Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 884 : Trở về Hà Châu

Ngày đăng: 05:56 22/04/20


Diệp Mặc tính toán hắn rời khỏi thành Hà Châu ít nhất đã tháng rưỡi rồi, khoảng cách thời gian hắn đáp ứng Ngu Vũ Thiên về việc Thảo Hoàn đan đã đến. Tuy nhiên Diệp Mặc vẫn không đi ra ngoài, hắn không dám khẳng định hai lão kia có phải đã đi rồi hay không.



Cướp đoạt quyển sách Vật này ngay trước mặt hai gã tu sĩ Hư Thần đúng là quá mạo hiểm, nhưng Diệp Mặc không hối hận. Kẻ gan lớn sẽ sống kẻ nhát gan sẽ chết, nếu hắn không xem cuốn sách Vật" thì làm sao hắn có thể biết đến thế giới tu chân có nhiều kỳ vật như vậy? Hắn làm sao có thể mở rộng tầm mắt như bây giờ?



Rồi làm sao có thể biết Vạn niên thạch duẩn tủy ngoại trừ luyện chế Ngũ nguyên đan và Duẩn ích đan còn có thể luyện chế Phục thần đan?



Phục thần đan đáng giá như thế nào Diệp Mặc đương nhiên biết rõ, nó thuộc loại đan dược Thiên cấp. Đây thật sự là đan dược Thiên cấp, bởi vì luyện chế Phục thần đan khá khó khăn, ít nhất người luyện đan cũng phải là Đan Vương trở lên mới có thể luyện chế. Nguồn truyện: Truyện FULL



Chỉ có điều Diệp Mặc vẫn không biết nguyên liệu chính của Phục thần đan là cái gì, cho tới bây giờ hắn mới biết được phương thuốc Phục thần đan, đồng thời cũng biết Vạn niên thạch duẩn tủy mới là linh dược chủ yếu để luyện chế Phục thần đan. Tuy nhiên trên thị trường gần như tất cả nguyên liệu luyện chế Phục thần đan cũng không phải "Vạn niên thạch duẩn tủy" mà là dùng dược liệu khác thay thế. Cho dù là như vậy, thứ quý giá đó không phải người thường cũng có thể mua được.



Phục thần đan sở dĩ quý báu, đó là bởi vì nó dùng để chữa trị thần thức, chữa trị thần hồn, loại đan dược này cho dù là môn phái năm sao cũng không nhất định có được. Đan dược quý nhất ở Tu Chân giới không phải đan dược thăng cấp, cũng không phải đan dược chữa thương, mà là đan dược chữa trị thần hồn và thần thức. Hơn nữa loại đan dược này cực kì ít, mà Phục thần đan lại chính là một trong số đó. Hơn nữa còn là một loại đan dược rất lợi hại.



Có Vu LiênTâm hỏa" Diệp Mặc chỉ cần một ngày là đã có thể luyện chế ra bốn lò Thảo Hoàn đan. Ngoại trừ lò thứ nhất chỉ có thể luyện chế ra một viên, ba lò còn lại hắn có thể luyện chế ra ba viên. Sở dĩ còn giữ lại một gốc Thảo hoàn quả đó là bởi vì Diệp Mặc ở bên trong cuốn sách Vật phát hiện ra một tác dụng khác của Thảo hoàn quả.



"Thảo hoàn quả" chẳng những có thể luyện chế ra Thảo Hoàn đan mà còn có thể luyện chế Giáp đan", một viên Giáp đan có thể kéo dài tuổi thọ đến một giáp. Hơn nữa còn không giới hạn tu sĩ. Rất nhiều linh dược kéo dài tuổi thọ đều không hữu dụng đối với tu sĩ, nhưng Giáp đan lại không có hạn chế này.



Mặc dù mức độ quý báu của Giáp đan ở Tu Chân giới không bằng Thảo Hoàn đan", thậm chí không bằng số lẻ của Thảo Hoàn đan. Nhưng Diệp Mặc biết rằng loại đan dược gia tăng tuổi thọ này đôi khi có tiền cũng kiếm không ra.



Tuổi thọ của tu sĩ Kim Đan cũng chỉ khoảng bốn trăm năm mà thôi, một khi tới thọ nguyên, giá trị một viên Giáp đan nói không chừng còn quý hơn rất nhiều so với Thảo Hoàn đan.
Diệp Mặc một thân mồ hôi lạnh toát ra, thật sự là nguy hiểm, nếu không phải hắn lúc đó thông minh dùng Vô ảnh thay mình đi, lúc này nói không chừng hắn đã bị hai tên tu sĩ Hư Thần quỷ quyệt kia bắt được.



...



Một ngày sau, Diệp Mặc khống chế được Vô ảnh trực tiếp xuyên qua cấm chế. Sau khi Vô ảnh rất nhanh bay ra khoảng hai mươi ngàn dặm, Diệp Mặc xác định nơi này đã ra khỏi phạm vi theo dõi của hai gã tu sĩ Hư Thần kia, nên mới đi ra từ trong thế giới trang vàng, sau đó bước lên Phi vân trùy rời đi với tốc độ nhanh nhất.



Tu vi của Diệp Mặc tuy rằng không cao, nhưng tình huống hắn trải qua cũng không ít, tâm lý và cách xử sự sẽ không kém so với tu sĩ Hư Thần bình thường. Khi hắn nhìn thấy cấm chế theo dõi kia, còn có vô số cấm chế hình ảnh liền đã biết được kết quả xấu nhất.



Nhiều cấm chế theo dõi như vậy, Vô ảnh cho dù là nhỏ, cũng sẽ dừng ở trong cấm chế theo dõi. Hơn nữa chỗ Vô ảnh xuất hiện và đường lối đi lại kia sẽ khiến ánh mắt hai tu sĩ Hư Thần chăm chú nhìn vào trên người Vô ảnh.



Bọn họ sở dĩ không chú ý tới Vô ảnh" là bởi vì tu vi của chính mình mới tới Trúc Cơ mà thôi, vốn không có bất kỳ biện pháp nào dán thân lên trên người Vô ảnh, bởi vì bọn họ không biết mình có thế giới trang vàng. Nhưng Diệp Mặc biết rằng, bọn họ sẽ tra ra sự quỷ dị của Vô ảnh, đó chỉ là vấn đề thời gian.



Cũng may Diệp Mặc cũng không sợ, bởi vì Vô ảnh của hắn cho tới bây giờ chưa bị người khác thấy qua, người thấy qua Vô ảnh đều đã chết hết. Về sau chỉ cần hắn không lộ ra Vô ảnh" ở trước mặt người khác, hai tu sĩ Hư Thần này sẽ không tra ra được chuyện này là do hắn làm.



Lại vài ngày sau, Diệp Mặc vòng vo mấy Truyền Tống Trận, lúc này mới về tới thành Hà Châu. Đến hiện tại Diệp Mặc đi ra ngoài đã hơn hai tháng, mà ngay cả Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng cũng không có lòng dạ nào mà tu luyện, đều lo lắng chờ Diệp Mặc trở về.



Thấy Diệp Mặc trở về, tất cả mọi người đều vui mừng chạy tới. Nhìn vẻ mặt lo lắng của Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng trở nên vui vẻ, Diệp Mặc lúc này mới cảm nhận được những chuyện trước kia hắn làm là mạo hiểm đến cỡ nào, một khi hắn xảy ra chuyện, dựa vào tu vi của Diệp Lăng và Tống Ánh Trúc thì có thể tưởng tượng ra được hậu quả thế nào.