Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 882 : Lùng bắt
Ngày đăng: 05:56 22/04/20
Đồng Vũ Sinh sau khi nghe xong lời Tư Mã Trú nói lập tức biết Tư Mã Trú và y căn bản đã không nhìn kỹ con kiến Trúc Cơ này, trong lòng không khỏi trầm xuống. Nếu biết diện mạo Diệp Mặc, có lẽ y còn có thể dựa vào năng lực của mình tìm ra người này, nhưng đến hình dạng cũng không biết, y đi tìm như thế nào? Hơn nữa vừa rồi thần thức và chân nguyên của tu sĩ Trúc Cơ kia dường như không dao động, vô cùng mịt mờ, bây giờ nghĩ lại hẳn là người tu sĩ kia cố ý.
- Quá thủ đoạn...
Đồng Vũ Sinh nghĩ đến đây, cười lạnh một tiếng nói. Nói xong y lạnh lùng nham hiểm nhìn Tư Mã Trú
- Tôi chỉ biết là trên mặt của hắn đeo một pháp bảo biến ảo dung mạo, còn diện mạo như thế nào, tôi không chú ý nhìn.
Đối mặt với một người phải chết, còn là một Tu sĩ Trúc Cơ nhỏ nhoi, y đường đường là cao thủ Hư Thần đâu có hứng thú xem hình dáng hắn như thế nào? Huống chi lúc ấy y vẫn cùng Tư Mã Trú này đánh nhau.
Sau khi nghe xong lời Đồng Vũ Sinh nói, sắc mặt Tư Mã Trú cũng rất khó coi, lão già này bình thường mặt trắng liền thành một mảnh u ám. Chính lão là một cao thủ Hư Thần trung kỳ, không ngờ lại có thể để con kiến Trúc Cơ trộm đồ ngay trước mặt, đây quả thực là bẽ mặt.
Sau khi hừ lạnh một tiếng Tư Mã Trú không ngờ không hề nói câu gì, tùy tay lấy ra một pháp bảo hình thuyền, một luồng ánh sáng đen liền biến mất tăm mất tích.
- Chân khí?
Đồng Vũ Sinh nhìn Tư Mã Trú biến mất dọc theo hướng tên Tu sĩ Trúc Cơ kia chạy trốn, sắc mặt lại khó coi hơn. Y không thể tưởng tượng được Tư Mã Trú không ngờ cũng có chân khí phi hành, tuy rằng không phải hàng thượng đẳng, nhưng phẩm chất dường như cao hơn so với cái của chính mình một chút.
Khó trách lão giá này lại đồng ý ai đuổi kịp con kiến Trúc Cơ kia trước sẽ được quyển Vật, hóa ra là có cái như vậy. Liên tục hai lần bị Tư Mã Trú tính kế. Đồng Vũ Sinh trong lòng cực kỳ khó chịu. Lúc này nghĩ đến, may mắn tên tiểu tu sĩ Trúc Cơ kia có thủ đoạn, đã tránh được thần thức của hai người. Bằng không mà nói, món đồ này đã nằm trong tay Tư Mã Trú rồi. Hiện tại món đồ này chỉ cần không ở trong tay Tư Mã Trú, y sẽ có cơ hội cướp được nó. Cuộc đấu này bây giờ chính là ai sẽ bắt được tên Tu sĩ Trúc Cơ kia trước
Tuy nhiên Đồng Vũ Sinh lập tức liền nghĩ đến một vấn đề khác, y có được chân khí bay. Đó là y đã bỏ ra một đống tiền mới mua được nó tại một hội đấu giá. Tư Mã Trú làm sao lại có một chân khí lưới đen, lại có được một chân khí phi thuyền? Chẳng lẽ lão ta tìm được một di tích thượng cổ hay sao?
Nhưng nghĩ đến việc ngay cả Tư Mã Trú cũng bị cái con kiến Trúc Cơ kia cướp mất món đồ đó, trong lòng y nhất thời thư thái một chút. Đồ này rơi vào trong tay con kiến Trúc Cơ còn tốt hơn rất nhiều so với nằm ở trong tay Tư Mã Trú.
...
Trong con mắt của Tư Mã Trú và Đồng Vũ Sinh, thời gian ngắn ngủi như vậy tên tu sĩ Trúc Cơ kia tuyệt đối sẽ không chạy ra khỏi năm mươi ngàn dặm, hơn nữa cho dù là hắn có thể chạy ra khỏi khoảng cách này, cũng sẽ bị bọn họ quơ được trong nháy mắt.
Cho nên hai người trong khoảng thời gian ngắn không tìm được Diệp Mặc, lập tức khẳng định Diệp Mặc vẫn ẩn núp ở gần Trường Phần Khâu, thậm chí không vượt quá phạm vi năm mươi dặm, bởi vì chỉ có lẩn trốn mới không bị hai người đuổi theo, hai người lập tức tìm kiếm trong phạm vi khoảng năm mươi dặm.
Trường Phần Khâu trong vòng phạm vi năm mươi dặm, bóng dáng Tư Mã Trú và Đồng Vũ Sinh qua lại không ngớt, bọn họ đang không ngừng tìm kiếm tung tích Diệp Mặc. Ngẫu nhiên phát hiện tu sĩ khác, hai người hỏi không ra đáp án, nhẹ thì chém tay chân, nặng thì động thủ liền giết, căn bản cũng không cho người khác đường sống.
Rất nhanh, khu vực gần Trường Phần Khâu trở thành khu cấm địa tu sĩ, người bình thường căn bản cũng không dám tiếp cận nơi đó, tất cả mọi người đều biết nơi đó có hai cao thủ hung ác đang tìm kiếm thứ gì đó.
Hai người cũng có vài lần gặp nhau, tuy nhiên hai người đều không nói bất kỳ điều gì với nhau, hai người đều biết bất kể là ai trong bọn họ tìm được tên tu sĩ Trúc Cơ kia, cũng sẽ không báo cho đối phương.
Không thể không nói hai người kia đều rất khôn khéo, bọn họ không hề đoán có sai, Diệp Mặc vừa vặn núp ở trong phạm vi bọn họ khoanh vùng. Điều duy nhất khiến hai người đánh giá cao chính là, Diệp Mặc không cần nói đến năm mươi dặm, ngay cả mười dặm hắn cũng không ở trong đó, mà đang trốn ở một chỗ cách Trường Phần Khâu tám nghìn dặm.
Diệp Mặc biết rằng Vật quý báu như vậy, Tư Mã Trú và Đồng Vũ Sinh chắc chắn sẽ không buông tha hắn, hắn căn bản trong thời gian ngắn cũng không định đi ra bên ngoài. Thậm chí ngay cả một trận pháp theo dõi cũng không dẫn vào trong thế giới trang vàng, đối mặt tu sĩ Hư Thần, hắn cũng không dám có chút sơ suất.
Hiện tại đối mặt với sự lùng bắt và đuổi giết của hai gã tu sĩ Hư Thần, hơn nữa tình cảnh không giống với lúc trước, lúc trước hắn chỉ lợi dụng lúc hai người đánh nhau, không có thời gian rảnh chú ý tới hắn mới thoát ra đây, nếu rơi vào trong tay hai người kia, hắn chỉ có một con đường chết...