Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 257 : Phẫn nộ
Ngày đăng: 05:49 22/04/20
- Đường Bắc Vi, lá gan của cô cũng không nhỏ nhì, không ngờ lại dám ở cũng gã đàn ông khác, lại còn dám thân mật như thế
Một gã sinh viên mặc bộ đồ đen rút điện thoại ra, lạnh lùng nhìn Đường Bắc Vi nói, nói xong câu đó, lập tức bấm số, giống như đang báo cáo việc gì cho ai đó.
Lúc này không chỉ gã sinh viên này, thậm chí mấy chục sinh viên nam nữ khác đều nhìn chằm chằm Đường Bắc Vi để xem náo nhiệt, trong mắt không phải là thương hại thì là đồng tình, thậm chí trong đó còn có ánh mắt không nhẫn tâm nhìn thấy cảnh này, thậm chí có mấy nữ sinh đa sầu đa cảm đang thầm lo lắng cho Diệp Mặc, tuy rằng bây giờ đang ở cùng Đàn Đô đệ nhất mỹ nữ rất là vui vẻ, nhưng hậu quả của việc này hắn cũng không thể gánh được, hơn nữa nam sinh này lại còn rất đẹp trai nữa chứ.
- Khiêm Hòa đại ca, hiện tại Đường Bắc Vi đang ôm ấp một nam sinh khác... đúng thế, ngay tại phòng học trước kia.
Nói xong gã cúp máy, nhìn Diệp Mặc cười lạnh, từ từ đi tới.
- Thằng nhóc con, đàn bà mà Khiêm Hòa đại ca đặt trước mà mày cũng dám tán tỉnh?
Gã vừa nói xong, thì sau lưng lại đến hai gã nam sinh.
Hai gã này cùng nam sinh gọi điện thoại kia liếc nhau ra hiệu, sau đó một trái một phải và gã nam sinh kia bao vây Diệp Mặc và Đường Bắc Vi lại.
- Trước tiên không cần để ý đến Đường Bắc Vi, cứ đánh gãy chân thằng này rồi nói tiếp.
Gã nam sinh đến trước nói với hai gã nam sinh bao vây hai bên trái phải.
Không ngờ lại xem em mình như đồ vật, chỉ cần có người tiếp xúc với em mình, không cần hỏi nhiều, trước tiên cứ đánh gãy chân, bá đạo như thế, Diệp Mặc trong lòng nổi lên sát tâm.
- Đợi chút...
Đúng lúc mấy gã nam sinh đang định ra tay, thì nữ sinh tên Tiểu Kỳ chạy đến kêu lên.
Gã nam sinh lúc trước gọi điện thoại lập tức ngừng lại, nhìn nhìn Tiểu Kỳ nói:
- Chị Kỳ, đây là do Khiêm Hòa đại ca phân phó, tốt nhất chị đừng nhúng tay vào, nếu không... Truyện được copy tại Truyện FULL
Sắc mặt nữ sinh tên là Tiểu Kỳ biến đổi, rõ ràng biết Khiêm Hòa là loại người gì, hơn nữa đối với gã còn rất là kiêng kị, nhưng cô vẫn nói với Diệp Mặc:
- Không ngờ cậu lại có quan hệ với Đường Bắc Vi, khẩn trương rời xa cô ta, sau đó nói xin lỗi rồi rời khỏi đây, nếu không xảy ra chuyện gì thì đừng trách tôi không cảnh tỉnh với cậu.
- Xảy ra chuyện gì?
- Vừa rồi có một nam sinh đánh gãy chân tay của anh Bảo, vừa đưa đi bệnh viện rồi, hơn nữa hắn còn dẫn Đường Bắc Vi đi rồi, chúng em, chúng em không phải là đối thủ của hắn.
Lập tức có hai gã nam sinh chạy đến sợ hãi nói.
Lúc này hai gã bảo vệ ngoài cổng cũng vội vàng chạy tới, cúi đầu chào hỏi gã vạm vỡ, xong rồi mới nói:
- Hòa thiếu gia, vừa rồi có người đưa Đường Bắc Vi đi, hơn nữa còn đánh bảo vệ chúng tôi.
- Hừ, một đám ăn hại...
Gã vạm vỡ mắng một câu, sau đó lại mắng tiếp:
- Không ngờ đến người phụ nữ tao nhìn trúng cũng dám động vào, mẹ nó chán sống rồi.
Tiếng còi cảnh sát truyền đến, ba bốn xe cảnh sát cũng chạy vào trường, trên chiếc xe đầu tiên bước xuống một gã cảnh sát trung niên, vừa thấy tên vạm vỡ, vội vàng bước nhanh đến, rất là cung kính nói:
- Hòa thiếu gia, vừa rồi có người báo cảnh sát, nói người của cậu bị thua thiệt ở đây, tôi lập tức chạy đến.
Gã vạm vỡ gật gật đầu nói:
- Lão Ngũ vất vả rồi, anh điều tra xem gã nam sinh vừa rồi đưa người đi đâu, sau đó báo cho tôi biết là được rồi, còn về chuyện bắt người, anh tạm thời không cần để ý.
- Vâng, Hòa thiếu gia, vậy tôi đi trước đây.
Gã cảnh sát trung niên họ Ngũ cung kính chào rồi mới bước lên xe cảnh sát, dẫn theo các xe cảnh sát phía sau rời khỏi trường học.
Khiêm Hòa nhìn thoáng qua những chiếc xe cảnh sát đang rời đi, anh mắt trở nên lạnh lẽo
- Dám cướp đàn bà của Khiêm Hòa này, lại còn dám ra tay tàn nhẫn như thế, đánh gãy tay chân người của tao, tao mà để cho mày rời khỏi Đàn Đô, thì không còn thể diện nữa.