Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2266 : Nàng đang ở đâu?
Ngày đăng: 06:12 22/04/20
Chờ sau khi chữa trị hoàn toàn cho Thánh Đạo Giới thì Diệp Mặc chuẩn bị sẽ mang những người vợ của mình đi ngao du trong hư không. Cho nên hắn mới có ý định trước khi đi sẽ đem thực lực của các tộc khác gọt dũa cho yếu bớt đi một chút. Trăm năm sau khi các tộc liên kết lại công kích Thánh Đạo Giới thì chính là cơ hội đó. Nếu như hắn ở đại điển của Ma Tộc bại lộ thực lực cường đại của mình, thì có lẽ là trăm năm ah không, có lẽ khi nào hắn mất tích hoàn toàn thì mới có người của tộc khác đến Thánh Đạo Giới.
Sau khi Đông Phương Vượng hiểu được tâm tư của Diệp Mặc thì liền điên cuồng cười to, khí thế trên người bỗng nhiên tăng vọt. Gần như chỉ trong nháy mắt thì một tiếng nổ vang lên xé rách hư không. Trói buộc của Diệp Mặc lên Đông Phương Vượng cũng vì vụ nổ này mà bị phá vỡ.
Thần Nguyên Thủ của Diệp Mặc nhoáng cái đã chộp vào trong hư không nắm lấy Nguyên Thần và nhẫn trữ vật của Đông Phương Vượng, nhưng vẫn có một đạo hào quang bay ra từ trong vụ nổ tan biến vào hư không.
Chính bản thân Diệp Mặc cũng không kịp thời ngăn trở đạo hào quang kia.
- Ha ha, Diệp Mặc! Cho dù là tao chạy không thoát thì Huyền Hoàng Châu của tao cũng sẽ không để cho mày lấy được đâu.
Nguyên Thần của Đông Phương Vượng hiện đang bị Diệp Mặc nắm ở trong tay nhưng vẫn cười lên ha hả.
Lúc này Diệp Mặc mới biết luồng ánh sáng màu vàng vừa rồi bay đi chính là Huyền Hoàng Châu. Điều này khiến hắn cực kỳ tiếc nuối vì Huyền Hoàng Châu chính là bảo vật khai thiên, hiện tại đã bị Đông Phương Vượng chủ động ném đi rồi. Tên Đông Phương Vượng này quả là có bản lĩnh, sau khi tự bạo xong thì Nguyên Thần vẫn có thể giữ lại được. Nếu như không phải là hắn nhanh tay thì y có khi đã chạy thoát rồi.
Diệp Mặc căn bản cũng lười nói chuyện, Thần Nguyên Thủ lập tức bóp nát Nguyên Thần của Đông Phương Vượng thành hư vô, thần hồn câu diệt.
Sau khi giết Đông Phương Vượng thì trong lòng Diệp Mặc bỗng nhiên cảm thấy thoải mái rất nhiều. Ba anh em nhà Đông Phương vẫn luôn là cái gai trong mắt của hắn, hôm nay rốt cuộc đã đem cái gai này nhổ đi cả gốc lẫn ngọn rồi, từ giờ hắn sẽ không còn phải phiền phức khó chịu nữa.
Về phần Huyền Hoàng Châu mất rồi thì cứ mất đi. Huyền Hoàng Châu đúng là thứ tốt thật đấy, nhưng thứ tốt trên người hắn thì nhiều lắm. So sánh ra thì việc giết được Đông Phương Vượng đã khiến hắn vô cùng hài lòng rồi.
Sau khi đưa tay thu hồi lại Thái Sơ Thần Văn đang trói buộc Thế Giới Sơn thì Diệp Mặc hoàn toàn thỏa mãn. Huyền Hoàng Châu mất tích, nhưng Thế Giới Sơn thì không.
Diệp Mặc liên tục đánh ra vài đạo thần thức đao đem cấm chế của chiếc nhẫn trự vật trong tay hoàn toàn phá bỏ. Nhưng khi hắn quét thần thức vào trong chiếc nhẫn trữ vật thì lại lập tức ngây ngẩn cả người.
Hắn sửng sốt không phải là vì việc chiếc nhẫn trữ vật của Đông Phương Vượng chính là một Tiểu thế giới, mà là vì bên trong cái Tiểu thế giới này có một người đang không ngừng luyện chế trận kỳ và nghiên cứu trận pháp.
Diệp Mặc lập tức đem cái lão già đang luyện chế trận kỳ kia ra ngoài, sau đó không dám tin vào mắt mình mà hỏi một câu:
- Lão Lục, sao lãi lại bị Đông Phương Vượng bắt, còn giúp y luyện chế trận kỳ nữa?
Lục Vô Hổ lúc này mới nhìn rõ ràng người trước mắt chính là Diệp Mặc. Lão thậm chí mất một lúc lâu vẫn chưa kịp phản ứng lại. Khi lão đã xác nhận đúng là Diệp Mặc rồi thì mới ngạc nhiên hỏi:
- Diệp huynh đệ, thật sự là cậu sao? Tiểu tử Đông Phương Vượng kia đâu?
Táp Không dù có nhiều mưu kế hơn nữa, thì đối mặt với thực lực tuyệt đối cũng không thể nào nói chuyện được. Chỉ nói được một chữ "Tôi" sau đó đã bị Diệp Mặc đập nát thành hư vô.
...
Trên ngọn chủ phong của Mặc Nguyệt Tiên Tông, Mặc Nguyệt Phong.
Lạc Ảnh, Mục Tiểu Vận, Tống Ánh Trúc, Ninh Khinh Tuyết, Chân Băng Du, Tô Tĩnh Văn đứng cạnh bên người Diệp Mặc. Các cô biết rằng trăm năm sau Diệp Mặc sẽ đi tu sửa lại Thánh Đạo Giới, thậm chí Thánh Đạo Giới còn có thể phát sinh một trận đai chiến với các tộc khác.
- Ông xã à, không cần lo lắng, Thánh Đạo Giới cũng có rất nhiều Nhân Tộc Thánh Đế, cho nên chúng ta không nhất định là sẽ thua kém bọn họ.
Ninh Khinh Tuyết đi đến bên người Diệp Mặc sau đó khoác tay Diệp Mặc mà nói.
Các cô đã đứng ở chỗ này cùng Diệp Mặc khá lâu rồi, nhưng Diệp Mặc vẫn luôn im lặng không nói. Cho nên Ninh Khinh Tuyết cho rằng Diệp Mặc đang lo lắng về cuộc chiến trăm năm sau.
Lạc Ảnh thì lại nhẹ nhàng nói:
- Anh ấy không phải là lo lắng việc trăm năm sau, mà là đang nhớ tới cố nhân.
Diệp Mặc quay đầu lại nhìn các cô, sau đó bỗng nhiên cười nói:
- Anh không phải là lo lắng chuyện trăm năm sau. Trăm năm sau anh chỉ sợ là họ không dám tới thôi.
Hắn thở dài một tiếng rồi nói tiếp:
- Anh chợt nhớ tới Diệp Tinh, không biết là y có khỏe không. Còn có Đình Đình, cũng không biết hiện giờ nói ra sao rồi?
Diệp Mặc nói xong thì liền ngẩng đầu nhìn về phía hư không xa xăm. Hắn có một người khiến hắn lo lắng và mong muốn được nhìn thấy nhất, đó là một cô gái đã nguyện ý cùng hắn nhảy lầu, tặng cho hắn Thế giới hỗn độn, còn là một cô gái sợ quỷ nhưng lại cứ muốn đi bắt quỷ nữa.
Nhưng sau khi hắn đã Chứng đạo Hỗn Nguyên rồi, vẫn không hề tìm được tung tích của cô - Lạc Huyên.
Lạc Huyên, nàng đang ở đâu?