Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2123 : Nhân cách của Diệp Mặc
Ngày đăng: 06:10 22/04/20
Hành Nhiên sợ Diệp Mặc lập tức giết luôn Giản Giai, muốn đập Giản Giai đi rồi nói sau, lại không ngờ rằng Diệp Mặc lại đánh Giản Giai bay trở lại.
Giờ phút này cho dù là Đổng Yến cũng im lặng không nói, tuy y biết Diệp Mặc giết môn chủ Đô Đình Thần Môn, tu vi đoán chừng so với y còn phải cao hơn một bậc. Nhưng y cũng không phải là đặc biệt để ý lắm, y tin tưởng cho dù mình không phải là đối thủ của Diệp Mặc, nếu như đánh với Diệp Mặc, nếu y muốn chạy trốn, Diệp Mặc cũng không làm gì được y. Nhưng bây giờ trông thấy đại thần thông Thái Sơ Thần Văn của Diệp Mặc, y lập tức đã biết một khi mình và Diệp Mặc đánh nhau, dưới Thái Sơ Thần Văn của đối phương rất khó đào tẩu.
Thái Sơ Thần Văn tu luyện tới mức cao thâm, chẳng những có thể dùng để phong tỏa không gian, bóp méo không gian, thậm chí phong tỏa bóp méo giao diện. Loại thần thông này hung danh hiển hách, quá mức đáng sợ. Lúc này y nhớ tới Thái Sơ đạo văn quả lúc trước Diệp Mặc cho y, lập tức liền hiểu ra cái đó cũng không phải là Diệp Mặc không dùng được, nếu như không phải là Diệp Mặc đã có quá nhiều, thì chính là hắn thật sự muốn biết về Hư Thị rồi.
- Diệp các chủ, chuyện này là Hành Thị Thần Giác ta làm không đúng, Diệp các chủ có nổi giận cũng là phải. Hành Thị Thần Giác ta tình nguyện hoàn toàn chịu trách nhiệm về chuyện này.
Hành Nhiên quyết định thật nhanh, sau khi rất là cẩn thận khách khí nói với Diệp Mặc xong, lại đến trước mặt Nữu Thiên Diệp chắp tay khom người nói:
- Thiên Diệp tiên hữu, chuyện này Hành Thị Thần Giác ta đã làm sai trước, sẵn lòng bồi thường.
Nữu Thiên Diệp hoàn toàn thở phào một hơi, bất kể như thế nào, có Diệp Mặc ở đây, các nàng sẽ không rơi vào tay Hành Thị Thần Giác rồi. Diệp Mặc đối với Hành Thị Thần Giác rất là không khách khí, Nữu Thiên Diệp cũng không dám vô lễ với Hành Nhiên, sau khi nghe Hành Nhiên nói xong, vội vàng đáp lễ nói:
- Bồi thường thì không cần đâu, ta chỉ cần cùng Như Nam bình an rời khỏi nơi này, về sau Hành Thị Thần Giác cũng đừng tìm chúng ta gây phiền phức là được rồi.
Hành Nhiên trong lòng vui vẻ. Còn chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy Diệp Mặc cười lạnh một tiếng nói.
- Dễ dàng rời đi như thế, đây chẳng phải là quá dễ bắt nạt hay sao? Như Nam...
Nữu Như Nam nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, biết rõ là Diệp Mặc không muốn từ bỏ ý đồ, vội vàng đứng lên nói:
- Diệp Sư Huynh, ta vẫn luôn được Đại tiểu thư thu nhận, nợ Đại tiểu thư rất nhiều, hôm nay chuyện này coi như xong đi.
- Nợ?
Diệp Mặc nhìn lướt qua Hành Uyển Mạn bên cạnh không dám nói lời nào, nói:
- Nợ của cô tại Mộ Hoa Thần Sơn đã trả sạch rồi.
Hành Uyển Mạn nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, sắc mặt càng trở nên có chút không chịu nổi. Dù cô ta biết rõ Nữu Như Nam một mình rời khỏi Hành Thị Thần Giác là vì chuyện Mộ Hoa Thần Sơn, nhưng bị nói ra ngay trước mặt lại là một chuyện khác. Diệp Mặc cũng lười để ý đến cô ta, lại nói với Hành Nhiên:
- Nếu như chọc tới ta, ta có thể sẽ không dễ nói chuyện như thế đâu. Nhưng nếu Như Nam đã nói cho qua, vậy cho qua đi, ngươi nên bồi thường bao nhiêu, thì bồi thường bấy nhiêu đi.
Hành Nhiên nghe Diệp Mặc nói không có ý định giết người, nào còn có nửa phần do dự. Vội vàng lấy ra hai cái nhẫn đưa cho Nữu Thiên Diệp và Nữu Như Nam nói:
- Như Nam, Đạo Quả này là cô lấy được, bây giờ trả cho cô, tranh thủ sớm ngày chứng đạo Thánh đế nha.
Nữu Như Nam cũng đồng thời nhìn thấy hàng chữ nhỏ này, lập tức nói:
- Diệp sư huynh khi nào thì đã đặt cái hộp này trong chiếc nhẫn của con? Sao con không biết?
- Mau cất đi.
Nữu Thiên Diệp đợi Nữu Như Nam thu cái hộp lại xong, lúc này mới cảm thán nói:
- Xem ra lần này ta sai rồi, Diệp các chủ đó đúng là loại người như con nói.
- Hừ, con đã nói mà. Tính tình Diệp sư huynh, con há có thể không biết sao, hắn căn bản là sẽ không để ý một quả Đạo Quả đâu.
Nữu Như Nam đắc ý nhìn thoáng qua mẹ, nếu như không phải vì Nữu Thiên Diệp là mẹ của cô, cô đã muốn châm chọc một chút rồi.
Nữu Thiên Diệp thở dài một cái nói:
- Ta là lòng tiểu nhân, sở dĩ Diệp các chủ thu Đạo Quả lại, bây giờ mới cho chúng ta, là vì sợ chúng ta bị người khác nhớ tới. Quả nhiên là một người trọng tình, aizz, ta kết giao nhiều đàn ông như vậy, sao không để cho ta quen biết người như Diệp các chủ này chứ? Nếu như ở cùng Diệp các chủ, dù là một...
- Mẹ àh, mẹ có thể đừng mất mặt như vậy được không.
Nữu Như Nam tức đến đỏ bừng cả mặt, không để ý Nữu Thiên Diệp nữa, trực tiếp phóng ra một món pháp bảo phi hành, lập tức đi ngay.
...
Lúc này Thời Không Thoa của Diệp Mặc đã càng đi càng nhanh, trận pháp ở lối vào thông Tiên Giới với Thánh Đạo Giới đã bị hắn phong ấn chặt, lúc này hắn không có tâm tư khác, chỉ muốn tiến về Hư Thị sớm một chút.
Ngọc giản mà Đổng Yến đưa cho miêu tả vô cùng là rõ ràng, đi đến Hư Thị nhất định phải xông ra khỏi biên giới Thánh Đạo Tàn Giới, tiến vào trong hư không. Cũng không phải lao ra khỏi biên giới Thánh Đạo Tàn Giới ở bất kỳ nơi nào cũng được đâu, Thánh Đạo Tàn Giới cho dù đã sứt mẻ tàn tạ rồi, cũng vẫn rộng lớn khôn cùng, dù Diệp Mặc là một Tố Đạo Thánh đế cũng không cách nào tại nơi khổng lồ như vậy mà biết rõ phương hướng.
Phương hướng thông với Hư Thị là cố định, nếu như lệch phương hướng, cho dù là có la bàn hư không chỉ phương hướng, cũng không cách nào tìm được chính xác vị trí của Hư Thị.
Đại tông môn tiến về Hư Thị có một vài Truyền Tống Trận ẩn núp, nhưng bây giờ Thánh Đạo Tàn Giới sứt mẻ tàn tạ không chịu nổi, vết nứt không gian quá nhiều, cho dù là Truyền Tống Trận của đại tông môn, cũng có hạn chế về tuyến đường và khoảng cách dài ngắn. Diệp Mặc không quen biết tông chủ của đại tông môn nào cả, hắn chỉ có thể dựa vào bản thân mình kiên cường cố gắng bay.