Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 311 : Tin tức của Thái Ất

Ngày đăng: 05:49 22/04/20


Diệp Mặc làm như vô tình hỏi:



- Cô là một người tu luyện cổ võ, có phải là người trong ẩn môn không?



- Đúng vậy.



Lạc Huyên không ý thức được câu hỏi của Diệp Mặc, cũng có thể là cô cũng xem Diệp Mặc là một kẻ tu luyện cổ võ.



- Vậy cô có biết Thái Ất không?



Diệp Mặc tiếp tục hỏi như không có chuyện gì.



Lạc Huyên gật đầu,



- Đương nhiên là biết, Thái Ất là một trong ba môn phái, làm sao mà tôi không biết, hơn nữa… à, không đúng, làm sao anh biết Thái Ất? Rốt cục thì anh là ai?



Lạc Huyên đột nhiên tỉnh ngộ, nhìn Diệp Mặc chằm chằm, gương mặt đầy vẻ cảnh giác.



Diệp Mặc nghe Lạc Huyên nói rằng cô biết Thái Ất, trong lòng vẫn còn chút kích động, không ngờ hắn đã dễ dàng tìm hiểu được, tuy rằng hắn có thể tìm Trương Chi Hối cũng tìm hiểu được, nhưng được biết ngay bây giờ, quả là ngoài dự đoán của hắn rồi. Bây giờ nghe Lạc Huyên hỏi, hắn lập tức cười nói:



- Tôi là người Ẩn môn, đương nhiên là biết Thái Ất, chẳng lẽ cô không biết tôi cũng tu luyện cổ võ sao? Tôi chỉ muốn hỏi cô có phải là người Ẩn môn không?



- Môn phái của anh nằm ở đâu?



Lạc Huyên không vì câu nói của Diệp Mặc mà lơ là, thậm chí biểu hiện càng nghiêm trang hơn.



- Đương nhiên là Vô Lượng Sơn, còn phải hỏi sao.



Diệp Mặc chỉ biết Vô Lượng Sơn có Ẩn môn, còn những nơi khác hắn không biết.



Lạc Huyên tuy đã rút kiếm ra, nhìn chằm chằm Diệp Mặc một cách đề cao cảnh giác:



- Anh lừa tôi, anh không phải là người Ẩn môn, và anh cũng không hề biết Thái Ất.
Diệp Mặc nói:



- Được rồi, nếu cô nghĩ rằng tôi sẽ hại cô, và "hồi khí hoàn" của cô cũng không cần tôi đền, thì hãy trả viên đơn lại cho tôi, tôi phải đi đây.



- Đừng nhỏ mọn như thế, tôi uống đây.



Nhìn thấy Diệp Mặc vươn tay qua, Lạc Huyên lập tức nuốt viên đơn vào bụng, cô vốn dĩ muốn cảm nhận hương vị của viên đơn, nhưng vừa vào miệng thì nó lập tức tan ra.



Một luồng khí nóng xông vào kinh mạch của cô, lại khiến cô có cảm giác run rẩy, cô sợ hãi nhìn Diệp Mặc, hắn sẽ không hại mình chứ. Tuy cô biết khuyết điểm của Diệp Mặc rất nhiều, nhưng cô nhìn người cũng chính xác lắm, cô không nhìn thấy ý đồ hãm hại cô trong ánh mắt của Diệp Mặc, đã xảy ra chuyện gì thế?



- Còn không mau ngồi xuống vận công luyện hóa viên đơn này, bỏ qua cơ hội này thì sẽ không có cái thứ hai đâu.



Giọng nói của Diệp Mặc đã truyền lại kịp thời.



Tình thế khẩn cấp Lạc Huyên chỉ còn cách nghe lời Diệp Mặc mà ngồi xuống ngay, đột nhiên cô cảm thấy luồng khí nóng đã chuyển đổi thành nội khí, lại đả thông kinh mạch của cô, vừa kịp với sự luyện khí của cô.



Chẳng lẽ lại đúng là một viên thuốc quý? Lạc Huyên không dám nghĩ tiếp, dùng hết sức để luyện hóa dược lực..



"Bồi khí đơn" tuy phải cần đến bốn viên mới khiến cho Diệp Mặc lên cấp luyện khí đến tầng thứ tư, nhưng đối với một cô gái tu luyện hoàng cấp như Lạc Huyên mà nói, thì một viên là đủ.



Lạc Huyên chỉ cảm thấy việc tu luyện của mình không ngừng tiến bộ, cô đã nhanh chóng từ hoàng cấp trung kỳ tiến đến hoàng cấp hậu kỳ, nhưng tác dụng của thuốc vẫn tiếp tục khuếch trương, nếu cô không tiếp tục luyện hóa nó, thậm chí cô sẽ cảm thấy nó sẽ đốt nóng mình.



Sau khi lên tới hoàng cấp hậu kỳ, việc tu luyện của Lạc Huyên tiếp tục khuếch trương, tiến tới đỉnh điểm của hoàng cấp hậu kỳ, kỳ đầu của huyền cấp, và đỉnh điểm của huyền cấp kỳ đầu. Tác dụng của thuốc đã lắng xuống, bị Lạc Huyên luyện hóa hoàn toàn.



Chỉ một viên đơn, lại làm cho Lạc Mâu lên tới đỉnh điểm của huyền cấp kỳ đầu, không cần nói cũng biết là Lạc Huyên không thể tin được, đến Diệp Mặc cũng không ngờ viên "bồi khí đơn" lại có tác dụng tuyệt vời như thế với Lạc Huyên. Tuy tác dụng của thuốc đáng nể, nhưng cũng phải đi đôi với tư chất siêu cường của Lạc Huyên.



Lạc Huyên cố nén sự kích động, bắt đầu củng cố tâm thần tu luyện, khi trời vừa tờ mờ sáng, cô đã mở mắt, cô kiểm tra việc tu luyện của mình, đã kiên cố tại đỉnh điểm của huyền cấp kỳ đầu, cách kỳ trung chỉ còn một cự ly ngắn.



- Quả thật anh là luyện đơn đại sư sao? Làm sao anh có thể luyện ra viên đơn quý như thế? Đến chỗ chúng tôi cũng không có được loại đơn này, quả thật không có.



Lạc Huyên đứng phắt dậy kinh ngạc nói.