Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2234 : Ác chiến Hỗn Nguyên
Ngày đăng: 06:12 22/04/20
Diêu Quang Luyện Phách Đan cũng không khó luyện chế, loại đan dược này sở dĩ khó luyện chế là vì không có Hỗn Độn Sinh Cơ, Diệp Mặc có Cây Hỗn Độn, muốn luyện chế Diêu Quang Luyện Phách Đan căn bản là không cần phí chút sức lực gì. Hắn thậm chí chỉ dùng thời gian nửa nén nhang, đã luyện chế hoàn thành một lò Diêu Quang Luyện Phách Đan.
Mười hai viên đan dược bị Diệp Mặc thu lại mười một viên, đối với Niệm Yên mà nói, chỉ cần một viên là đủ rồi.
- Diệp đại ca, huynh thất bại hả?
Niệm Yên nhìn Diệp Mặc xóa bỏ cấm chế, lập tức kinh hoảng đứng lên. Diệp Mặc nếu như không phải là thất bại, sao có thể chỉ nửa nén nhang đã đi ra?
Diệp Mặc lấy ra một viên thuốc cầm ở trong tay, vừa cười vừa nói:
- Ta đã luyện chế thành công, muội chỉ cần uống viên thuốc này, muội sẽ triệt để khỏi hẳn, đồng thời cũng có thể bắt đầu tu luyện.
- Hả...
Niệm Yên kinh ngạc hả một tiếng, vẫn không nói nên lời, liền phát hiện viên đan dược trong tay Diệp Mặc đã rơi vào trong miệng cô rồi.
Đan dược vào miệng trong nháy mắt liền hóa thành sức sống vô tận, Niệm Yên tại trong nháy mắt này cũng cảm giác được sức sống của mình ngưng tụ lại. Thần hồn cô trong nháy mắt đã mạnh mẽ lên, một cảm giác bước trên thực địa dâng lên não, đây là lần đầu tiên cô có loại cảm giác thật sự này.
Đây là cảm giác sống, loại cảm giác này thật sự là quá tuyệt vời, hoàn toàn không giống cảm giác hư ảo như trước đây, trong nháy mắt khi cảm giác được sinh mệnh rốt cục đã bị mình chạm đến, vành mắt Niệm Yên đỏ lên. Cô biết cô rốt cục đã nhận được sinh mạng mới, Diêu Quang Luyện Phách Đan Diệp Mặc cho cô tuyệt đối không phải là giả.
- Thế nào?
Diệp Mặc nhìn Niệm Yên hỏi, hắn cũng rõ ràng cảm giác được Niệm Yên có thay đổi, đó là sự thay đổi khi sức sống trở lại, có thể thấy được đan dược này xác thực có hiệu quả.
Niệm Yên tỉnh táo lại từ trong tâm trạng mừng rỡ, tuy rằng bởi vì loại bệnh này từ lâu cô đã nhìn thấu sinh tử, thế nhưng nếu như cô có thể không chết đi, cô cũng không muốn chết.
- Cảm ơn huynh, Diệp đại ca.
Niệm Yên trong nỗi kinh ngạc vui mừng, khom người nói cảm tạ Diệp Mặc.
Văn Đức Thủy không thể không toàn lực xuất thủ, bởi vì gã cảm giác được uy hiếp mạnh mẽ. Tử Đao của Diệp Mặc hầu như mang theo đao mang vặn vẹo nhắm người mà cắn, một vệt đao mang này còn chưa tới, gã đã cảm giác được khí tức hủy diệt của một vệt đao mang vặn vẹo này đã tập trung vào thần hồn gã.
- Mở cho ta.
Giới vực của Văn Đức Thủy điên cuồng mở rộng ra, đồng thời mấy luồng nước gợn Vô Không Thủy Trảm đánh ra, muốn ngăn trở Lạc Ngân Đao Văn của Diệp Mặc.
Nhưng nơi này không phải là điện tiếp khác của Long Tộc, đao văn vặn vẹo của Diệp Mặc toàn lực bộc phát ra, Tử Đao là bảo vật thậm chí so với pháp bảo Tiên Thiên còn thuộc loại trâu bò hơn, một đao kia đánh xuống, cho dù là Văn Đức Thủy có thần thông cường hãn Vô Không Thủy Trảm cũng không thể nào ngăn được.
Thần thông Vô Không Thủy Trảm của Văn Đức Thủy trực tiếp bị đao văn vặn vẹo màu tím đánh nát bấy, Vô Không Thủy Trảm mang theo pháp tắc không gian như bọt khí, bị đao văn của Diệp Mặc đánh thành bã vụn. Vốn Văn Đức Thủy lúc nào cũng phải phòng bị Thái Sơ Thần Văn của Diệp Mặc đánh lén, cùng lúc khi Vô Không Thủy Trảm của gã bị đánh nát, cũng lo không được Dung Thuật thần thông của Diệp Mặc nữa, một cái lá chắn bằng nước dũng mãnh cực kỳ hình thành.
Hầu như là đồng thời khi gã phóng lá chắn nước ra, gã cũng cảm giác được thức hải của mình xuất hiện một mảng hư không, mảng hư không này trong nháy mắt vậy mà lại không thuộc về khống chế của gã.
Không xong, lại là Dung Thuật thần thông, đồng thời khi Văn Đức Thủy trong lòng phẫn hận mấy người còn lại không xuất ra toàn lực, trong thức hải đã chồng chất tầng tầng vằn nước, muốn ngăn trở một luồng Thái Sơ Thần Văn Dung Thuật thần thông này của Diệp Mặc.
Lập tức gã đã biết là gã bị Diệp Mặc lừa rồi, Thái Sơ Thần Văn của Diệp Mặc căn bản không phải là một luồng, mà là ba luồng, mỗi một luồng đều cực kỳ dũng mãnh.
Ba luồng Thái Sơ Thần Văn Dung Thuật thần thông trực tiếp đánh cho tầng tầng vằn nước trong thức hải của Văn Đức Thủy mở ra, Văn Đức Thủy cảm giác được thức hải đau nhói, sau một khắc, đao văn vặn vẹo màu tím kia của Diệp Mặc đã lần thứ hai phá vỡ pháp bảo phòng ngự của gã, đánh lên trên người gã.
Thình thịch...
Văn Đức Thủy cũng coi như là một Hỗn Nguyên Thánh Đế, thế nhưng dưới công kích chớp nhoáng đáng sợ này của Diệp Mặc, thậm chí ngay cả thứ ngăn cản cho ra dáng cũng không lấy ra được, dưới Tử Đao, hóa thành một mớ hư vô. Ngay cả nhẫn của gã tại thời khắc này cũng nổ tung ra, vô số thần tinh hóa thành hư vô, chỉ có một hạt châu Chân Linh thế giới bị đánh văng ra một bên.
Uỳnh uỳnh uỳnh.
Cùng một thời gian, bốn pháp bảo hoàn toàn đánh lên 36 viên Lôi Hải Thần Châu do Diệp Mặc phóng ra, giới vực của Lôi Hải Thần Châu của Diệp Mặc và giới vực của chính hắn trực tiếp bị xé rách.
Một ngụm máu phun ra, Diệp Mặc trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.