Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 513 : Chân tướng
Ngày đăng: 05:51 22/04/20
Lạc Nguyệt chần chừ liếc nhìn Lưu Thương và Dương Y, chần chờ một lát. Diệp Mặc đồng thời cũng nhớ ra chuyện này không có quan hệ gì với Dương Y, nên không cho bọn họ biết vẫn hơn.
Nghĩ đến đây Diệp Mặc chủ động nói:
-Dương Y, em biết Lưu Xà không?
-Lưu Xà emđương nhiên biết. Đó là cơ quan đầu não và là nơi sản xuất của "dược phẩm Lạc Nguyệt", em còn đang định sau khi công tác sẽ đến Lưu Xà du lịch một chuyến.
Dương Y buột miệng nói ra.
Diệp Mặc khẽ mỉm cười:
-Thực ra thì bây giờ em cũng có thể đi được, chẳng phải em đã tốt nghiệp rồi đó sao? Nếu như em muốn, em có thể làm việc ở "dược phẩm Lạc Nguyệt".
-Cái gì? Anh nói đến "dược phẩm Lạc Nguyệt" làm việc? Diệp Đại ca, anh nghĩ rằng "dược phẩm Lạc Nguyệt" dễ vào vậy sao? Nghe nói có người còn thông qua Phó chủ tịch thành phố để vào "dược phẩm Lạc Nguyệt" mà cũng bị người ta từ chối không chút do dự gì cơ mà.
Tốc độ lời nói của Dương Y cũng nhanh như thái độ phản ứng lại của cô vậy.
Diệp Mặc lại nói:
-Thực ra Nhị Hổ bây giờ đang làm việc ở "dược phẩm Lạc Nguyệt", nếu như em đến Lưu Xà, chỉ cần tìm đến Nhị Hổ là có thể vào được "dược phẩm Lạc Nguyệt" rồi.
Diệp Mặc tin rằng, Dương Y chỉ cần nói với Nhị Hổ là cô do Diệp Mặc gọi đến, Nhị Hổ nhất định sẽ sắp xếp Dương Y vào một vị trí công tác tương đối tốt.
-Thật sao?
Dương Y không thể tin được lại có một chiếc bánh lớn như thế rơi xuống, nhưng cô nhanh chóng nhận ra những gì Diệp Mặc nói là sự thật, đến cả người của Văn thiếu gia cũng đều kiêng kị với Diệp Mặc như vậy, nói như vậy Diệp Mặc nhất định là người có lai lịch không tồi.
-Nếu như em muốn đi, em có thể đi cùng bạn trai em, nói là anh giới thiệu.
-Sư muội Lạc Phi bây giờ có khỏe không?
Diệp Mặc lấy ra mấy viên thuốc chữa thương đưa cho Lạc Nguyệt nói:
-Cô ấy bây giờ rất tốt, cô đoán không sai, "dược phẩm Lạc Nguyệt" bây giờ là công ty của tôi. Nếu như cô muốn gặp cô ấy, có thể đi Lưu Xà, lúc này cô ấy đang ở Lưu Xà. Mấy viên thuốc này, có thể chữa lành vết thương cho cô được mấy phần, ít nhất có thể vận dụng được khí công của cô, tự bảo vệ mình hẳn là không có vấn đề gì.
Nói xong Diệp Mặc lấy ra một xấp tiền đưa cho Lạc Nguyệt nói:
-Số tiền này coi như lộ phí là được rồi, ngày trước một chưởng kia của Lạc Huyên chính là Lạc Phi đánh, bây giờ cô ấy không còn mặt mũi nào mà về gặp Lạc Huyên. Về chuyện tình cảm giữa các chị em cô, các cô tự đi nói với nhau là được. Tối nay tôi vẫn còn chuyện khác, không thể đến Lưu Xà với cô được.
-Cám ơn.
Lạc Nguyệt cám ơn Diệp Mặc một câu, cầm lấy mấy viên thuốc, nhưng lại đẩy tiền lại:
-Bây giờ tôi cũng không biết nên đi đâu, đi Lưu Xà tôi sợ phải đối mặt với Lạc Phi, có lẽ Lạc Phi cũng không biết đối diện với tôi thế nào. Trở về môn phái, tôi nhất định sẽ bị lộ dấu vết.
Diệp Mặc hiểu được tâm trạng lúc này của Lạc Nguyệt, ba chị em tình như chân tay lại vì một quyển "Ní la kinh" mà xích mích. Mà người sư thúc âm thầm bảo vệ ba chị em họ cuối cùng lại là tên đầu sỏ lấy đi "Ní la kinh", khó trách cô nhất thời khó có thể chấp nhận được.
Diệp Mặc trầm ngâm một lát, lúc này mới nói:
-Như vậy cũng tốt, cô ở đây tìm một căn phòng mà ở, đợi sau khi tôi kết thúc chuyện bên đó, tôi dẫn cô đến Lưu Xà là được rồi. Nếu như cô không muốn trở lại nội ẩn môn, thì ở lại Lưu Xà cũng được.
Giúp Lạc Nguyệt sắp xếp một phòng ở nhà nghỉ "Vân thượng minh châu", để cho Lạc Nguyệt vào đó chữa thương, Diệp Mặc mới rời khỏi nhà nghỉ. Lúc đó trời đã tối, đúng vào lúc hắn hành động.
Lạc Thương vào ban đêm không kém Ninh Hải chút nào, Diệp Mặc đi đến ngọn đèn đường đầu đường Lạc Thương mới nhớ tới Ninh Hải. Không biết Bắc Vi dạo này sống thế nào, chỉ có điều Bắc Vi không muốn đến Lưu Xà cùng hắn, nếu như cô ấy đồng ý, hắn cũng muốn dẫn Bắc Vi đến Lưu Xà cùng hắn.
"Ngoại vực hưu nhàn" vào ban đêm lại vô cùng náo nhiệt, nơi này mặc dù là hang ổ của Bắc Sa, nhưng bề ngoài thì lại không nhận ra chút nào, thậm chí không có chút dấu vết nào. Ngày trước những người đến đây tiêu tiền đều là những người giàu có và những tay ăn chơi. Diệp Mặc đứng bên ngoài "Ngoại vực hưu nhàn", dùng thần thức quét vào trong, làm cho hắn ngạc nhiên chính là hắn không ngờ lại không tìm thấy mấy người Lương Thạch Quốc và Pierre.
Theo lý thuyết nơi này là hang ổ của bọn họ, cho dù là bọn họ có chuyện gì, cũng không thể rời chỗ này được? Vào lúc Diệp Mặc có chút nghi ngờ, thì lại có chút gì đó xuất hiện trong thần thức của hắn.