Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 399 : Lập Uy

Ngày đăng: 05:50 22/04/20


Nghe thấy giải thưởng, cả hội trường lập tức một lần nữa im lặng. Diệp Mặc là người thế nào, giải thưởng của hắn sẽ là gì? Tiền, hay là cái khác?



Diệp Mặc nhìn lướt qua những người trong hội trường, sau đó thản nhiên nói:



- Mặc dù mọi người đều học võ, nhưng tôi nghĩ rất nhiều người nên biết, việc học võ là vô biên, thực ra những người luyện đến Hoàng Cấp chính là những người luyện võ chân chính, nhưng tôi thấy tất cả những người trong hội trường này chỉ có ba người là luyện đến Hoàng Cấp. Rất nhiều người đều biết chỉ có tu luyện cổ võ mới có thể thăng lên Hoàng Cấp. Nhưng vổ võ thì không truyền ra ngoài, hơn nữa cho dù là truyền ra ngoài thì bạn cũng không biết phương pháp tu luyện, như vậy cũng không có tác dụng gì?



Diệp Mặc nói tới đây, cả hội trường lập tức xôn xao. Trong lòng của tất cả mọi người, Diệp Mặc trở nên thần bí. Không ngờ hắn có thể nhìn ra tu vi của từng người như thế nào, điều này thật là kinh khủng.



Chỉ không biết ai là người đã đạt đến Hoàng Cấp, mà Diệp Mặc lại không chỉ hẳn người đó ra, nên cũng không có ai dám hỏi.



Mặc dù cổ võ chỉ là truyền thuyết, nhưng rất nhiều người ở trong hội trường còn biết, những võ giả chân chính đã đạt đến Hoàng Cấp mới có thể được coi là những người học võ, hơn nữa được coi là một võ giả Hoàng Cấp là một điều không dễ dàng. Đa số mọi người đều biết, những bang phái có võ giả Hoàng Cấp hầu hết đều là những bang phái lớn.



Những người thông minh đang nghĩ, lẽ nào giải thưởng của Diệp Mặc và cổ võ có quan hệ gì với nhau?



Diệp Mặc nhìn lướt qua mọi người ở đây một lượt, sau đó lấy một lọ đan dược đặt lên mặt bàn nói:



- Loại đan dược này gọi là "Bồi Nguyên Đan". Bất luận là bạn đã học qua cổ võ hay chưa thì đan dược này có thể giúp bạn lập tức thăng lên đến Hoàng Cấp. Nếu như đã là một người học võ đạt đến Hoàng Cấp thì loại đan dược này sẽ giúp bạn tăng thêm ít nhất là một cấp bậc nữa, chính là từ Hoàng Cấp sẽ đến Huyền Cấp. Điều này cũng không phải là không thể…



"Lao xao, huyên náo"



Cả hội trường lại xôn xao một lần nữa, không ngờ lại có một loại đan dược có thể khiến người ta tăng lên đến Hoàng Cấp. Điều này quá hấp dẫn người khác, quá là nghịch thiên. Còn về Huyền Cấp, bị nhiều người bỏ qua, vì có rất ít người biết được cái gì mới là Huyền Cấp, vì vậy cũng không có khái niệm gì.



Nhưng Thiết Lan Sơn lại biết, vì vậy trong lòng anh ta càng kinh hãi. Nhàn đạo nhân lúc đầu chính là người luyện đến Huyền Cấp, kết quả là ngay cả Nam Thanh cũng không dám chọc giận, anh ta đương nhiên biết sự khủng khiếp của những người đã luyện đến Huyền Cấp.



Trong số đó không có ai là không biết về cổ võ, nhưng biết là một chuyện, và không thể đạt đến cấp đó lại là một chuyện khác. Chỉ có những người thuộc ẩn môn trong truyền thuyết mới có, hơn nữa cho dù là học cổ võ, cũng chưa chắc đã có thể thăng lên được Hoàng Cấp. Nhưng hiện tại không ngờ có người lấy ra đan dược, rồi nói có thể khiến cho những người học võ sẽ tăng ngay lên được Hoàng Cấp.
Một người đàn ông khác mà Diệp Mặc không quen, nhưng đập vào mắt Diệp Mặc chính là tu vi hậu kỳ Hoàng Cấp của người này. Người đàn ông này có diện mạo không tầm thường, hơn nữa vóc dáng khá cao, chỉ có điều, mắt trông như thiếu ngủ trầm trọng, vừa nhìn là biết đó là một người làm việc quá độ.



Chẳng lẽ những người nhà họ Mạc này đều do hai người này làm? Diệp Mặc muốn lập tức bước vào bên trong phòng.



Diệp Mặc bước vào khiến cho bốn người trong phòng giật mình. Bốn người đồng thời ngẩng đầu lên nhìn Diệp Mặc.



- Bác sỹ Diệp, sao cậu lại đến.



Mạc Khang và Mạc Bình đồng thời nói, hơn nữa còn đứng dậy.



- Là anh?



Hạ Sắc Vi cũng đứng dậy, vẻ mặt đề phòng và hơi tức giận nhìn Diệp Mặc. Lúc trước Diệp Mặc đá cho cô ta một cước, đến bây giờ cô ta vẫn còn nhớ như in.



Diệp Mặc lạnh lùng nhìn Hạ Sắc Vi một cái, sau đó bước đến bên Mạc Khang, hỏi:



- Anh Mạc, rốt cuộc là chuyện gì vậy?



Mạc Khang có chút hoảng sợ nhìn Hạ Sắc Vi và người đàn ông bên cạnh cô ta, sau đó vội vàng nói:



- Bác sỹ Diệp, đây là chút việc riêng của tôi, cậu về trước đi. Đợi tôi sau khi kết thúc xong việc này thì tôi sẽ đến thăm hỏi cậu.



Nếu như bình thường Diệp Mặc tới đây, Mạc Khang vui vẻ còn không kịp, nhưng hôm nay lại khác.