Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2249 : Nhân Tộc tụ lại

Ngày đăng: 06:12 22/04/20


Lúc này ở Thánh đạo giới, vô số Tiên nhân đều đang kích động gào rú. Cho dù là Tiên nhân, cho dù là tu vi cao đến đâu, cũng có lúc tâm tư cần được trút hết ra.



Bởi vì tại thời khắc này, bọn họ cảm giác được quy tắc Thiên Địa hoàn chỉnh, bọn họ cảm giác được Lôi kiếp, cảm giác được lĩnh ngộ đối với thần thông, cảm giác được tu vi tiến bộ, cảm giác được phương hướng Đại đạo của mình...



Đây không chỉ là một Thánh đạo giới hoàn chỉnh, cũng không chỉ là một Thánh đạo giới sức sống bừng bừng, mà là phương hướng tu luyện và nhận biết được Đại đạo rõ ràng không gì sánh được.



Bỗng nhiên một thanh âm trong trẻo vang lên trong hư không:



- Các vị tiên hữu của Thánh đạo giới, ta là tông chủ Diệp Mặc của Thánh Đạo Tông. Thánh đạo Tàn giới đã được khôi phục, từ hôm nay trở đi Thánh đạo Tàn giới đổi tên thành Thánh đạo giới. Bởi vì Thánh đạo giới vừa mới được khôi phục, còn một phần kinh mạch giới vực chưa thể hoàn toàn tu sửa được, ta cần rời khỏi Thánh đạo giới tiếp tục tìm kiếm tài liệu mới. Cho nên ta hi vọng các vị tiên hữu không nên tranh đấu tại Thánh đạo giới, để tránh lại phá hư giới vực và kinh mạch của Thánh đạo giới ta.



- Trăm nă sau các tộc còn lại sẽ đến Thánh đạo giới ta kiếm chuyện, từ trước tới nay, Thánh đạo giới ta Nhân tộc là đứng đầu trong trăm tộc, sao có thể vẫn bị một vài dị tộc dẫm dưới chân? Ta hi vọng chư vị tiên hữu có thể trong thời gian trăm năm này nâng cao một bước, quyết không cho phép dị tộc làm mưa làm gió tại Thánh đạo giới ta.



- Để đảm bảo Thánh đạo giới ta sẽ không bị tụt lại sau các giới còn lại, ta giữ lại một Bí cảnh của Thần Phần Vực. Cầu Niết Sinh của Thần Phần Vực đã bị ta hủy đi, sẽ không nguy cơ trùng trùng giống như trước đây nữa, hễ không cẩn thận là rơi xuống cầu Niết Sinh. Nếu đã là Bí cảnh, thì có độ nguy hiểm nhất định, bên trong Bí cảnh chẳng hững có các loại cấm chế, còn có một vài mãnh thú. Cái Bí cảnh này mười năm sau mở ra, sẽ mở ra cho Thánh Đế chứng đạo bước đầu tiên.



- Cái Bí cảnh này là Thánh nữ Thanh của Thần Nữ Thánh Môn để lại. Thánh nữ Thanh vì Thánh đạo giới mà ngã xuống, ta hi vọng các vị tiên hữu khi tiến vào Bí cảnh, hưởng thụ lợi ích Bí cảnh mang đến cho các vị, đồng thời cũng phải nhớ kỹ cái Bí cảnh này là do ai để lại. Các vị tiên hữu nếu như phát hiện ai tùy tiện phá hư Thánh đạo giới ta, có thể đến Thánh Đạo Tông tố cáo...



Tiếng nói của Diệp Mặc thâm nhập vào trong tai mỗi một vị Tiên nhân, khi thanh âm của hắn biến mất, vô số Tiên nhân của Thánh đạo giới đều đang vô cùng kích động la hét tên Diệp tông chủ.



Diệp Mặc, tông chủ Thánh Đạo Tông, là hắn khôi phục Thánh đạo giới, là hắn mang đến hi vọng cho Nhân tộc.



- Nếu ai dám vi phạm lời nói của Diệp tông chủ. Chính là kẻ địch của toàn bộ Thánh đạo giới ta.



- Đứng, nếu ai dám không tuân thủ lời nói của Diệp tông chủ, không, là Diệp Thánh Quân, chính là kẻ địch của chúng ta...



Lúc này Thánh Đạo Tông bất luận ngóc ngách nào, cũng đều có thể nghe thấy những tiếng nói như vậy, cũng có thể nghe thấy những lời thề như vậy. Vô số người đã thề, trăm năm sau, dị tộc dám đến Thánh đạo giới, sẽ anh dũng đi giết, bảo vệ Thánh đạo giới.



Giờ khắc này, tại Thánh Đạo Tông, uy vọng cùng danh tiếng của Diệp Mặc đã đạt đến đỉnh cao nhất. Giờ khắc này danh tiếng của Thánh Đạo Tông cũng đã đạt đến đỉnh cao nhất. Tương tự, Nhân tộc trong Thánh đạo giới cũng có một ngọn nguồn để tụ tập lại.
Diệp Mặc bỗng nhiên nhíu mày một chút:



- Ngươi hình như có chút sợ ta?



Mộ Vô Song lúc này đâu còn dám tiếp tục giấu diếm, vội vàng nói ra chuyện gã gặp Chân Băng Du cùng Ức Mặc. Đồng thời nói rằng:



- Vô Song dốt nát, xin tông chủ trách phạt.



Chân Băng Du đang bế quan chuẩn bị thăng cấp Đạo Nguyên, bằng không Diệp Mặc cũng muốn gọi Chân Băng Du ra cho Mộ Vô Song gặp. Cho dù là Chân Băng Du, hiện tại tu vi cũng mạnh hơn Mộ Vô Song vô số lần.



Mộ Vô Song tuy rằng tự đại, thật ra cũng không có làm gì Chân Băn Du và Ức Mặc, ngược lại còn nói cho hai người chỗ một Tiên tủy trì.



Diệp Mặc cũng không có ý định trách phạt Mộ Vô Song, chỉ trầm giọng nói:



- Cũng may ngươi không có thương tổn Băn Du và Ức Mặc, kỳ thực Băng Du hiện tại tu vi so với người còn cao hơn. Ngươi biết trước đây vì sao ngươi bị Vị Phong Tiên Đế ám toán không? Cũng là bởi vì ngươi quá mức tự đại, vô luận là lúc nào, đừng có luôn cho mình là đệ nhất thiên hạ.



- Vâng, đa tạ tông chủ giáo huấn.



Mộ Vô Song vừa lấy làm may mắn là trước đây mình đã không làm gì Ức Mặc cùng Chân Bang Du, vừa cảm thấy mình hành sự xác thực là có chút không thích đáng. Gã đến Thánh đạo Tàn giới muốn tìm Vị Phong Tiên Đế báo thù, kết quả đến bây giờ cũng chưa tìm được Vị Phong Tiên Đế.



- Ngươi đi xuống trước đi, chăm chỉ tu luyện. Đúng rồi, người còn có một người quen tên Hồng Lăng, bây giờ ở Mặc Nguyệt Tiên Tông của ta.



Diệp Mặc nhớ tới Hồng Lăng, thuận miệng nói.



Mộ Vô Song nhất thời ngây người, Hồng Lăng còn sống? Vậy Việt Hà còn sống không? Giờ khắc này, gã vậy mà lại bắt đầu hối hận mình không nên vội vàng tới Thánh đạo giới như thế.