Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2151 : Sinh Mệnh Đại Đạo
Ngày đăng: 06:11 22/04/20
- Tôi biết người đàn ông kia tuy rằng sắp rời khỏi, thế nhưng gã rất nhanh thì sẽ biết là tôi đã trọng thương, sau đó sẽ đi vào một lần nữa để tìm tôi. Tôi vì tự tay giết người này, tìm đến Truyền Tống Trận, tiến vào cái nơi Băng Tuyết kia. Lúc đầu là tôi muốn chữa thương, nhưng thật không ngờ, tới lúc sau, thương thế của tôi càng ngày càng nghiêm trọng. Vì giữ lại mạng sống, chỉ có thể làm cho tiểu thế giới của mình hóa thành đại thụ để bảo vệ mình khi đó gần như đã tiêu tán gần hết không còn một tia hồn phách.
Cách nhiều năm như vậy rồi, bây giờ Thanh Như nói đến, vẫn có chút bi thương.
Diệp Mặc gật đầu, hắn biết tiểu thế giới của Thanh Như không có ngũ hành, muốn bảo vệ một tia nguyên thần, không thể không ở lại bên ngoài. Khiến hắn không giải thích được là, gã đàn ông kia vì sao sau đó lại không có trở lại nữa. Còn một điều nữa, chính là kẻ có Cửu Đầu Phệ Hư Trùng có phải là Hồng Nhất Hấn hay không.
- Cửu Đầu Phệ Hư Trùng kia có mấy cái đầu?
Diệp Mặc không yên tâm lắm về cái người có Cửu Đâu Phệ Hư Trùng này.
Thanh Như thật ra lại không để ý Diệp Mặc quan tâm đến Cửu Đầu Phệ Hư Trùng, lập tức đáp:
- Đã có bốn cái đầu, nếu như là Hóa Chân tu sĩ bình thường, dưới tình huống bị người ta đánh lén, vô luận như thế nào cũng chạy không thoát trói buộc không gian của Cửu Đầu Phệ Hư Trùng. Tôi cố gắng giãu thoát, rồi mới miễn cưỡng làm bị thương tên tu sĩ ngay cả súc sinh cũng không bằng kia.
Quả nhiên không phải Hồng Nhất Hấn, Diệp Mặc trong lòng hơi trầm xuống, hắn sau khi đến Tu Chân giới vậy mà lại không nghe được gì về người đó nữa. Lẽ nào người kia đả thăng lên Tiên giới? Nếu như người kia chỉ có một Cửu Đầu Phệ Hư Trùng bồn đầu, thì cũng không đáng để lo lắng. Chỉ khi nào Cửu Đầu Phệ Hư Trùng của gã thăng cấp đến chín đầu, thì thật đúng là một mối đại họa.
Thanh Như hình như đã quên mất câu hỏi cô muốn hỏi, trái lại truy vấn Diệp Mặc:
- Sau đó anh đến Băng Thần Cung, nơi đó sao lại biến thành Băng Thần Cung Cấm Địa?
- Bởi vì trong đó khắp nơi đều là người băng bị đông cứng chết. Cả đám đều như còn đang sống, cứ thế bị người ta đóng băng mà chết, vẫn còn giữ được vẻ mặt lúc đó, thật sự là cực kỳ bi thảm.
Diệp Mặc sầm mặt nói.
- Quả nhiên đều chết.
Thanh Như bi thương tự nói một câu, dĩ nhiên không có tâm tư tiếp tục hỏi Diệp Mặc nữa.
- Thanh Như, nếu như cô có thể tìm được người có khí tức Đạo Vận sinh mạng, dung hợp với cảm ngộ của cô về Sinh Mệnh Đại Đạo, nói không chừng cô thật đúng là có thể ở tu vi Tiên Tôn mà chứng được Sinh Mệnh Đại Đạo. Năng lực lý giải của cô rất mạnh, không tệ chút nào.
Dừng một lát, Diệp Mặc tiếp tục nói:
- Sau khi hình thành hạt giống sinh mệnh, một hạt giống sinh mệnh này sẽ khỏe mạnh lớn lên dưới Đạo Vận của chính mình thai nghén và cảm ngộ. Sau khi thăng cấp Tiên Đế, hạt giống này sẽ nẩy mầm, sau khi hạt giống hoàn toàn nẩy mầm, sẽ hình thành một gốc Cây Sinh Mệnh ở trong Tử Phủ. Một khi hình thành Cây Sinh Mệnh, là đã chứng đạo thành công rồi. Cho nên nói Sinh Mệnh Chi Đạo gian nan nhất là bước đầu tiên, hơn nữa khí tức Đạo Vận sinh mệnh cùng Đạo Vận của chính mình kết hợp kia là cực kỳ quan trọng.
Diệp Mặc nói xong nhìn Thanh Như, trong lòng thầm than. Nếu như là bọn người Tiểu Vận, hoặc là Tĩnh Văn muốn chứng Sinh Mệnh Đại Đạo, hắn sẽ không chút do dự đưa ra khí tức Đạo Vận mà bản thân cảm ngộ được về Sinh Mệnh Đại Đạo, thế nhưng Thanh Như, thôi vậy. Xem ra vận may của chính cô ấy vậy.
Thầy Diệp Mặc cũng không nói gì đến ý nghĩ muốn đưa khí tức Đạo Vận sinh mệnh, Thanh Như hơi thở dài, khom người nói với Diệp Mặc rằng: Truyện được copy tại Truyện FULL
- Cảm ơn anh, Diệp đại ca, Thanh Như hiểu.
Thấy Thanh Như xoay người bước nhanh đi xa, Diệp Mặc lắc đầu, hắn cảm giác vấn đề Thanh Như đề xuất quá mức kỳ quái. Đồng thời hắn cũng biết nếu như hắn không giúp đỡ, Thanh Như muốn chứng Sinh Mệnh Đại Đạo, đó là gian nan không gì sánh được. Diệp Mặc cũng biết, người giống như hắn lý giải thấu triệt về Đạo Vận của sinh mệnh, thậm chí bởi vì Cây Hỗn Độn có Đạo Vận sinh mệnh, càng hiếm hoi vô cùng.
Thế nhưng một khi Thanh Như thật sự chứng được Sinh Mệnh Đại Đạo, Tử Phủ có được Cây Sinh Mệnh, thì cô ấy gần như là bất tử, thậm chí người chỉ cần có quan hệ với cô, đều sẽ vĩnh sinh bất diệt. Đây là chỗ đáng sợ của Sinh Mệnh Chi Đạo.
Không tiếp tục để ý chuyện của Thanh Như nữa, Diệp Mặc cầm lên thu hoạch của hắn, từ trong tay Đạo Nguyên Ma Thánh kia lấy được một cái nhẫn cùng một cái vòng tay.
Thần thức của Diệp Mặc đầu tiên là quét vào trong chiếc nhẫn, trong chiếc nhận có một chút thần linh thảo và tài liệu tốt, còn có hơn mười triệu thần tinh. Đối với người thường mà nói, đây đã là một số tài sản lớn, nhưng Diệp Mặc lại lắc đầu, mấy thứ này không khơi dậy nổi hứng thú của hắn.
Khi thần thức của Diệp Mặc mở vòng tay ra, nhất thời kinh ngạc hít vào một hơi, sự giàu có của Đạo Nguyên Thánh Đế và Hóa Đạo Thánh Đế quả nhiên không phải cùng một đẳng cấp. Dù là tông chủ của Đô Đình Thần Môn, cũng còn xa mới bằng sự giàu có của tên Đạo Nguyên Ma Thánh này.
Vòng tay căn bản chính là một cái tiểu thế giới khổng lồ, vườn tiên dược bên trong Diệp Mặc không cần nói. Chính là thần tinh xây chất thành đống, cũng có gần một tỷ. Diệp Mặc là lần đầu tiên thấy thần linh mạch cực phẩm, tuy rằng chỉ có một cái đã sứt mẽ, thế nhưng trong cái thần linh mạch cực phẩm sứt mẽ này lại nồng nặc thần linh khí căn bản không phải là thần linh mạch thượng phẩm có thể so sánh được.
Các loại thần linh thảo, khoáng thạch chồng chất như núi, mặc dù không có mấy thứ như Đạo Quả, đối với Diệp Mặc mà nói lại rất tốt. Hắn thiếu không phải là Đạo Quả, mà là những thứ bên trong cái vòng tay này.