Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2174 : Người thích xen vào chuyện người khác
Ngày đăng: 06:11 22/04/20
Diệp Mặc sau khi vào Tiên tức lâu Hư Tinh, còn chưa kịp lấy ngọc bài ra, Tiên tử của Tiên tức lâu đã dẫn hắn đến chỗ ở tốt nhất rồi.
Trong chín ngày này, Diệp Mặc cũng không ra ngoài, chỉ trong Tiên tức lâu suy nghĩ tình huống sắp phải đối diện. Sắp tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp, hắn cũng không lo lắng, thứ mà hắn đang nghĩ là có cần đi giúp Hỗn Nguyên cung chủ kia luyện đan không, nếu đi, thì có thể lấy được tài nguyên mà hắn khát khao lấy được, nhưng cũng có nguy hiểm cực lớn.
Nếu không đi, nhiều đồ tốt như vậy cũng không còn nữa, hơn nữa hắn còn có thể đối diện với sự truy sát của một cường giả Hỗn Nguyên, cường giả Hỗn Nguyên Diệp Mặc cũng chưa từng gặp qua, nhưng lại biết tuyệt đối không đơn giản.
Thời gian trôi đi cực nhanh, thời gian chín ngày trong nháy mắt trôi qua, Hình Hồng mặc dù lo lắng cho Diệp Mặc, nhưng cũng không có hứng đi tìm Diệp Mặc luyện đan trong mấy ngày nay. Mấy ngày này đến mời Diệp Mặc luyện đan, chẳng phải nói y sợ Diệp Mặc bị giết chết trong đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp sao?
…
Quảng trường Thần Thánh bảng vô cùng rộng lớn, đâu đâu cũng là trận pháp cấm chế. Phía trên cùng quảng trường có hai tấm bia đá cao tận trời xanh, màu sắc của tấm bia đá màu vàng kim, trên đó có viết tên màu trắng.
Có một tấm bia đá khác lại là màu trắng, chữ viết trên đó lại có màu vàng kim.
Diệp Mặc nhìn thấy hai tấm bia đá cao chọc trời này, liền biết đây chính là Thần Thánh bảng trong Hư Thị rồi. Tấm bia đá màu vàng kia chắc hẳn là Thần bảng, còn tấm màu trắng là Thánh bảng.
Trước mỗi tấm bia đá đều có một đài thi đấu cực lớn, xung quanh đài thi đấu đều là cấm chế mọc như nấm. Thần thức của Diệp Mặc quét qua đó, lập tức biết hai đài thi đấu cực lớn này chắc hẳn là lôi đài tỉ thí. Cấm chế xung quanh hai lôi đài này cực cường hãn, Diệp Mặc đoán chừng, cho dù là cường giả Đạo Nguyên cũng chưa chắc có thể phá vỡ được loại cấm chế cường hãn này.
Trên quảng trường có rất nhiều người, nhưng vì quảng trường này quả thực quá rộng lớn, ngược lại có vẻ thưa thớt.
- Diệp đan thánh.
Khi Diệp Mặc vẫn còn đang quan sát hai lôi đài, Áo Hách cũng đã đến bên cạnh Diệp Mặc cung kính chào hỏi.
La Thanh Hà vừa mới xuống lôi đài, một giọng nói lạnh lùng sát khí đầy trời liền truyền đến, đồng thời một ánh sáng màu máu cường đại đập xuống.
La Thanh Hà miễn cưỡng phóng kiếm ra, mang theo một dấu vết màu xanh chặn lại quang mang màu đỏ kia lại. Nhưng đường ánh sáng màu đỏ kia cường hãn hơn nhiều so với bóng kiếm màu xanh của y, La Thanh Hà trực tiếp bị quang mang màu đỏ đó đánh bay, phun vài ngụm máu trong không trung.
Cho đến lúc này, một bóng người đỏ như máu mới hạ xuống quảng trường, khí tức sát khí và sự cường đại màu máu của Đạo Nguyên Thánh Đế này vây xung quanh người gã, đây rõ ràng là một cường giả Đạo Nguyên.
- Trên quảng trường Thần Thánh bảng, một Đạo Nguyên Thánh Đế như anh không ngờ lại dám khinh thường quy tắc ra tay với một Hóa Đạo như tôi?
La Thanh Hà nói, khóe miệng vẫn tràn ra chút máu. Vừa nãy động thủ cùng Đạo Nguyên này một chút, mặc dù giữ được tính mang, nhưng thần sắc lại uể oải không còn phấn chấn nữa.
- Anh trên lôi đài dùng con rối ẩn giấu một người, tương đương hai người cùng đánh một mình Vô Khang, vi phạm quy định trước, tôi sao không thể ra tay với anh?
Đạo Nguyên Thánh Đế có sát khí màu đỏ vây quanh người này lạnh giọng nói với La Thanh Hà, nói xong, lại phóng pháp bảo trong tay ra, muốn động thủ tiếp.
Trong quảng trường có rất nhiều Thánh Đế của Nhân tộc đến, nhưng không ai dám bước lên nói chuyện, vì bọn họ biết, chỉ cần bước lên nói chuyện, thì chắc chắn bị giết. Còn Thánh Đế của những tộc khác, lại càng không có ai dám đứng ra nói chuyện.
La Thanh Hà trong lòng có chút tuyệt vọng, y muốn dùng cơ hội tiến vào Đạo Quả Tháp lần này thăng cấp lên Đạo Nguyên, nhưng không ngời lại khiến một cường giả Đạo Nguyên giết chết y. Nhưng cho dù như vậy, muốn y bó tay bị giết, thì tuyệt đối không thể.
- Miệng của anh là cái đít hay mắt của anh dính trên mông đít vậy? Nói chuyện sao lại thối không ngửi được như vậy? Bổn thánh sao lại nhìn thấy hai người đánh nhau một người dùng vụ ma thú, một người dùng con rối?
Đúng lúc Đạo Nguyên Thánh Đế có sát khí màu máu vây xung quanh người này muốn động thủ tiếp, một giọng nói khinh thường liền ngắt đứt lời gã.