Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 448 : Không kịp trở tay
Ngày đăng: 05:51 22/04/20
Hội nghị thường ủy của thành phố Hà Phong lần này đã bị chậm mất hai giờ vì Lý Xuân Sinh đến muộn. Ngưu Chính Mãn vốn dĩ định trong cuộc hội nghị này đáLý Xuân Sinh khòi cục, giờ y không tới thì biết làm sao? Ngưu Chính Mãn rất muốn tận mắt chứng kiến sự tuyệt vọng trong ánh mắt Lý Xuân Sinh, thậm chí còn muốn tận tay nhét tấm vé máy bay vào tay y và bảo rằng, tấm vé này là của y rồi, và y hãy lập tức cuốn xéo khỏi Hà Phong càng nhanh càng tốt. Điều gã thích nhất chính là hưởng thụ cái cảm giác được tự mình giẫm đạp lên đối thủ, trông thấy đối thủ quằn quại, vũng vẫy ở dưới chân mà không cách nào thoát ra.
Lý Xuân Sinh vừa mới đi ra, Ngưu Chính Mãn đã nắm ngay được tin tức. Gã cười lạnh, nói với thư kí đang đứng trước:
-Lập tức thông báo triệu tập hội nghị thường ủy, chúng ta ở phòng họp đợi chủ tịch Lý là được rồi.
Hội nghị thường ủy của Thành phố Hà Phong hầu hết đều do chủ tịch thành phố Ngưu Chính Mãn khởi xướng. Còn Bí thư Thành ủy Tiền Phương Hàn, nói theo cách của Ngưu Chính Mãn thì chỉ là người bố trí sắp xếp mà thôi. Gã chỉ còn chưa đến một năm nữa thì sẽ nghỉ hưu rồi, cả đời này sẽ không còn hy vọng thăng tiến lên nữa. Bởi vậy nên mỗi lần họp hội nghị thường ủy, thái độ của Tiền Phương Hàn rất là mơ hồ, không rõ ràng hoặc thậm chí còn không đưa ra ý kiến.
Thái độ này của lão cũng nằm trong dự liệu của Ngưu Chính Mãn và đại đa số các nhân vật quan trọng.
Lý Xuân Sinh đoán không sai. Khi y tới thì cơ hồ tất cả các ủy viên thường vụ cũng đã có mặt đông đủ và đang ngồi trong hội trường đợi mình. Hà Phong có mười một ủy viên thường vụ, thậm chí tư lệnh quân khu rất ít qua lại Hà Phong là Tưởng Trụ Nhai lần này cũng tới tham gia.
-Chủ tịch Lý cũng bận rộn nhỉ, may là dù sao chúng tôi cũng đang rảnh nên mới có thời gian đợi ngài.
Lý Xuân Sinh vừa đến Xương Diệu đã bắt đầu lên giọng mỉa mai.
Nhưng các vị ủy viên thường vụ lại không ai tiếp lời, bọn họ cũng đều biết, cái ghế Phó chủ tịch thành phố Hà Phong này Lý Xuân Sinh còn chưa ngồi ấm chỗ thì đã phải cuốn gói đi rồi. Lúc này mà đắc tội với một cán bộ Phó giám đốc sở thì đúng là chẳng lí trí chút nào. Lý Xuân Sinh cũng không phải lớn tuổi, ai biết rằng sau này y có vùng lên lại nữa không?
Ngưu Chính Mãn liếc Lý Xuân Sinh một cái nhưng không nói gì mà quay sang toàn thể hội nghị, lên tiếng:
-Hội nghị thường vụ lần này do tôi chủ trì, đồng chí Giang Bình làm thư kí....
Ngưu Chính Mãn cũng phản ứng nhanh không kém. Gã có một dự cảm không lành, cảm giác hôm nay Lý Xuân Sinh có gì đó rất không bình thường. Tên này gã đã tìm hiểu qua, trước nay tỏ ra rất "an phận". Thế mà hôm nay lại lớn tiếng ủng hộ Tiền Phương Hàn, như vậy là sao?
Nghĩ đến đây Ngưu Chính Mãn lập tức cười nói:
-Ha ha, nếu bí thư Tiền không sợ vất vả, thì tôi hôm nay có thể lười biếng một chút rồi. Hội nghị hôm nay phải phiền bí thư Tiền chủ trì rồi. Lần này, tôi muốn trong cuộc hội nghị đưa ra thảo luận một vấn đề như thế này.
Nói xong, Ngưu Chính Mãn đưa tập văn kiện trong tay cho Tiền Phương Hàn. Lần này Tiền Phương Hàn ra đòn quá hiểm, làm gã trở tay không kịp, vậy nên gã lựa chọn cách nhượng bộ. Bởi thường thì hội nghị thường vụ đều là do Bí thư Thành ủy chủ trì. Lão đã muốn chủ trì, vậy thì để cho lão thỏa nguyện vậy, thế nhưng những gì cần nói vẫn cứ nói. Đợi sau khi cuộc họp kết thúc, có lẽ Ngưu Chính Mãn sẽ phải "nghiên cứu" lại con người này.
Tiền Phương Hàn tỏ ra rất đỗi bình thường, lão không hề nói lời nào khách khí với Ngưu Chính Mãn, thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn Ngưu Chính Mãn lấy một cái mà trực tiếp đi thẳng vào hội nghị:
-Gần đây bận công tác liên tục nên tôi cũng không bận tâm lắm tới hội nghị thường vụ....
Lời Tiền Phương Hàn vừa nói ra, phía dưới các vị ủy viên thường vụ đều muốn bật cười. Lão trước nay đâu có bận công tác gì, có điều nói không để tâm lắm đến hội nghị thường vụ thì đúng là như tát vào mặt Ngưu Chính Mãn một cái, bởi trước này việc chủ trì hội nghị đều là do Ngưu Chính Mãn đảm nhận.
Tiền Phương Hàn không thèm nhận văn kiện từ tay Ngưu Chính Mãn mà nói luôn:
-Hội nghị lần này chúng ta có 3 sự kiện để thảo luận. Thứ nhất là việc có liên quan tới dược phẩm Lạc Nguyệt" sắp tới sẽ đầu tư vào Hà Phong của chúng ta, cùng với đó là những tin tức về việc sản xuất thuốc có tác dụng phụ. Việc thứ hai là... Truyện được copy tại Truyện FULL
Ngưu Chính Mãn lần thứ hai trở tay không kịp. Hội nghị lần này gã vốn định đưa ra hai vấn đề, thứ nhất là việc có liên quan tới Lý Xuân Sinh đưa ra phương hướng đầu tư sai lầm. Sao từ mồm Tiền Phương Hàn nói ra lại thành ba việc vậy?