Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 243 : Làm sao có thể
Ngày đăng: 05:48 22/04/20
Độc Lang bỗng cười một cách lạnh lùng:
- Vậy thì sao, bây giờ mày muốn làm gì tao?
Nói thì nói thế nhưng trong lòng Độc Lang lại ước gì Diệp Mặc đi tìm thứ gì đó đến đập y, một khi Diệp Mặc rời đi, y lập tức có thể đi lên, nhưng lại mơ hồ cảm thấy, có lẽ không đơn giản như vậy.
Diệp Mặc cười ha hả:
- Tao có trăm cách giết mày, đừng nói tao đào tảng đá ở đây đập mày là có thể đập chết mày, nhưng thiếu gia tao không thèm làm như vậy.
Nghe Diệp Mặc nói muốn đào đá đập y, mặt Độc Lang biến sắc, nhưng sau đó Diệp Mặc nói không thèm làm như vậy thì y thở phào nhẹ nhõm, gương mặt biến sắc ấy đang nghĩ nhảy xuống vách núi chạy trốn không thì làm thế nào.
- Bởi vì tao muốn tự tay giết mày.
Diệp Mặc nói xong liền nhảy xuống vách núi.
Độc Lang kinh ngạc, bỗng tỏ vẻ vui mừng, nếu Diệp Mặc cũng nhảy xuống thì hai người đều ở trên vách đá, y căn bản không sợ Diệp Mặc.
Đang lúc y nghĩ cách đánh lại Diệp Mặc thì có ba, bốn đường gió lạnh quét tới y, y tránh cũng không tránh được. Nếu ở chỗ đất bằng, y còn có thể trốn, nhưng lúc này đang ở trên vách đá trơn, dựng đứng, y chỉ có thể tránh hai đường đánh vào đầu.
Ngực không tránh được, trong lòng Độc Lang lập tức nảy ra suy nghĩ, chịu ám khí của mày thì tao cũng sẽ lôi mày xuống.
Độc Lang bỗng cảm thấy lạnh ở sau lưng, y nhìn xuống theo bản năng, nhưng nhận thức của y lại bắt đầu hồ đồ rồi dần dần tan biến.
- Làm sao có thể…
Nhận thức vừa tiêu tan thì nửa người của Độc Lang đã hoàn toàn rơi xuống vách núi. Lúc đó, Diệp Mặc đã giơ tay ra bắt lấy Liễu Diệp Đao của Độc Lang, rồi dùng Ngự Phong Thuật bay vọt trở về con đường nhỏ trên vách đá, phía dưới đã hoàn toàn không còn nhìn thấy Độc Lang.
Đạo cô Tiểu Vũ của Liên hàng Tĩnh Trai dường như không dám nhìn, quay đầu lại phía sau.
Một đạo cô khác của Liên hàng Tĩnh Trai đỡ lấy đạo cô nhỏ tuổi hơn nói:
- Sư phụ đã nói, khi ra ngoài không được cho rằng mình là người của Ẩn Môn mà coi thường người khác, người thanh niên kia chính là vết xe đổ, sở dĩ hắn ra nông nỗi này là do quá huênh hoang.
- Đúng là hời cho anh, không ngờ anh rất biết ẩn nấp, ngay cả tôi cũng không nhận ra Đại Hổ chính là anh.
Người phụ nữ mặc áo đen nhìn thân thể của Diệp Mặc, lạnh lùng nói một câu.
- Trương tiền bối xin nương tay.
Lúc này, hai người ở phía sau đi nhanh tới, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng Liễu Diệp Đao của Diệp Mặc bị chặn lại, sắp bị chém ngang.
Nhưng kiếm của Trương Chi Hối đã quét ngang, dĩ nhiên là hai người này gọi hơi muộn một chút, cũng bởi vì việc khác nên đến muộn.
Chỉ có điều khiến mọi người không tính tới là Diệp Mặc không hề có ý gục dưới thanh kiếm của Trương Chi Hối, hắn dường như đã bị thanh kiếm chém rơi xuống vách núi.
- Làm sao có thể?
Trương Chi Hối hồ đồ rồi, trong tình huống này, không thể nào rơi xuống vách núi được, chẳng lẽ nội khí của mình lại đánh bay hắn, điều này không có khả năng.
- Làm sao có thể...
Tất cả mọi người ở sáu phía đều hồ đồ rồi, bọn họ không ngờ Diệp Mặc lại có thể rơi xuống vách núi. Phương hướng chịu lực là không thể, ngay cả cao thủ kỳ cuối của Địa cấp cũng không có cách nào vận dụng hết toàn lực trong tình huống này, chẳng lẽ mình nhìn nhầm.