chuyển đo rồi, thì hắn cũng khó có thể tìm được.



Nội tình trong Thần nữ Thánh môn, Diệp Mặc cũng đã từng gặp qua, đừng nói trong đó còn có một Vấn đạo Thánh đế còn chưa ra tay, cho dù những vị Thánh đế này cũng đã ra tay, một khi hắn bị vây lại, tì căn bản cũng không thể thoát nổi.



Lúc trước mười mấy vị Thánh đế vây đánh hắn, Diệp Mặc trong lòng biết rõ, mười mấy vị Thánh đế này thực sự hạ sát thủ cũng chưa nhiều, cùng lắm cũng chỉ là Cơ Tâm Dật và mấy vị Dục đạo Thánh đế mà thôi. Nếu không hắn căn bản cũng không có cách nào chạy thoát được, những Thánh đế này chỉ là sau khi hắn chém một nửa người của Cơ Tâm Dật, thì mới toàn lực ra tay với hắn. Cho nên vết thương trên người hắn cũng là có sau khi đánh trọng thương Cơ Tâm Dật.



Bởi vậy có thể thấy Oanh Hoài cũng mất lòng nhiều người trong Thần nữ Thánh môn, mặc dù mình giết Oanh Hoài rồi, nhưng những người thù hận mình cũng không nhiều. Khi hắn đánh trọng thương Cơ Tâm Dật, mới khiến những vị Thánh đế này toàn lực ra tay. Cho dù là Cơ Tích, cũng là sau khi hắn đánh trọng thương Cơ Tâm Dật, Đài sen chín cánh mới hoàn toàn phóng ra.



Diệp Mặc biết rõ tình hình bên trong, nên mới vội vã dẫn Mục Tiểu Vận đi. Nội tình của một Thánh môn, cũng không phải là thứ mà một Thánh đế vừa mới Tố đạo như hắn có thể so sánh được.



Thần nữ Thánh môn lúc này thậm chí cũng không có ai bảo vệ, Diệp Mặc rất dễ dàng lại lần nữa đến nơi lúc trước đại chiến, thần thức của hắn phóng ra ngoài, chỉ trong mấy giây, hắn đã tìm được cảm giác có chút quen thuộc kia.


Cơ Tâm Dật ngắt lời Cơ Tích nói:



- Cơ Tích, chuyện này không liên quan gì đến Lãnh Ngọc, là ta bảo Lãnh Ngọc đưa Bán Yên cho đối phương, nếu như không đưa cho bọn họ một Thánh nữ, thì người của Đại nhật Thần sơn làm sao có thể đi? Nếu như gã không đi, Diệp Mặc làm sao có thể đuổi theo gã được?



- Sư phụ, sư phục đưa Trúc Tâm Giác mà Thanh Thánh nữ đeo cho Đại nhật Thần sơn mang đi rồi?



Cơ Tích kinh thanh hỏi.



Thần nữ chưa từng ở trong Thần nữ phong, tuyệt đối không có khí tức Thánh nữ. Nếu như muốn lừa Đại nhật Thần sơn, phải dùng khí tức Thánh nữ, khả năng duy nhất chính là đeo Trúc Tâm Giác của Thanh Thánh nữ lên trên người. Bây giờ tông chủ nói giao Thánh nữ cho Đại nhật Thần sơn, rõ ràng là đưa Trúc Tâm Giác ra rồi.



Cơ Tâm Dật lại thở dài một tiếng nói:



- Đây cũng là thời khắc sinh tử của Thần nữ Thánh môn chúng ta rồi, ta cũng bảo Như Dung đuổi theo rồi. Chỉ cần tên Hóa đạo kia của Đại nhật Thần sơn và Diệp Mặc đánh nhau là được. Nếu như Diệp Mặc thắng, thì Như Dung sẽ giết chết Diệp Mặc mang Trúc Tâm Giác về, nếu như người của Đại nhật Thần sơn thắng, thì Như Dung cũng sẽ giết người đó, cũng có thể đem Trúc Tâm Giác về được.



Mọi người im lặng, rõ ràng Diệp Mặc là một vật hi sinh, bất luận thắng thua đều phải chịu chết. Cuối cùng còn phải cõng trên lưng tai tiếng giết chết Hóa đạo Thánh đế của Đại nhật Thần sơn.







Diệp Mặc lúc này cũng phóng Thời không Thoa ra rồi, bây giờ hắn cũng ra khỏi phạm vi của Thần nữ Thánh môn rồi, vẫn chưa có Đạo nguyên Thánh đế nào đến chặn đường hắn, hắn cũng không cần phải Na di (một kiểu dịch chuyển tức thời đây mà).



Na di trong Thánh đạo Tàn giới, cũng vô cùng nguy hiểm, Thánh đạo Tàn giới đâu đâu cũng là khe nứt hư không và không gian hỗn loạn, một khi không cẩn thận, sẽ bị na di vào trong khe nứt.



Thần thức của Diệp Mặc cường đại, thậm chí cũng đã tu luyện đến chuyển thứ năm của Thần Niệm Cửu Chuyển, hình thành thần thức giới. Thời Không Thoa mặc dù cực nhanh, nhưng cũng không cần lo bị cuốn vào trong khe nứt kia.



Hơn nửa ngày sau, Diệp Mặc đang định tìm một nơi để dừng lại, sau đó tiến vào trong Thế giới trang vàng đánh thức Mục Tiểu Vận tỉnh lại. Một đường thần thức cường hoành đột nhiên quét tới, đường thần thức đó quan sát trên người Diệp Mặc một lúc lâu, rồi bỗng nhiên mau chóng bay về phía Diệp Mặc.