Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2202 : Cố nhân nay còn đâu
Ngày đăng: 06:11 22/04/20
Diệp Mặc tay cũng không có nhấc, Sở Đan cũng cảm giác được một luồng sức mạnh hùng hậu nâng cô lên, cô nhanh chóng khoanh tay đứng ở một bên, không dám nói lời nào. Cô trong lòng đang suy đoán, cô gái tuyệt sắc đứng ở bên người Diệp Mặc này có phải là Ninh Khinh Tuyết chị của Ninh Tư Sương hay không. So với cô gái bên người Diệp Mặc, lần đầu tiên cô có cái cảm giác tự ti mặc cảm.
- Ở nơi như thế này mà cô có thể tu luyện tới Nguyên Anh, cũng là làm khó cô rồi.
Diệp Mặc cảm thán nói một câu.
Năm đó sở dĩ hắn đưa tài nguyên tu luyện cho Sở Đan, trừ Long Môn Bàn của Sở gia ra, còn có một nguyên nhân quan trọng chính là Sở Đan là con cháu đời sau của Sở Cửu Vũ. Diệp Mặc cũng định giúp Sở Cửu Vũ một chút, dù sao Sở Cửu Vũ cũng có trợ giúp cực lớn đối với đại lục Lạc Nguyệt.
Sở Đan vội vàng nói:
- Đó là bởi vì Ninh Tư Sương đồng tình với tôi, giúp tôi không ít, thậm chí ngay cả nhẫn trữ vật cũng là Tư Sương đưa cho tôi.
- Tư Sương đâu? Sao ta không thấy?
Diệp Mặc vốn định đi thành Lạc Nguyệt tìm kiếm Ninh Tư Sương, hiện tại Sở Đan lại nói tới, hắn vội vàng hỏi.
- Tư Sương, nói với ta thành Lạc Nguyệt tài nguyên tu luyện đã không đủ, các cô ấy muốn rời khỏi thành Lạc Nguyệt tiến về Tiểu thế giới, sau đó lại từ Tiểu thế giới tiến vào đại lục Lạc Nguyệt.
Sở Đan biết những chuyện này, Diệp Mặc cũng không thấy kỳ quái, khi hắn rời khỏi thành Lạc Nguyệt, đã nói toàn bộ chuyện này với Ninh Tư Sương, nghĩ rằng những chuyện này hẳn là Ninh Tư Sương nói cho Sở Đan biết.
Thế nhưng Diệp Mặc thấy kỳ quái là Truyền Tống Trận ở rặng núi Hoành Đoạn đã xảy ra vấn đề, còn đi Tiểu thế giới thế nào được?
Không cần Diệp Mặc hỏi, Sở Đan đã nói:
- Bọn Tư Sương là từ một Truyền Tống Trận bí mật tiến vào Tiểu thế giới, nghe nói cái Truyền Tống Trận kia còn là do bạn của Diệp đại ca - Ngộ Đạo phát hiện. Sau khi Ngộ Đạo phát hiện cái Truyền Tống Trận kia, liền đi thành Lạc Nguyệt nói cho bọn Tư Sương biết.
- Ngộ Đạo hòa thượng còn ở đây?
Diệp Mặc càng chấn động hơn hỏi, Ngộ Đạo không phải là người Tu Chân, mà là một người Tu Võ.
Sở Đan lại đáp:
Diệp Mặc thấy Sở Đan không có câu hỏi gì nữa, mới lên tiếng nói:
- Chừng nào thì cô rời khỏi nơi này?
- Hiện giờ tôi có thể đi rồi.
Sở Đan đáp, cô ở Địa Cầu mấy trăm năm rồi, mỗi ngày đều là cuộc sống nhàm chán khô khan không gì sánh được, đã sớm không muốn ở lại đây nữa rồi.
- Tốt lắm...
Diệp Mặc nói xong đưa tay vạch trên không trung một trảo, một cái khe màu đen xuất hiện trước mặt Sở Đan.
Sở Đan tu luyện tới Nguyên Anh, nên biết cũng biết, hiện tại một cái khe màu đen xuất hiện trước mặt cô, cô lập tức kinh ngạc kêu lên.
- Đây là xé rách hư không...
Diệp Mặc không trả lời, trực tiếp dùng bàn tay thần nguyên nắm Sở Đan lên, đưa vào giữa cái khe kia, đồng thời nói rằng:
- Nơi ta đưa cô đi là Tinh Gia Sơn, chờ sau khi cô hạ xuống, tại Tinh Gia Sơn có thể dùng linh thạch mở Truyền Tống Trận ra đi đại lục Lạc Nguyệt...
…
Thanh Âm của Diệp Mặc biến mất, Sở Đan xuất hiện tại một cùng ngoại vi nói non liên miên. Khi cô nhìn thấy ba chữ Tinh Gia Sơn, trong hư không, cái khe hở kia đang biến mất.
Sở Đan ngơ ngác nhìn cái khe nứt này, thật lâu mới thì thào nói rằng:
- Ta đã cho là tu vi của ta cũng được rồi, hiện giờ mới biết được ta chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
Sở Đan là một người cực độ muốn hơn người, cô vì vượt lên trước người khác, chuyện gì cũng làm ra được. Lúc này sau khi bị Diệp Mặc đả kích, trong nháy mắt lại vực dậy tinh thần được, thậm chí tràn ngập ý chí chiến đấu. Diệp Mặc có thể tu luyện tới trình độ này, lẽ nào cô lại không thể? Cô cũng có thể tu luyện tới trình độ này.