Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 467 :
Ngày đăng: 05:51 22/04/20
Vu Thao nhìn thấy Diệp Mặc tiếp nhận ngọc bài, trong lòng âm thầm ảo não, y sao lại không nghĩ đến chuyện này? Nhưng y tùy cơ ứng biến cũng nhanh, lập tức đưa ra một ngọc bài đưa cho Diệp Mặc, nói:
- Chỗ này tôi cũng có một tấm ngọc bài, nếu Diệp tiền bối có đệ tử nào muốn đi hội giao lưu vừa đúng lúc có thể dùng.
Diệp Mặc nghĩ tới Hàn Yên, hội giao lưu này đưa cô đi xem một chút cũng tốt, dù sao cô cũng là người trong ẩn môn. Hơn nữa, Vu Thao của Ý Kiếm Môn dường như có chút lo lắng mình không tha thứ cho y, nhận ngọc bài của y ngược lại làm an lòng y, nghĩ đến đây cũng nhận lấy ngọc bài.
Diệp Mặc vốn định đi ra ngoài hỏi xem làm thế nào mới có thể tham gia hội giao lưu ẩn môn này, hiện tại có ngọc bài rồi cũng không cần đi ra ngoài nữa.
Thấy Diệp Mặc nhận ngọc bài, Hạ Trường Thiên và Vu Thao tự giác cáo từ rời đi.
Diệp Mặc cũng bắt chuyện với Vương Tây Nhạc, trở về tìm Hàn Yên. Diệp Mặc vốn định bảo Hàn Yên và hắn cùng đi ra ngoài, nhưng Hàn Yên lại nói cô muốn luyện tập ba chiêu kiếm pháp kia. Diệp Mặc ngẫm lại cũng đúng, thứ hạng đối với hắn không là cái gì, nhưng đối với Hàn Yên lại là chuyện quan trọng hàng đầu. Hơn nữa cô ấy đi hội giao lưu cũng sẽ không mua cái gì.
Tầng thượng rất trống trải, Hàn Yên luyện kiếm rất thuận tiện, Diệp Mặc chỉ điểm cho Hàn Yên vài động tác xong, một mình đi tới hội giao lưu.
Từ lần trước tham gia hội đấu giá Tê Hà Tự, Diệp Mặc đối với nội tình của mấy ẩn môn này không xem thường nữa. Đến cỏ Thanh Hoa Thanh Diệp cũng có, ai dám nói nơi này nhất định sẽ không tìm thấy vật mình cần.
Cỏ Thanh Hoa Thanh Diệp dại có hiệu quả nhất, một khi gieo trồng đời thứ hai cũng sẽ không nở hoa rồi, lần trước Lục Doanh Doanh gieo trồng cỏ Thanh Hoa Thanh Diệp, liền biết là sẽ không nở hoa. Cái loại linh thảo này đối Diệp Mặc không có lợi gì, mà ở Tê Hà Tự, Diệp Mặc mua gốc cỏ Thanh Hoa Thanh Diệp kia lại là cỏ dại chân chính.
Chỉ có điều hiện tại chỉ có một đóa hoa thôi, Diệp Mặc còn muốn sau khi cây cỏ Thanh Hoa Thanh Diệp này trưởng thành luyện chế Trúc Cơ Đan nữa.
Hắn đang tu luyện đến bình cảnh rồi, không có ngoại lực trợ giúp, rất khó thông qua nơi nguyên khí thiên địa loãng này thăng cấp. Cỏ Ngân Tâm, đối với luyện khí sơ kỳ có chỗ hữu dụng, nhưng hiện tại hắn đã luyện khí trung kỳ rồi, tác dụng đã rất ít. Hơn nữa cho dù là cỏ Ngân Tâm, hiện tại hắn cũng chỉ có một cây mà thôi. Một cây này là do Ninh Khinh Tuyết trồng. Tử Tâm Đằng, Diệp Mặc thật ra có một ít nhưng đang được Đường Bắc Vi chăm sóc, vừa mới nẩy mầm, ở loại địa phương này muốn đợi Tử Tâm Đằng trưởng thành sau đó chế thuốc, Diệp Mặc cũng không hy vọng gì nhiều.
Sở dĩ trồng Tử Tâm Đằng ở đó chỉ hoàn toàn là một loại tâm lý gửi gắm thôi. Trừ lần đó ra dược phẩm Lạc Nguyệt của hắn, đến hiện tại đến một cây linh thảo mà hắn cần đều không thu thập được, hầu hết thu thập được đều là một ít dược liệu bình thường, đối với hắn Luyện Khí trung kỳ cũng không có trợ giúp lớn.
- Tôi là Diệp Mặc, không sai, nhưng tôi không diệt phái Hợp Lưu, tôi chỉ giết chết vài tên ruồi bọ mà thôi.
- Được lắm, người anh em Diệp Mặc thật can đảm, giới thiệu một chút, tôi là Cổ Dương Hòa, cũng không phải tới tham gia đại hội, tôi là cố ý tới tham gia hội giao lưu này đấy.
Người đàn ông trung niên thấp bé này dựng ngón cái lên, tán thưởng một câu.
Diệp Mặc nhìn qua Cổ Dương Hòa, tu vi Địa cấp trung kỳ, xem như một cao thủ rồi. Hắn gật gật đầu, không nói gì.
Lúc này một lão già râu dài đứng lên, lơ đãng nhìn thoáng qua Cổ Dương Hòa, ôm quyền nói:
- Các bạn, chúng ta bình thường đều là thiên nam địa bắc, khó có được một cơ hội ngồi cùng một chỗ. Hiện tại cổ võ xuống dốc, sớm không sôi nổi như trước. Truy cứu nguyên nhân, cũng do tài nguyên quá ít, đã tạo thành cổ võ ngày càng sa sút. Nhưng là sử dụng số tài nguyên hữu hạn như thế nào, từ trong đó tìm được vật mình cần, đối với mọi người đều rất không dễ dàng.
- Nhân đại hội ẩn môn năm năm một lần này, chúng ta mới có thể tụ tập cùng một chỗ, tôi hy vọng tất cả mọi người có thể trong hội giao lưu lần này, trao đổi được thứ mình cần. Tôi là một trong những người khởi xướng, có trách nhiệm phụ trách hội giao lưu lần này công bình công chính, nếu có người không tuân quy củ, cũng đừng trách Hạng Danh Vương tôi không khách khí.
Nói xong lão già này còn cố ý nhìn Diệp Mặc, dường như trong mắt lão, Diệp Mặc mới là phần tử chủ yếu không công bằng, bởi vì hắn đối với ẩn môn quá mức ác liệt. Trong mắt lão ta, người trong ẩn môn giết vài người thế tục này thì không sao, nhưng Diệp Mặc này không ngờ lại giết sạch người đi Yến Kinh của phái Hợp Lưu.
Diệp Mặc lạnh lùng cười, không để ý lời lão già râu dài này, với hắn mà nói, chỉ cần không chọc hắn là được rồi, chọc tới hắn thì đừng trách hắn động thủ.
Cho dù lão già này đã là Địa cấp đỉnh cao, thậm chí là nửa bước cảnh giới Tiên Thiên, Diệp Mặc cũng không thèm để ý.
Về phần người khác thấy hắn thế nào, hắn cũng không để ý. Hắn là đến để đổi đồ, không phải tìm đến để gây sự.