Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2117 : Cốt Tiễn ta cũng có
Ngày đăng: 06:10 22/04/20
Bùm…
Quyền thế không gian Liệt Không đập vào Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, nổ sáng trời.
Quyền thế lập tức tiêu tán không còn, còn Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn cũng mất đi sát thế đáng sợ. Cho dù như vậy, vẫn xé rách nắm đấm của Diệp Mặc, mang theo một màn máu. Diệp Mặc trong nháy mắt này liền nắm chặt lấy Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn ném vào trong Thế giới trang vàng.
Cho đến lúc này, Diệp Mặc mới biết Chân Thánh đế lúc trước đáng sợ đến mức nào. Tên đó không có bất kỳ pháp bảo nào, không ngờ lại có thể tránh được bốn mũi tên của hắn, cho đến mũi tên thứ năm mới có thể bắn chết y. Chân Thánh đế nếu đặt trong Hư Thị, thì tuyệt đối là người trong Thần bảng.
Tên Hóa đạo Thánh đế râu đen này nhìn thấy Diệp Mặc dùng thần thông pháp tắc thời gian, thu lại Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn của mình, lập tức biến sắc. Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn của lão có người tránh được, nhưng trước giờ chưa có người nào tránh được rồi, lại thu lại mũi tên của lão, thậm chí khiến lão hoàn toàn không thể nào dùng thần thức bắt được mũi tên của mình ở nơi nào.
Khi lão bắn ra mũi tên này, liền đoán được mũi tên này không thể nào giết chết được Diệp Mặc, vốn dĩ lão muốn lợi dùng mũi tên này, khống chế lại đại cục, thi triển đòn sát thủ giết chết Diệp Mặc. Nhưng không ngờ lại biến hóa như này, Diệp Mặc chẳng những tránh được mũi tên này, hơn nữa còn thu lại mũi tên này nữa. Còn cái giá mà Diệp Mặc phải trả, cũng chỉ là vỡ vụn một nắm đấm mà thôi.
Một quyền vỡ vụn, đối với một Thánh đế mà nói, căn bản cũng không là vết thương gì.
Tên Hóa đạo Thánh đế râu đen lập tức liền hiểu ra, lão không phải là đối thủ của Diệp Mặc, còn lúc này Lạc Ngân Đao Văn của Diệp Mặc cũng đã rơi xuống.
Một đao văn màu tím, bóp méo không gian xung quanh, cùng với lĩnh vực Thánh đế của Diệp Mặc trói chặt toàn bộ không gian này. Dưới đao văn này, dường như bất kể phương hướng nào cũng biến thành góc chết.
Tên Hóa đạo Thánh đế vốn còn định đánh với Diệp Mặc một trận nữa, sau khi thấy đường đao văn này, hoàn toàn dập tắc ý định của mình.
Ánh sáng cực dương của Mậu Kỷ Độc Dương của lão cuốn đến, cùng lúc đó lão cũng chuẩn bị rút lui. Cho dù không phải là đối thủ của Diệp Mặc, trong lòng lão cũng không hề lo lắng, lão tin nếu như mình muốn đi, thì Diệp Mặc cũng chặn nổi lão.
Rầm rầm rầm…
Đao văn uốn éo trực tiếp hòa tan toàn bộ ánh sáng cực dương của Mậu Kỷ Độc Dương, khiến Mậu Kỷ Cực Dương trong nháy mắt hóa thành bộ dạng bình thường vốn có.
…
Tám tháng sau, Diệp Mặc điều khiển Thời Không Thoa dưới sự chỉ dẫn của Ngu Tú, lại lần nữa đến cánh đồng hoang vắn lúc trước hắn đến.
Lúc trước khi Diệp Mặc vừa mới đến nơi này, hắn còn là tu vi Tiên đế, trình độ trận pháp cũng mới đến mức vừa mới tiếp xúc với kiến thức trận pháp của Thánh đạo Tàn giới. Cho nên lúc đó hắn nhìn thấy chỉ là một cánh đồng hoang vu mà thôi, cũng không có thông đạo sương mù.
Còn lúc này Diệp Mặc vì phong ấn trận pháp này, cũng đã tập trung nghiên cứu trận pháp mấy trăm năm trong trận bàn thời gian, hắn vừa đến nơi này, liền tì dấu vết phong ấn. Dấu vết này chỉ cần qua một chút thời gian nữa thôi lại càng rõ ràng hơn, đến lúc đó cho dù là Dục đạo Thánh đế bìn thường cũng có thể nhìn ra.
- Tôi chỉ biết là ở chỗ này, chứ cũng không thể nào tìm được cách nào vào trong trận pháp được, càng đứng nói là phong ấn lại trận pháp, haizz.
Ngu Tú thở dài nói.
Diệp Mặc hiểu tâm trạng của Ngu Tú, giống như hắn năm đó. Giống như biết rõ hư không cũng có thể xé rách, nhưng tu vi chưa đến, cho dù anh có mỗ lực đi nữa, cũng không thể chạm đến hư không được.
- Sư phụ và Diệp đại ca phải bố trí trận pháp, hay là mọi người vào trong thế giới Thanh Châu của tôi đi, tránh chúng ta làm ảnh hưởng Diệp đại ca bố trận.
Thanh Như biết với tu vi và kiến thức của bọn họ, ở lại bên ngoài cũng là thừa.
Vốn dĩ Diệp Mặc muốn mọi người vào trong Thế giới trang vàng của mình, bây giờ Thanh Như lại nói như này, hắn cũng không từ chối. Thế giới Thanh Châu của Thanh Như, cũng là một tiểu thế giới, ở trong đó cũng là thích hợp nhất.
Đợi mọi người vào trong Thanh Châu rồi, Diệp Mặc sau khi cất Thanh Châu đi, lúc này mới dẫn Ngu Tú chuyển vị trí trong cánh đồng hoang dã này. Một canh giờ sau, trước mặt Diệp Mặc và Ngu Tú tối sầm lại, bọn họ lại đi vào một khoảng sương mù.
Lúc này tu vi của Diệp Mặc cũng đã là Thánh đế rồi, hơn nữa còn là một tông sư trận pháp cao cấp, thông đạo này mặc dư mù mịt, hắn chỉ bố trí vào trận kỳ, là có thể cắt được một không gian sáng lạn.