Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 555 : Chuyện này vẫn chưa kết thúc
Ngày đăng: 05:52 22/04/20
Diệp Mặc bước vào tầng hai của khách sạn, nói với Enie:
-Enie, cô đã lấy tiền của tôi, sao lại không dẫn đường cho tôi?
Enie vốn đã đang hoảng loạn rồi, không biết nên nói thế nào cho phải, bây giờ Diệp Mặc đột nhiên xuất hiện, cô mới nhớ ra rằng Diệp Mặc là ông chủ của cô, trong lòng lại càng lo lắng hơn.
-Xin lỗi, anh Diệp, anh ra ngoài đợi em trước, em sẽ ra ngay...
Enie biết là mình sẽ không thể ra ngay được, nhưng cô biết người đàn ông da trắng đó là ai, nói không chừng có khi lại liên lụy đến Diệp Mặc cũng nên.
-Có chuyện gì vậy?
Diệp Mặc nhìn Enie và cô gái bị đánh, bước về phía họ, rồi còn hỏi thêm một câu.
Enie nhìn thấy Diệp Mặc không những không chịu rời đi, ngược lại còn bước đến gần hơn, chỉ đành nói:
-Chị Tư Tư làm hỏng đồ của khách, chị ấy không đền nổi, chị ấy, em...
Diệp Mặc vừa nghe đến đây là hiểu luôn, cô gái đó quả nhiên là chị của Ân Gia, tên Ân Tư. Nhìn bộ quần áo cô ấy mặc, chắc cô ấy là người làm công ở đây, chỉ là không biết cô ta đã làm hỏng vật gì của khách, mà lại không đền nổi.
Diệp Mặc đột nhiên tham gia, vốn dĩ người đàn ông da trắng mắng người và người đàn ông trung niên vẫn còn chưa kịp phản ứng lại, đợi sau khi hai người đó kịp phản ứng, thì Diệp Mặc đã nói được mấy câu với Enie rồi.
-Anh là ai?
Người đàn ông trung niên đang đánh giá Diệp Mặc, giọng nói tỏ vẻ khinh thường.
-Tôi và Enie quen nhau, cứ cho là bạn bè đi, không biết cô ấy đã làm hỏng của các vị thứ gì, mà các vị lại đánh người?
Diệp Mặc liếc nhìn người đàn ông da trắng và người đàn ông gốc Hoa đứng trước mặt mình, nói.
Diệp Mặc rất nhanh, đã phát hiện ra trong túi của người đàn ông da trắng có một khẩu súng lục, hơn nữa, cách chỗ hắn đứng không xa còn có hai tên đô con nữa, chắc hai tên này là vệ sĩ của anh ta.
Nhưng điều khiến Rose thất vọng chính là, pho tượng đó không rơi thẳng xuống sàn, Diệp Mặc đã dùng chân đỡ được, rồi hất lên, nằm gọn trong tay của hắn.
Diệp Mặc cầm pho tượng thủy tinh, cười nhạt, nhìn Rose:
-Anh Rose, pho tượng này không có bất cứ vấn đề gì, nếu anh làm rơi nó xuống đất, thì chính anh mới là người phải bồi thường đấy.
Rose ngơ ngác nhìn pho tượng thủy tinh trong tay Diệp Mặc, gã không ngờ mọi âm mưu của gã đều đã thất bại.
Diệp Mặc lại đưa pho tượng cho Rose
-Anh Rose, nếu như anh lại làm rơi, thì người phải bồi thường là anh đấy nhé.
Rose tái mét mặt, cầm pho tượng đưa cho Helder, Helder cũng xem xét lại, rồi thầm nhủ, chẳng lẽ lúc nãy mình cũng nhìn nhầm?
-Một khi đã nhìn nhầm, thì thôi vậy.
Helder hừ một tiếng, một khi chiêu này của gã đã không được, thì đành phải nghĩ cách khác vậy. Cả nhà Ân Tư đều ở thị trấn Mexika này, gã không sợ là sẽ bay đi mất, người thanh niên Hoa Hạ trước mắt, gã thấy hắn ta có rất nhiều tiền, lát nữa không thể nào bỏ qua hắn được. Mặc dù gã không thèm để ý gì đến hai ba mươi nghìn đô của hắn, nhưng một khi hắn đã có thể lấy ra hai ba mươi nghìn đô dễ dàng như vậy, thì chắc chắn hắn phải có nhiều hơn thế rất nhiều.
-A, cứ như vậy là xong, không sao rồi?
Enie thiếu chút nữa thì hét lên, Ân Tư cũng cảm thấy giống như là đang nằm mơ vậy, không ngờ một chuyện lớn như vậy lại có thể giải quyết như thế, cô nhất thời đột nhiên quên mất là phải nên nói gì.
Nghe Helder nói như vậy, Rose cũng chỉ đành trợn mắt nhìn Ân Tư, rồi nói:
-Helder nói bỏ qua rồi, may mà anh ấy là người rộng lượng, coi như cô may mắn.
Diệp Mặc bỗng nhiên ngắt lời:
-Anh Rose, anh sai rồi, chuyện này vẫn chưa kết thúc đâu, vừa rồi là chuyện hiểu lầm về pho tượng ngọc của Helder, nhưng chuyện anh đánh cô Ân Tư, vẫn còn chưa nói đến cơ mà!!!