Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2183 : Bán suất vào Đạo Quả Tháp

Ngày đăng: 06:11 22/04/20


Lời này của Quyết Vô Ngân khiến Diệp Mặc vô cùng khiếp sợ, đối với công pháp của Hỗn Nguyên Thánh Đế, Diệp Mặc mặc dù bất ngờ, nhưng cũng không khiếp sợ. Thứ mà hắn khiếp sợ chính là thiên địa đạo thể, loại thân thể này quả thực chính là vì tu luyện mà xuất hiện, trong quá trình tu luyện, nắm rõ ưu khuyết điểm của mình như lòng bàn tay. Hơn nữa còn có thể chính xác biết trước mình có thể thăng cấp lên cấp tiếp theo hay không, lúc nào thăng cấp, thăng cấp cần gì, nắm chắc bao nhiêu.



Đối với lĩnh ngộ đại đạo lại càng mạnh hơn người khác mấy lần, bất kỳ pháp thuật thần thông nào dường như cũng là tiện tay lấy được. Loại thân thể này cũng không phải nói tu luyện nhanh chóng, mà là dưới sự điều tiết không chế bản thân, căn cơ tu luyện so với người khác cũng ổn định hơn nhiều. Đương nhiên, đây cũng là phải có tài nguyên tu luyện kết hợp cùng.



Hơn nữa Diệp Mặc còn biết bí mật lớn nhất của thiên địa đạo thể nằm ở chỗ có thể bị người ta lợi dụng, trở thành lựa chọn thích hợp nhất để người ta đoạt xá. Quyết Vô Ngân và hằn lần đầu gặp mặt, không ngờ dám nói gã là thiên địa đạo thể, cái này cần phải tự tin đến mức nào đây?



- Gan của anh cũng không nhỏ nhỉ, dám nói ra chuyện mình là thiên địa đại đạo.



Bí mật của bản thân Diệp Mặc rất nhiều, sau khi nghe thấy tin tức như này, lập tức liền gạt sang một bên.



Quyết Vô Ngân khom người nói:



- Nếu như không phải vì phong phạm của tiền bối, vãn bối cũng không dám nói ra. Tiền bối có thể đại diện Nhân tộc tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp, có thể thấy tiền bối là người quang minh lỗi lạc. Hơn nữa tư chất của tiền bối cũng nghịch thiên đáng sợ hơn vãn bối nhiều, tuổi tác của tiền bối dường như cũng không lớn hơn vãn bối là bao, nhưng tu vi sớm đã vượt qua vãn bối rồi.



Diệp Mặc biết rõ tuổi tác của hắn đừng nói lớn hơn Quyết Vô Ngân, nói không chừng đến 1/100 của Quyết Vô Ngân cũng không có.



- Hơn nữa vãn bối biết, nếu không tiến vào Đạo Quả Tháp, vãn bối muốn thăng cấp lên Đạo Nguyên Thánh Đế, thì căn bản cũng vô vọng. Quan trọng nhất chính là, vãn bối không có thời gian tiếp tục chờ đợi nữa.



Ngữ khí của Quyết Vô Ngân vô cùng thành khẩn nói.



- Cha của anh là Hỗn Nguyên Thánh Đế, chắc hẳn cũng là một người nổi tiếng đúng không, ông ấy tên gì? Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Diệp Mặc cũng đã định để lại một suất cho Quyết Vô Ngân rồi, kiểu Thánh Đế Nhân tộc kinh tài diễm diễm như này, không đưa cho người ta một suất quả thực quá không công bằng.



- Cha tôi tên Quyết Nhai.


Thần tinh và các loại Thần linh mạch, đương nhiên là thứ mà tất cả mọi người đề muốn, nhưng bình thường tu luyện đến cấp bậc Thánh Đế rồi, trong mắt bọn họ thứ không đáng tiền nhất chính là Thần tinh và Thần linh mạch rồi. Ngược lại có giá trị lại là Đạo quả và Thần đan, bây giờ Diệp Mặc căn bản cũng không bắt bẻ gì, thứ gì cũng có thể lấy ra, những người đến đây tất nhiên rất phấn khích.



- Được, Diệp đan thánh rất thẳng thắn dễ chịu. Tôi rất thích, tôi ra một tỉ Thần tinh mua một suất Đạo Quả Tháp.



Một Đạo Nguyên Thánh Đế tướng mạo cực kỳ thô cuồng đứng dậy nói, cứ như gã ra cái giá này, Diệp Mặc nhất định sẽ bán cho gã một suất vậy.



Diệp Mặc trong lòng cười khẩy, nếu nói buôn bán, hắn mặc dù không lại được Tô Tĩnh Văn và Hư Nguyệt Hoa, nhưng trong một nơi như này hắn cũng không kém gì những Thánh Đế này. Nếu là một Đạo quả bình thường, một tỉ Thần tinh thì có thể mua được. Nhưng một suất Đạo Quả Tháp, một khi may mắn, thì lấy được cũng không phải là một Đạo quả nữa, thậm chí là mười Đạo quả cũng có thể.



Diệp Mặc sớm đã hỏi kỹ, mỗi một tầng của Đạo Quả Tháp mặc dù chỉ có một cây Đạo quả, nhưng cây Đạo quả này vô cùng to lớn, thậm chí giống như một giới diện vậy. Nghe nói nếu hai vị Thánh Đế chia cây Đạo quả này thành hai phần mà cùng hái Đạo quả, thì hai người này thậm chí dùng thần thức quét cũng không chạm đến nhau.



Đương nhiên đối diện với mỗi cây Đạo quả, anh có thể hái được bao nhiêu Đạo quả, cũng cần phải xem tu vi của bản thân. Bất kỳ một cây Đạo quả nào, áp lực hái một Đạo quả xuống cũng đều gấp đôi đạo quả trước đó, nguy hiểm cũng gấp đôi Đạo quả trước đó. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Đạo Quả Tháp mỗi lần cũng có rất nhiều Thánh Đế mất mạng trong đó, loại nguy hiểm này không chỉ là đến từ sự truy sát của Thánh Đế các tộc khác.



Hơn nữa Diệp Mặc còn từ miệng Hình Hồng biết được, trong Đạo Quả Tháp còn có một loại đạo vận đại đạo, giúp sức rất lớn đối với Hóa Đạo Thánh Đế phá vỡ bình cảnh. Rất nhiều Hóa Đạo đỉnh phong sau khi từ Đạo Quả Tháp ra ngoài, liền trực tiếp thăng cấp lên Đạo nguyên Thánh Đế.



Bây giờ có người ra giá rồi, tất cả mọi người đều nhìn Diệp Mặc, hi vọng Diệp Mặc đồng ý, một khi Diệp Mặc đồng ý, thì những suất phía sau kia cũng có một cái giá để tham khảo rồi.



Diệp Mặc cười cười nói:



- Chuyện bán một suất ra, tôi là nghĩ như này, vì tăng thêm tốc độ vào bảo mật, tôi sẽ chọn hình thức báo giá dù ngọc bài. Trong này tôi có mấy chục miếng ngọc bài, đợi lát nữa tôi sẽ phát cho mỗi người một cái. Các vị sẽ viết số suất vào mình muốn mua và giá có thể ra là bao nhiêu lên ngọc bài, sau khi tôi so sánh mỗi một vòng sẽ chọn ra một ngọc bài tiến hành giao bán.



Mọi người nghe thấy Diệp Mặc nói vậy liền trợn tròn mắt, chiêu này thật hung ác. Cái này đồng nghĩa với việc để mọi người cạnh tranh, nhưng không để đối thủ cạnh tranh nhìn thấy giá của đối phương. Còn người khác rốt cục ra giá bao nhiêu, chỉ có một mình Diệp Mặc biết. Mọi người để lấy được suất vào, chỉ có thể báo giá mình có thể cố gắng báo được nhất mà thôi.



Thấy Diệp Mặc phát ngọc bài ra, Hình Hồng lúc này mới thở phào, gã sợ Diệp Mặc sẽ đồng ý cái giá một tỉ Thần tinh, mặc dù miếng ngọc bài báo giá một tỉ Thần tinh cũng không tính là thấp, nhưng giá của ngọc bài thể hiện có lúc căn bản cũng không dừng lại ở đây…



Diệp Mặc đưa ra cách này, những người đến cũng bỏ ý định chiếm món lời nhỏ. Chỉ có thể trên ngọc bài viết đồ mà mình có thể lấy ra được nhiều nhất có thể, tranh thủ đổi lấy một suất.