Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 583 : Em chờ anh
Ngày đăng: 05:52 22/04/20
Nếu như nói còn tin tức gì quỷ dị hơn kết quả chiến tranh lần này thì chính là tập đoàn cá độ Salad Reeves phá sản rồi.
Tập đoàn cá độ Salad Reeves đối với việc Lạc Nguyệt chiến thắng liên quân đưa ra tỉ lệ đặt cược một bồi thường một trăm, nhưng có người khăng khăng đặt Lạc Nguyệt thắng, hơn nữa số lượng đặt còn không ít. Người đặt Lạc Nguyệt thắng dường như biết tài sản của tập đoàn cá độ Salad Reeves, trực tiếp đặt năm trăm triệu đô la Mỹ, kết quả tập đoàn cá độ Salad Reeves phải bồi thường năm mươi tỷ đô la Mỹ. Mà sau khi bồi thường năm mươi tỷ đô la Mỹ này, tập đoàn cá độ Salad Reeves trực tiếp tuyên bố phá sản.
Cuối cùng người đặt năm trăm triệu đô la Mỹ trở thành bí ẩn lớn nhất, ai cũng muốn biết người này là ai, nhưng đều không biết người này là ai.
Hư Nguyệt Hoa trong lòng cũng thầm khen Diệp Mặc khôn khéo, hắn dường như biết tài sản của tập đoàn cá độ Salad Reeves, bảo mình đặt năm trăm triệu đô la Mỹ, kết quả vừa vặn làm cho tập đoàn cá độ Salad Reeves phá sản.
…
Bởi vì Lạc Nguyệt chiếm được lượng lớn tiền bồi thường chiến tranh, hơn nữa còn có công ty chế dược như máy in tiền, Lạc Nguyệt có thể nói là giàu chảy mỡ, nhất thời nhân dân toàn thế giới đều ủng hộ Lạc Nguyệt.
Một nơi vừa mới khai thác, lại có được năng lực quân sự hùng mạnh, điều này làm cho từng người muốn đến Lạc Nguyệt thấy an ổn. Nhưng cánh cửa di cư đến Lạc Nguyệt lại càng ngày càng cao, ngoại trừ người đến làm binh lính ở Lạc Nguyệt có thể đem người nhà di chuyển đến Lạc Nguyệt ra, người di cư đến Lạc Nguyệt nhất định phải tuân thủ quy định di dân mới của Lạc Nguyệt.
Rất nhiều người trước kia di cư đến Lạc Nguyệt bắt đầu cảm thấy thật may mắn, vì bọn họ tới sớm nên không có quy định này. Mà hiện tại người di cư Lạc Nguyệt rất nhiều, cũng đều phải nộp rất nhiều tiền bảo lãnh.
La Đông Thanh lại càng thấy may mắn, y tới đúng lúc, y vừa tới không lâu liền bạo phát chiến tranh của Lạc Nguyệt. Y vốn cho rằng chiến tranh lần này Lạc Nguyệt khó có thể may mắn thoát khỏi, lúc y thấy bi ai vì vận mệnh của mình, không ngờ Lạc Nguyệt lại đánh bại liên quân, còn chiếm được mấy trăm tỷ đô la Mỹ tiền bồi thường.
Hiện giờ y và bạn gái của y cũng đã là quản lý bậc trung về kiến thiết của Lạc Nguyệt, lương bổng so với nội địa cao hơn gấp mười lần, hơn nữa còn có nhà mới của chính mình, điều này làm cho bọn họ cảm thấy rất là vừa lòng. Nhìn Lạc Nguyệt mỗi ngày một bộ dáng, mà đến cả người chưa đến đây bao lâu như La Đông Thanh cũng cảm thấy một loại cảm giác thỏa mãn và tự hào.
Dương Y lại trực tiếp thành trợ thủ của Du Nhị Hổ, tiến vào dược phẩm Lạc Nguyệt. Cô cũng không nghĩ ra ban đầu ở trên xe lửa cùng Nhị Hổ với Diệp Mặc ngẫu nhiên gặp nhau, lại có cơ duyên lớn như ngày hôm nay. Hiện giờ bạn học của cô đều muốn đi vào Lạc Nguyệt công tác, nhưng Lạc Nguyệt không còn như lúc trước, yêu cầu để vào cửa cũng trở nên rất cao.
Hàn Yên nghĩ đến chỉ có Quảng Hàn môn các cô mới có thể đi vào Lạc Nguyệt mở môn hộ, nhưng cô thật không ngờ đến đại môn phái như Liên hàng Tĩnh Trai cũng đi tới Lạc Nguyệt, ngoài ra còn có vài môn phái nhỏ cùng lúc đi tới Lạc Nguyệt.
Còn có lúc Lương Tuấn và Lục Na từ Bắc Sa đi ra nhìn thấy Diệp Tinh, rốt cuộc hiểu rõ vì sao máy gây nhiễu của Lạc Nguyệt lại khủng bố như vậy. Người khác không biết bản lĩnh của Diệp Tinh, không có nghĩa là các cô không biết.
Ninh Khinh Tuyết mạo hiểm cửu tử nhất sinh đi vào Thần Nông giá, chỉ vì cứu hắn. Sau đó lại mạo hiểm ngã xuống vách núi, vì hắn thu thập mấy quả trái cây. Cho dù là chính cô cũng rất đói cũng không ăn mấy trái cây kia, chỉ dám cắn một miếng mà thôi.
Mà cô cắn một miếng kia, không phải là bởi vì cô muốn ăn, mà là vì cô sợ trái cây kia có độc. Tình cảm sâu nặng như vậy, Diệp Mặc làm thế nào có thể quên? Hắn không phải người vô tình, thậm chí hắn còn rất chung tình. Hắn nợ Lạc Ảnh, hắn đã yêu Lạc Ảnh. Hắn làm sao không nợ Ninh Khinh Tuyết đây? Làm sao không yêu Ninh Khinh Tuyết đây?
Ninh Khinh Tuyết nghĩ tới Tố Tố, hơi sửng sốt, đó là dì của cô. Tuy nhiên cô rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, đừng nói Tố Tố không phải là dì ruột của cô, thậm chí tuổi tác so với cô cũng không hơn nhiều lắm, cho dù là dì ruột của cô, cô cũng không muốn rời xa Diệp Mặc.
-Ưm...
Diệp Mặc và Ninh Khinh Tuyết đang chìm trong tình yêu cuồng nhiệt cũng không nhớ rõ nơi này là đỉnh núi, không nhớ rõ bây giờ là ban ngày. Bọn họ đã rơi vào những nụ hôn nồng nhiệt, không thể tự kềm chế.
Xa xa, Lạc Phi thấy hai người gần như dính vào nhau, âm thầm thở dài. Cô có chút lo lắng cho tiểu sư muội Lạc Huyên, cô là người từng trải, đương nhiên nhìn ra Lạc Huyên thích Diệp Mặc. Nhưng Ninh Khinh Tuyết bất kể ngoại hình và sự dịu dàng đối với Diệp Mặc cũng sẽ không thua kém Lạc Huyên, hơn nữa hai người còn cả ngày cùng một chỗ.
Cũng không biết qua bao lâu, hai người mới ngừng lại, chỉ nhìn đối phương không nói gì, có lẽ lúc này mới chân chính là vô thanh thắng hữu thanh.
Ninh Khinh Tuyết đỏ mặt, thân thể của cô có chút nóng lên, đáy lòng của cô có chút ẩm ướt, thậm chí hô hấp cũng có chút thở dốc. Cô không ngại Diệp Mặc làm bất cứ chuyện gì với cô, cô thích hắn. Diệp Mặc cũng như vậy, chỉ có điều hắn có Thanh Tâm quyết, còn có thể khắc chế ý nghĩ của chính mình.
-Khinh Tuyết, anh phải đi ra ngoài một chút, nếu trong ba năm chúng ta không có cách nào đạt đến Trúc Cơ, Tố Tố vẫn không có tin tức, chúng ta sẽ tổ chức một hôn lễ lớn tại Lạc Nguyệt Thành.
Diệp Mặc nhẹ nhàng nói, hắn sợ lời của hắn sẽ làm Ninh Khinh Tuyết thất vọng.
-Em chờ anh...
Giọng điệu Ninh Khinh Tuyết giống như đến từ chân trời, lại giống như đến từ đáy lòng của Diệp Mặc.!!!