Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 679 : Khiêu khích làm bẽ mặt

Ngày đăng: 05:53 22/04/20


- Chị Nhan, tôi thật sự phải luyện chế một ít đồ, chị có thể ở bên cạnh xem tôi luyện chế, nhưng không được quấy rầy tôi. Một khi quấy rầy tôi, chân khí của tôi sẽ phản phệ cắn trả, đến lúc đó sẽ không cứu được.



Diệp Mặc có một loại cảm giác thân thiết đối với chị Nhan, cho nên hắn cũng không có tính toán gạt chị Nhan, đợi sau khi luyện chế phi kiếm xong, hắn còn tính toán đưa chị Nhan rời khỏi nơi này trước.



Dù sao thời gian ở trên thuyền quá dài, về phần chân khí cắn trả đó là lừa Ân Khuynh Nhan, mục đích đương nhiên vẫn là không muốn làm cho cô quấy rầy mình luyện khí.



- Cậu nói thật? Còn nghiêm trọng như vậy?



Ân Khuynh Nhan có chút không tin tưởng nhìn Diệp Mặc hỏi.



Diệp Mặc ra vẻ trấn tĩnh gật gật đầu



- Chị Nhan, đan dược tôi luyện chế chị cũng đã ăn rồi, chị cảm thấy tôi luyện chế Trú Nhan Đan như thế nào? Rất tốt phải không. Còn có bồi khí đan, chị hiện tại đã là tu vi hoàng cấp trung kỳ, chị phải biết tôi không có lừa chị mà.



- A, cậu có thể thấy được tu vi của tôi?



Ân Khuynh Nhan nghi hoặc nhìn Diệp Mặc, Diệp Mặc cho cô đan dược kia thật sự là rất nghịch thiên, Trú Nhan Đan làm cho cô trở về thời thiếu nữ. Mà bồi khí đan càng làm cho cô từ tu vi chưa đến hoàng cấp, trực tiếp tăng tới hoàng cấp trung kỳ.



Lúc này cô có chút tin tưởng lời nói của Diệp Mặc rồi, nghĩ đến đây, cô đứng lên nói:



- Thôi tôi nên ra ngoài thì tốt hơn, chờ cậu luyện chế xong thì gọi tôi, nếu tôi quấy cậu, tôi hối hận cũng không kịp.




- Đương nhiên Lạc Nguyệt là một thành trì mới, không biết "điều ước Nam Cực" cũng là hợp tình hợp lý, chúng tôi nguyện ý cống hiến cho Nam Cực, thậm chí nguyện ý bồi thường. Nhưng chúng tôi không muốn loại chuyện này bị một số người tâm địa xấu xa lợi dụng, ở trong chuyện này bọn họ không trưng cầu ý kiến của Lạc Nguyệt, thậm chí không trưng cầu thành ý bồi thường của Lạc Nguyệt, cũng không để ý ý nguyện hòa bình của người dân chính quốc gia bọn họ, trực tiếp thông qua chiến tranh muốn xâm lấn chủ quyền Lạc Nguyệt. Lạc Nguyệt chúng tôi vừa mới kiến thiết được một vùng đất tốt, bởi vì chiến tranh mà bị tàn phá đến ghê người, tôi rất đau lòng bởi hành động giúp kẻ xấu làm điều ác của liên hợp quốc.



- Và giống như lần trước tôi đã nói, chiến tranh giờ mới bắt đầu...



Rất nhiều quốc gia nghe xong ngôn luận lần này, đều không nói gì, Lạc Nguyệt mà bị tàn phá nhìn thấy ghê người? Cái này căn bản là lời nói vô căn cứ. Toàn bộ chiến tranh chấm dứt, đều không có một viên bom rơi trên đất Lạc Nguyệt. Nhưng liên quân lại bị đánh phá thành từng mảnh nhỏ, hơn trăm ngàn binh lính mất đi sinh mạng ở trong này, vô số chiến hạm và phi cơ chìm vào đáy biển ở trong này. Nhưng lời nói này của Lạc Nguyệt, người khác lại không thể đứng ra chỉ trích.



Tất cả quốc gia tham gia chiến tranh lần thứ hai đều âm thầm thở dài, sau khi Lạc Nguyệt nói những lời nói này, còn bắn một quả đạn đạo sau cuộc chiến, cái này biểu lộ nếu không cho Lạc Nguyệt vừa lòng, bọn họ phải được ăn cả ngã về không.



Lạc Nguyệt mới hơn ba trăm ngàn nhân khẩu, bọn họ không sợ chiến tranh, bọn họ có tiền. Cho dù là đại chiến thế giới, bọn họ cũng không cần quan tâm. Cho nên Hư Nguyệt Hoa mới dám nói đến cuộc chiến tranh lần thứ ba, có thể là chiến tranh lần thứ ba giữa liên quân và Lạc Nguyệt, cũng có thể là chiến tranh thế giới lần thứ ba, Lạc Nguyệt có năng lực khơi mào chiến tranh thế giới như thế. Dù Lạc Nguyệt không cần quan tâm, nhưng quốc gia khác không thể không để ý.



Có thể tưởng tượng, đạn đạo sau cuộc chiến lần này của Lạc Nguyệt và lời nói chuyện của Thành chủ Lạc Nguyệt, trực tiếp biểu lộ Lạc Nguyệt cần câu trả lời, nếu bọn họ không có được câu trả lời hài lòng, như vậy thế chiến lần thứ ba không phải là không có, mà là nhất định sẽ xảy ra.



Kỳ thật Lạc Nguyệt làm tuy rằng quá kích, nhưng người sáng suốt đều từ đó có thể thấy được, bọn họ không phải không có chút sai lầm nào. Sai lầm trước tiên của Lạc Nguyệt là dẫn nổ đạn hạt nhân ở Nam Cực, trái với "điều ước Nam Cực". Mà thành chủ người ta cũng nói, bọn họ là thành thị mới thành lập, rất nhiều chỗ chưa hoàn thiện, trái với điều ước, bọn họ đồng ý đền tiền thậm chí nguyện ý cống hiến cho Nam Cực.



Mà liên hợp quốc không có trưng cầu bất cứ ý kiến gì với Lạc Nguyệt, liền phát động chiến tranh xâm lấn lần thứ hai đối với Lạc Nguyệt, việc này liền hoàn toàn không phù hợp với điều ước quốc tế.



Nếu như nói Lạc Nguyệt bị diệt như vậy, cũng không có bất cứ vấn đề gì, bởi vì không một ai sẽ vì một địa phương nhỏ bé như vậy bị diệt mà lên tiếng. Đáng tiếc chính là lần này Lạc Nguyệt chẳng những không bị diệt, hơn nữa trái lại còn diệt liên quân, sau đó mạnh mẽ, cứng rắn yêu cầu các quốc gia xâm lấn Lạc Nguyệt cho một lời giải đáp.



Tuy rằng liên hợp quốc vẫn như cũ, đang khẩn trương mời dự họp các loại hội nghị ứng phó, nhưng liên quân các quốc gia tham gia xâm lấn Lạc Nguyệt lần thứ hai đều có chút bất an, đặc biệt là một số quốc gia có khoảng cách khá gần Lạc Nguyệt, trong lòng lại càng bất an.!!!