Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 873 : Không có thiên tài không thể thấy

Ngày đăng: 05:55 22/04/20


Suy nghĩ đến việc dược liệu bên trong Sa Nguyên Dược Cốc không phải là ít, Diệp Mặc lập tức động tâm. Hắn ôm quyền nhìn Nhan Tranh nói:



- Anh Nhan, tôi đã hiểu được ý của anh. Anh yên tâm đi. Tôi khẳng định sẽ giúp anh chuyện này. Chỉ có điều tôi có một yêu cầu nho nhỏ.



Nhan Tranh thấy Diệp Mặc đã đồng ý, lập tức cao hứng nói:



- Mời anh Diệp cứ nói. Chỉ cần Nhan Tranh tôi có thể làm được, tôi chắc chắn sẽ không từ chối.



Diệp Mặc gật đầu nói:



- Ba người tăng thêm này, hẳn là tôi có thể giúp anh Nhan làm được. Chỉ có điều tôi cũng muốn có tên trong danh sách vào Sa Nguyên Dược Cốc. Không biết anh Nhan...



Thời điểm Nhan Tranh nhờ Diệp Mặc trợ giúp, cũng đã nghĩ tới điểm này. Diệp Mặc và sư phụ anh ta đều là luyện đan sư. Khi Sa Nguyên Dược Cốc được mở ra, nếu như một luyện đan sư không muốn có tên trong danh sách kia mới là chuyện lạ. Nghĩ đến đây, anh ta vội vàng nói:



- Không có vấn đề, yêu cầu của Dược Cốc Sa Nguyên chính là tu sĩ dưới Kim Đan có thể đi vào. Anh Diệp đúng lúc cũng có thể đi vào.



Đương nhiên Diệp Mặc chắc chắn sẽ không lo lắng. Hắn đã là Linh đan sư cửu phẩm. Nửa năm sau, nói không chừng hắn cũng có thể trở thành một Đan Vương nhất phẩm. Với thực lực của một Đan Vương nhất phẩm, Diệp Mặc tin rằng hắn có thể giành được một vị trí trong Top 10 luyện đan của Danh Nhân Đường.



...



Sau khi tiễn chân Nhan Tranh, Diệp Mặc trực tiếp tới thăm Ngu Vũ Thiên.



Sau khi Ngu Vũ Thiên, Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng biết được Diệp Mặc quay trở về, đã chờ hắn một lúc rồi. Hơn nữa nội thương của Ngu Vũ Thiên đã hết. Bởi vì Diệp Mặc đã bố trí tập hợp linh trận cho nên linh khí ở ngành dược Hoa Hạ rất dồi dào. Ngu Vũ Thiên rất hài lòng về chỗ này. Ngoài tu luyện ra, lại càng toàn tâm toàn ý dạy cho hai người Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng.




- Tiền bối, đan dược đã chế luyện xong rồi. Cô xem Thanh Uẩn Đan này thế nào?



Diệp Mặc đưa bình ngọc tới trước mặt Ngu Vũ Thiên, cắt ngang sự chấn động trong lòng Ngu Vũ Thiên.



Ngu Vũ Thiên theo bản năng nhận bình ngọc, nhưng lập tức có phản ứng, Diệp Mặc thật sự chế luyện được linh đan thất phẩm Thanh Uẩn Đan. Hơn nữa tốc độ còn nhanh như vậy.



Cô phục hồi lại tinh thần, đổ một viên Thanh Uẩn Đan vào trong lòng bàn tay. Cô lập tức ngạc nhiên nói:



- Đan tốt, Thanh Uẩn Đan thượng đẳng. Còn là một lò chín viên. Cậu quả nhiên là một Đan Vương nhất phẩm. Tôi đã hiểu lầm cậu.



Nhưng trong lòng Ngu Vũ Thiên lại dâng lên sóng to gió lớn, chứ không phải chỉ có sự ngạc nhiên như vẻ ngoài của cô. Cô biết một Đan Vương nhất phẩm có ý nghĩa thế nào. Đan Vương ở Bắc Vọng Châu, có người nào không phải là tiền hô hậu ủng, vô số người săn đón? Mà trước mắt mình lại có một vị như thế, hơn nữa tốc độ luyện đan còn nhanh như vậy, tuổi còn trẻ như vậy.



Thiên tài, quả nhiên thế giới này chỉ có thiên tài mình không nghĩ tới, không có thiên tài không thể thấy.



Diệp Mặc thấy Ngu Vũ Thiên cầm Thanh Uẩn Đan xuất thần như vậy, liền cắt ngang nói:



- Ngu tiền bối, có Thanh Uẩn Đan này, có phải tiền bối có thể tấn cấp Kim Đan viên mãn trong vòng ba tháng hay không?



Ngu Vũ Thiên phục hồi lại tinh thần. Cô vội vàng nói:



- Diệp Mặc, tuy rằng tôi lớn tuổi hơn cậu, hơn nữa còn là sư phụ của em gái và vợ cậu. Tuy nhiên cậu là một Đan Vương nhất phẩm. Về sau vẫn gọi tôi chị Ngu là được rồi. Hai chữ tiền bối thật sự không dám nhận. Về phần tấn cấp Kim Đan viên mãn, tôi tin tưởng có Thanh Uẩn Đan, trong vòng ba tháng, hẳn là tôi có thể làm được...