Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2120 : Là Diệp các chủ nào
Ngày đăng: 06:10 22/04/20
- Như Nam.
Người phụ nữ áo trắng kia trông thấy Nữu Như Nam tới, ánh mắt buồn bã, lập tức đã biết rõ hai mẹ con nàng đều đi không được rồi. Khi bà nhìn thấy Thanh Như và Mục Tiểu Vận, trong lòng đồng thời thầm than. Loại con gái như Thanh Như và Mục Tiểu Vận này tới Hành Thị Thần Giác, há có thể đi được?
Diệp Mặc cũng nhìn thấy mẹ của Nữu Như Nam, một phụ nữ thân mặc áo trắng xinh đẹp. Hắn càng là có chút không nói nên lời, người phụ nữ này thoạt nhìn còn trẻ trung xinh đẹp hơn Nữu Như Nam, làn da cũng trắng nõn hơn Nữu Như Nam rất nhiều, không ngờ lại là mẹ của Nữu Như Nam. Không đơn giản như thế, mà tu vi của bà cũng cao hơn Nữu Như Nam, đã là tu vi Tố Đạo Thánh đế.
- Ngươi chính là Diệp Mặc, là người lúc trước hỏi Uyển Mạn lấy đi Lôi Âm Tuế Nguyệt Quả phải không?
Dục Đạo Thánh đế mới vừa nói kia lúc này trong mắt chỉ có Diệp Mặc. Không phải là gã rất coi trọng Diệp Mặc, mà là vì Diệp Mặc cầm đi một quả Lôi Âm Tuế Nguyệt Quả.
Diệp Mặc tự mình ngồi xuống, đồng thời sau khi kêu bọn Thanh Như và Tiểu Vận đến ngồi xuống, lúc này mới chậm rãi nói:
- Ngươi nói đúng rồi, ta chính là Diệp Mặc, nhưng Tuế Nguyệt Quả không phải là ta lấy đi, mà là giao dịch với Đại tiểu thư có được.
Một gã Dục Đạo Thánh đế khác hừ lạnh một tiếng, rất là bất mãn chuyện Diệp Mặc chỉ là một Tiên đế tầm thường, cũng dám lớn lối như vậy.
- Giao dịch với ta có được? Một Tiên đế như ngươi có cái gì mà có thể giao dịch Lôi Âm Tuế Nguyệt Quả với ta?
Hành Uyển Mạn ở một bên khinh thường nói.
Diệp Mặc bỗng nhiên nhìn Hành Uyển Mạn nói:
- Ta đã thấy qua rất nhiều thứ đàn bà không biết xấu hổ, loại không biết xấu hổ như ngươi đây, xác thực là lần đầu tiên nhìn thấy đấy.
Diệp Mặc há có thể không biết ý tứ của Đại tiểu thư này, bây giờ cô ta muốn đổi ý rồi. Chuyện lúc trước mình giúp cô ta ngăn chặn Bán Thánh kia, cô ta đã sớm vứt sang một bên rồi. Cô ta đoán chừng cho dù mình có thể ăn chắc một Bán Thánh, cũng không cách nào ăn nói trước mặt Thánh đế của Hành Thị Thần Giác.
- Ngươi muốn chết...
Diệp các chủ người ta giết tông chủ của Đô Đình Thần Môn, cũng không có thấy Đô Đình Thần Môn làm gì Diệp Mặc, hiện tại Hành Thị Thần Giác của gã vậy mà lại muốn giữ Diệp Mặc lại. Cái gì gọi là không biết sống chết? Chính là đây áh.
Tên Tố Đạo Thánh đế muốn động thủ với Diệp Mặc kia càng là trên đầu rịn ra mồ hôi lạnh, gã biết đợi lát nữa Diệp Mặc muốn giết gã, cho dù là thái thượng tông chủ cũng không cứu nổi gã.
- Mời ngồi, mời ngồi...
Hành Nhiên trong lòng rung động không thôi, những phẫn nộ kia sớm đã biến mất không còn dấu vết, vừa mời Diệp Mặc ngồi xuống, vừa sai bảo:
- Đi đem Đề Lưu Nhưỡng tốt nhất Hành Thị Thần Giác ta tới, ta muốn chiêu đãi Đổng trưởng lão và Diệp các chủ.
Đổng Yến mỉm cười, cũng không nói gì, ngồi xuống cách chỗ Diệp Mặc không xa. Nếu như Hành Nhiên còn không biết tiến hành đền bù cho Diệp Mặc, thì gã hết thuốc chữa rồi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Đại tiểu thư Hành Uyển Mạn sắc mặt có chút phát tím, cô ta hoàn toàn không thể ngờ, Diệp Mặc này lai lịch lại đáng sợ như thế, ngay cả Hóa Đạo Thánh đế cũng từng giết rồi. Tại Thánh Đạo Tàn Giới, có mấy người có thể giết Hóa Đạo Thánh đế? Còn giết cả tông chủ của Đô Đình Thần Môn sao?
Mẹ của Nữu Như Nam hiển nhiên khôn khéo hơn Nữu Như Nam, bà ta lập tức hiểu ra đạo lý trong đó, vội vàng lôi kéo Nữu Như Nam đi đến ngồi xuống cạnh chỗ Diệp Mặc, chủ động bưng hũ rượu lên vội rót đầy một chén rượu cho Diệp Mặc, quăng ra một cái nhìn quyến rũ cho Diệp Mặc nói:
- Diệp các chủ lại là bạn của Như Nam, chén rượu này Thiên Diệp cảm ơn Diệp các chủ đã trợ giúp Như Nam, cạn chén trước.
Nói xong một ngụm uống vào chén rượu này, sau đó có ý quyến rũ nhìn Diệp Mặc.
Diệp Mặc im lặng không nói gì, một cô gái tốt như Nữu Như Nam, sao lại gặp phải một bà mẹ như vậy?
Nữu Như Nam mất mặt thiếu chút nữa cúi đầu mình thấp đến tận đùi, vừa rồi rung động Diệp Mặc cho cô hoàn toàn bị hành động của mẹ đánh bại rồi.
- Ha ha, nghe nói Hành Thị Thần Giác có cố nhân đến đây, Chúc Quang Khải cố ý chạy đến, hy vọng cố nhân không để cho ta thất vọng.
Tiếng nói vừa ra, lại có một bóng người xuất hiện ở cửa vào đại điện, đã cắt đứt lời của mẹ Nữu Như Nam.