Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 212 : Tâm tư của phụ nữ anh không nên suy đoán
Ngày đăng: 05:48 22/04/20
Nhìn thấy mọi người đều nhìn mình, Đông Phương Tê lại ngạo nghễ nói:
- Lục soát quanh núi thực ra là phương án dự bị cuối cùng mà thôi, dựa vào những cách trước đây mà tôi đã bố trí, thì Diệp Mặc sẽ không ngu gì mà chạy đến núi Lượng sơn đâu.
Không biết là do ngạc nhiên thán phục phương án của Đông Phương Tê, hay là đang tỏ ra nghi ngờ nữa, những người ngồi ở đây đều lặng yên không nói. Một lúc sau Tống Kỳ Minh mới lên tiếng:
- Nhưng làm sao anh biết được Diệp Mặc đang ở đâu?
Đông Phương Tê khẽ mỉm cười.
- Ông Tống cũng đã quá coi thường tôi rồi đấy, chỉ cần Diệp Mặc không cố tình che dấu tung tích của hắn, thì tôi có thể tìm thấy hắn một cách nhanh chóng thôi. Hơn nữa với tính cách Diệp Mặc, hắn tuyệt đối sẽ không che dấu tung tích của mình đâu.
- Cho dù toàn bộ những gì anh Đông Phương nói sẽ thành công, cũng là sự thật, nhưng Nhiếp Song Song chỉ là một học sinh bình thường mà thôi, cho dù nó thật sự rất xinh đẹp, vậy thì có thể làm được gì? Để một đứa trẻ chưa từng bước vào đời đi lừa Diệp Mặc, cho dù nó không nói gì, thì cũng sẽ bị Diệp Mặc phát hiện thôi.
Lần này Tống Kỳ Trạm nói ra ý kiến của mình.
Tống Kỳ Trạm nói xong, Tống Nguyên Nghĩa cũng gật đầu tán thành, có thể nói người này rất đồng ý với ý kiến của Tống Kỳ Trạm.
- Đúng vậy, tôi biết Nhiếp Song Song, là một cô gái rất hay xấu hổ, mặc dù được mệnh danh là hoa khôi số một của trường, nhưng thực sự cô ấy không giỏi giao tiếp. Hơn nữa cô ấy luôn đặt sự cẩn trọng lên hàng đầu, để người như cô ấy đi câu Diệp Mặc, quả thực tôi thấy có chút...
Lời của Tống Hải mặc dù chưa nói xong, nhưng tất cả mọi người đều có thể nghe ra. Người này cũng rất hoài nghi về việc Nhiếp Song Song có thể hoàn thành được chuyện này hay không.
Đông Phương Tê không chút hoang mang nói:
- Xem ra đúng là mọi người chưa hiểu rõ về Nhiếp Song Song rồi, có rất nhiều người đẹp, nhưng tôi lại lựa chọn cô gái này, thứ nhất vì cô ấy là bạn học cùng thời với Diệp Lăng ở đại học Hoa Thanh, vẫn còn một nguyên nhân nữa đó chính là Nhiếp Song Song không giống như một cô gái nông thôn mà cô ta vẫn thể hiện đâu, chúng tôi đã điều tra về cô ta, cô ta xuất thân từ Bán Ẩn Môn, Cửu Nguyệt Quan Tứ Xuyên.
- Hơn nữa cô gái này còn có một món võ công rất độc, đó chính là thích hút nguyên khí của đàn ông, đàn ông bị cô ta hại nhiều không kể xiết, chỉ là chưa từng bị phát hiện mà thôi.
- Không ngờ lại là người của Bán Ẩn Môn, lại còn tu luyện môn võ công độc ác đó nữa?
Lời nói của Đông Phương Tê khiến Tống Nguyên Nghĩa há hốc mồm vì ngạc nhiên, không ngờ một cô gái tu luyện môn võ công ác độc đó lại đang lẩn trốn trong trường học.
Tống Hải rõ ràng cũng không ngờ, nhưng anh ta lập tức nhớ đến tính cách của Diệp Mặc, vội vàng nói:
Nhưng Tô Tĩnh Văn lại nghĩ lại, cái lắc này cũng là Diệp Mặc đặc biệt làm giúp cô mà, nhưng sao mình lại cảm thấy không thích như lúc ban đầu nhỉ? Có lẽ là do cái lắc này là do Ninh Khinh Tuyết nhờ Diệp Mặc làm giúp cô, nhưng như thế thì cũng có khác gì nhau đâu.
- Tĩnh Văn?
Ninh Khinh Tuyết nhìn thấy Tô Tĩnh Văn hơi run rẩy, liền gọi tên cô.
- Ah...
Tô Tĩnh Văn đã lấy lại được tinh thần, cầm chiếc lắc đeo lên tay còn lại, cũng không tháo chiếc lắc chỉ có hai hạt ngọc ra, lúc này mới cười cười nói với Ninh Khinh Tuyết:
- Cảm ơn cô, Khinh Tuyết, cô đã gặp Diệp Mặc rồi sao?
Ninh Khinh Tuyết nghe thấy Tô Tĩnh Văn nói đến Diệp Mặc, khuôn mặt cô tỏ ra hạnh phúc.
- Ừ, lần này tôi đi tìm anh ấy, hôm qua chúng tôi còn ở cùng nhau, anh ấy nói sẽ đến tìm tôi nhanh thôi.
Tô Tĩnh Văn chần chừ một lát, rồi mới lên tiếng:
- Nếu Diệp Mặc trở về rồi, cô có thể dẫn anh ấy đến nhà tôi chơi không? Mẹ tôi vẫn luôn muốn cảm ơn ơn cứu mạng của anh ấy, nên...
Ninh Khinh Tuyết không chút do dự đáp:
- Được chứ, Diệp Mặc về rồi, tôi sẽ hỏi anh ấy, nhưng, tôi nghĩ chắc chắn anh ấy sẽ đồng ý thôi.
- Cái đó làm sao cô biết được? Tôi nghĩ Diệp Mặc là người rất có chủ kiến, suy nghĩ của anh ấy không bị ảnh hưởng của người khác.
Tô Tĩnh Văn nói là thật, cũng không thể nói cô hoàn toàn không biết gì về Diệp Mặc, thậm chí trước khi Ninh Khinh Tuyết đi Long Thần, cô còn cảm thấy mình hiểu Diệp Mặc hơn Ninh Khinh Tuyết. Hơn nữa, cô còn biết Ninh Khinh Tuyết và Diệp Mặc kỳ thực là bằng mặt mà không bằng lòng.
Ánh mắt Ninh Khinh Tuyết có chút hoài niệm, một lúc lâu sau mới lên tiếng:
- Bởi tôi biết, anh ấy sẽ không cự tuyệt lời đề nghị của tôi.