Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2206 : Đạo Luân Hồi
Ngày đăng: 06:11 22/04/20
Diệp Mặc đứng trên Thế Giới Sơn, đảo non nửa vòng quanh Thế Giới Sơn, khi hắn thấy tại một chỗ ở bên sườn Thế Giới Sơn này có một hố sâu thật lớn, trong nháy mắt liền hiểu ra.
Đây là Thế Giới Sơn, không sai, thế nhưng Thế Giới Sơn này bởi vì bị người ta đào đi mất một khối, nến mới dẫn đến quy tắc không được đầy đủ. Nếu như hắn muốn luyện hóa cái Thế Giới Sơn này, thì phải tìm một khối bị đào đi kia về, hơn nữa cũng không thể thiếu một chút nào.
Diệp Mặc cực kỳ phiền muộn nhìn một khối bị thiếu này, lúc này sao hắn còn có thể không rõ Thế Giới Sơn màu đen lóe qua lôi quang trước đây thấy ở Vẫn Chân Cấm Địa kia, chính là một khối bị thiếu đi kia ở chỗ này chứ.
Hắn muốn luyện hóa Thế Giới Sơn trước mắt này, chỉ có một con đường, chính là tìm lại một khối trước bị mất kia đi. Nhưng trước đó Thế Giới Sơn kia cũng đã bay đi rồi, hắn đi đâu tìm đây? Người này là ai cũng quá ác đi, lại đào đi một khối của Thế Giới Sơn.
Tên đã đào đi Thế Giới Sơn kia khẳng định cũng giống hắn, cũng không cách nào luyện hóa Thế Giới Sơn này để mang đi, nên mới dưới sự giận dữ đào đi một khối. Nhưng có thể đào đi một khối ở đây, người này cũng không đơn giản. Trước đây sở dĩ hắn có thể đào đi một khối, là vì Khổ Trúc ở nơi này sinh trưởng, không có Khổ Trúc, hắn cũng không cách nào đào đi được. Thế Giới Sơn càng lớn càng cứng rắn, nơi này là bản thể của Thế Giới Sơn, cho dù là hiện tại hắn toàn lực đào lấy, khả năng cũng không cách nào đào được một khối nhỏ.
Diệp Mặc có chút lưu luyến nhìn Thế Giới Sơn khổng lồ trước mắt này, cuối cùng cũng chỉ có thể hạ ấn ký thần thức ở chỗ này, chờ sau khi hắn tìm được một khối bị mất đi kia rồi quay lại một lần nữa để luyện hóa.
Cầu Luân Hồi tại U Minh Giới không chỗ nào không có. Mỗi một âm hồn hoặc là hồn phách trong mắt đều có một cây cầu Luân Hồi. Những cầu Luân Hồi này hình dạng lhác nhau. Thế nhưng hiệu quả lại đều như nhau. Chỉ cần ngươi có thể đi qua cầu Luân Hồi, là có thể luân hồi.
Thế nhưng cầu Luân Hồi lại là duy nhất, cố định, bất kỳ một hồn phách nào thấy cầu Luân Hồi cũng vẫn là một cây cầu kia, chỉ có điều là trong mắt những hồn phách khác nhau, thì hình thức biểu hiện ra ngoài không giống nhau mà thôi. Cho nên dù cho mỗi một hồn phách trong mắt đều có cầu Luân Hồi không giống nhau, nơi những hồn phách này đi tới vẫn là cùng một nơi.
Lúc này tại trước cầu Luân Hồi tụ tập vô số hồn phách, những hồn phách này tụ tập ở đây không hề tiến vào cầu Luân Hồi, không phải bọn họ không muốn tiến vào. Mà là những hồn phách tới nơi này đều phải giao nộp vài miếng Minh tinh. Mới có thể đi lên cầu Luân Hồi.
Nếu như cô có thân thể, cô đã sớm nhào vào trên người Diệp Mặc, nói cho hắn biết mình rất khổ cực. Nếu như cô có thể rơi lệ, lúc này nước mắt cô đã hóa thành Trường Giang hay Hoàng Hà rồi. Nếu như cô có thể nói chuyện, cô hận không thể lập tức thét lên gọi Diệp Mặc, cọ ở chỗ này, có chính là Trì Uyển Thanh.
Thế nhưng những thứ này cô cũng không có, cô chỉ có thể run rẩy hết sức nhìn Diệp Mặc đang đứng trên cầu Luân Hồi, khát vọng Diệp Mặc có thể nhận ra cô chính là Trì Uyển Thanh, tuy rằng cô biết điều này rất xa vời.
Trì Uyển Thanh rất muốn khống chế chính mình, để cho cô đừng tiếp tục run nữa, thế nhưng có cũng không cách nào khống chế được. Cô trong lòng phi thường rõ ràng, cô càng run nhiều, hồn phách cô tiêu tán lại càng nhanh, nhưng cô vẫn không cách nào khống chế được. Không chỉ không cách nào khống chế, thậm chí ngay cả một chút năng lực di động về phía trước cũng không có.
…
Đạo Vận luân hồi mạnh mẽ không ngừng cọ rửa đi ý thức của Diệp Mặc, Diệp Mặc bỗng nhiên có chút muốn cùng loại Đạo Vận luân hồi này nhảy xuống cầu Luân Hồi, hắn cảm giác mình đứng ở trên cây cầu Luân Hồi này cực kỳ khổ cực. Có lẽ chỉ cần vừa nhảy xuống, hắn sẽ hoàn toàn thoải mái.
Cây Hỗn Độn vào thời khắc này đang tống ra từng đợt Đạo Vận sức sống, khiến Diệp Mặc đang bị vây trên cầu Luân Hồi của U Minh Giới ngay lập tức tỉnh táo lại.
Lúc này hoàn toàn hiểu mình đang làm gì, là đang lĩnh ngộ luân hồi đại đạo. Trong khi Tam Sinh Quyết cùng sức sống của Cây Hỗn Độn liên miên không ngừng gột rửa, từng đợt khí tức Đạo Vận luân hồi bị Diệp Mặc bắt lấy.
Theo Đạo Vận luân hồi một vòng lại một vòng bị hắn cảm ngộ được, Diệp Mặc cũng không cảm giác được khí tức đại đạo của hắn cũng đang không ngừng tăng lên tăng lên nữa, tựa như chỉ trong một thời gian ngắn, hắn đã là Hóa Đạo viên mãn.