Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 471 :

Ngày đăng: 05:51 22/04/20


Tề Sĩ Hằng vừa đưa đan dược vào miệng đã cảm giác Bồi khí đan đó đã tan ra, một luồng khí cay nóng từ đan điền dâng lên nhưng lại không khó chịu lắm. Chả nhẽ đan dược này lại là thật? Tề Sĩ Hằng biến sắc, không nghĩ ngợi mà ngồi sang một bên bắt đầu luyện hoá đan dược.



Anh ta đã luyện thành Địa cấp, nhiều kinh nghiệm, vừa ngồi xuống đã bắt đầu luyện hoá, cảm giác dịch thuốc của đan điền hoá thành nội khí cuồn cuộn, tràn ngập kinh mạch toàn thân.



Phong Vũ vẫn nhìn chằm chằm Tề Sĩ Hằng, giờ thấy anh ta ngồi xuống vận công luyện hoá dịch thuốc, mặt lộ vẻ vui mừng, liền biết thuốc này có thể thực sự là đan dược có thể thăng cấp.



Diệp Mặc chính là thanh niên hai mươi tuổi, không ngờ lại có thể lấy ra loại đan dược quí báu này, khiến cái nhìn của Phong Vũ đối với Diệp Mặc trong chốc lát bắt đầu trở nên thận trọng. Đừng nói loại đan dược quí báu này, cho dù là đan dược bình thường cũng không lấy ra được. Tuy Phong Vũ không biết đan dược của Hạng Danh Vương lấy ở đâu ra nhưng anh ta chắc chắn đây không phải Hạng Danh Vương tự luyện chế ra.



Nghe nói có thể luyện chế đan dược đều là luyện thành Tiên Thiên, chả nhẽ Diệp Mặc là Tiên Thiên? Hoặc là nói đằng sau hắn có cao thủ Tiên Thiên? Ngoại ẩn môn đến bây giờ vẫn chưa từng xuất hiện cao thủ Tiên Thiên. Cho dù là có cao thủ Tiên Thiên cũng chỉ có thể là ngộ đạo hoặc là cốc chủ bế quan của Hồ Lô Cốc kia thôi. Người trẻ tuổi như Diệp Mặc này sao có thể là Tiên Thiên? Nếu đan dược này không phải hắn ngẫu nhiên lấy được từ chỗ nào thì chính là sau lưng hắn có cao thủ Tiên Thiên.



Nếu thực sự là đan dược có thể thăng lên Địa cấp, cho dù hắn tình cờ có được hoặc là đằng sau có người luyện chế ra cũng là vô cùng quí báu. Diệp Mặc sao có thể lấy ra đổi lấy một Cảm Ứng thạch không có nhiều tác dụng kia chứ? Hắn sở dĩ làm như thế, đoán là lòng dạ đối chọi Hạng Danh Vương chiếm đại đa số, rốt cuộc vẫn là trẻ tuổi. Cho dù là như thế, tên Diệp Mặc này cũng không phải là hạng người bình thường.



Nghĩ tới đây, tâm tư Phong Vũ lại từ từ thay đổi.



Đàm Giác vì vừa mới thăng cấp Tiên Thiên đã bại trong tay Diệp Mặc, anh ta cũng ngượng phải công bố, mà chọn tiếp tục bế quan củng cố giới cảnh. Vì vậy với việc Đàm Giác thăng cấp Tiên Thiên, trừ mấy người ít ỏi thì cũng không bị truyền ra ngoài.



Phong Vũ ho khan một tiếng, đứng lên nói:



- Nếu chưởng môn Tề đang luyện dược liệu, hội giao lưu của chúng ta tiếp tục tiến hành.



Vì lời của Phong Vũ nên không khí cạnh tranh vốn có đã giảm xuống, nhiều người tiếp tục tiến hành giao dịch, dù sao lần giao dịch này là rất khó có được, bỏ qua cơ hội lần này thì phải chờ tới năm sau.



Hạng Danh Vương nghe lời của Phong Vũ, khẽ cau mày, nhưng anh ta nhìn Tề Sĩ Hằng ngồi một bên luyện dược hiệu lại không nói gì nữa mà sắc mặt u ám, ngồi xuống. Diệp Mặc nhìn lướt qua Hạng Danh Vương, hắn đoán người ở đây cho rằng hắn đổi Không Minh thạch là khiêu khích Hạng Danh Vương, chỉ có hắn mới biết là không phải. Chỉ là hắn căn bản không sợ Hạng Danh Vương này, hắn muốn đánh thì đánh, chả nhẽ lại còn sợ anh ta.


Nghĩ đến đây, Diệp Mặc trái lại còn bình tĩnh, hắn bình thản nhìn Hạng Danh Vương hỏi:



- Hạng Danh Vương, nếu ông đã là chủ trì của phiên giao dịch lần này, tôi nghĩ ông cũng sống từng tuổi này rồi, hoặc là nói người biết đến cũng không ít, trước khi tôi lấy đồ ra tôi muốn hỏi ông vài câu.



- Hạng Danh Vương tôi làm việc ngay thẳng, phải đúng người nói đúng việc.



Hạng Danh Vương cười lạnh nói, trong lòng lại có chút đắc ý. Ông ta cứng nhắc từ chỗ bất lợi của mình để lật trở lại.



- Được, rất sảng khoái, nếu ông nói đúng người đúng việc thì tôi có mấy vấn đề cần thỉnh giáo một chút. Ông là phó cốc chủ của Hồ Lô Cốc, tôi rất muốn biết Hồ Lô Cốc đã thành lập được bao nhiêu năm rồi mà lại có danh vọng như thế.



Diệp Mặc thản nhiên hỏi.



Hạng Danh Vương cười ngạo nghễ



- Hồ Lô Cốc chúng tôi tuy thành lập chỉ có một trăm năm nhưng tình hình bên trong vững chắc, lại nhận được sự coi trọng của đồng đạo ẩn môn, đẩy lên thành ngoại ẩn đệ nhất môn.



Diệp Mặc cười lạnh lùng:



- Mới thành lập được một trăm năm đã dám nói tình hình vững chắc? Theo tôi được biết, bất luận là Tĩnh Nhất Môn hay là Điểm Thương Môn, thậm chí là Đoạn Quyền Đường đều không chỉ có một trăm năm. Những môn phái này của họ không phải là tình hình càng vững chắc hơn sao? Càng có thêm tư cách là Ngoại Ẩn đệ nhất môn? Cho dù là không phải nói những môn phái tôi chỉ ra này, chả nhẽ các môn phái đang ngồi ở đây lại không vượt qua một trăm năm sao? Nhiều môn phái tình hình vững chắc đang ở đây, Ngoại Ẩn đệ nhất môn dựa vào cái gì mà cấp cho Hồ Lô Cốc.



Diệp Mặc từng đi qua mấy môn phái này, kinh nghiệm chân tu của hắn, vừa nhìn là biết kiến trúc mà mấy môn phái hắn vừa đi qua đều không chỉ là một trăm năm. Hơn nữa, Đoạn Quyền Đường càng có thời gian viết trên tấm bia đá ở cửa hơn.



Người bên cạnh đều biết Diệp Mặc có ý gì, không có ai lên tiếng, chỉ là chờ đợi câu trả lời của Hạng Danh Vương.