Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 899 : Sự kích động của Khổng Diệp

Ngày đăng: 05:56 22/04/20


- Thiên tài cái gì...



Một gã giám khảo bên cạnh thấy Minh Tâm lẩm bẩm, đi tới hỏi một câu. Tuy nhiên ngay sau đó y liền ngây ngẩn cả người, y thấy trận pháp theo dõi trước mặt Minh Tâm ghi chép ‘Chức thần đan’ của thí sinh số 10 trên đài luyện chế thành công, lập tức kinh sợ la lên.



- Hắn thật sự chế ra Chức thần đan ư?



Y sỡ dĩ giật mình như vậy, đó là bởi vì Chức thần đan là đan dược khôi phục thần thức, chủ yếu hơn chính là ngay cả Khổng Diệp trưởng lão đều chưa có cách nào luyện chế ra đan dược này. Nhưng trước mắt tên số 10 trên đài thi đấu thật sự luyện chế ra Chức thần đan, khiến y bị chấn động.



Đan dược khôi phục thần thức vốn là rất hiếm, ngay cả có cũng đều là đan dược Thiên cấp, người thường căn bản muốn thấy cũng không thấy được, đừng nói chi là sử dụng. Thần thức người bình thường bị thương, trên cơ bản đều là dùng Dẫn thần thảo, còn có một số dược liệu có tác dụng đối với thần thức, nhưng khi dùng trực tiếp, hiệu quả rất kém. Cho nên điều này cũng tạo cho rất nhiều tu sĩ sau khi bị thương thần thức, không có cách nào chữa trị, cuối cùng đi đời nhà ma.



Nếu quả thật có người sáng tạo ra phương thuốc Chức thần đan, thì phải là đắp vào chỗ trống của linh đan chữa trị thần thức, tất cả mọi người đều có thể sử dụng, đây quả thực là chuyện lớn chấn động toàn bộ đại lục Lạc Nguyệt.



Mà chuyện này nghĩ cũng không dám nghĩ, lại được một đan sư đang tham thi đấu đan dược luyện chế ra, sao có thể không chấn động?



...



Diệp Mặc sau khi tổng kết cái được và mất của đợt luyện đan lần này, lúc này mới đặt Chức thần đan trong tay xuống, mở ra cấm chế của chỗ mình thi đấu, sau đó kiểm tra một chút tình huống của người dự thi xung quanh.



Diệp Mặc vừa mới mở cấm chế ra, chỉ nghe thấy mấy tiếng nổ tung truyền đến. Hắn nhìn sang, một gã dự thi đầu mặt đầy bụi nhảy ra ngoài, rõ ràng trong quá trình y luyện đan đã xảy ra nổ lò luyện đan. Cấm chế của đài thi đấu chỉ là một cái cấm chế cách âm mà thôi, cũng không có công năng phòng ngự. Cho nên nói loại bùng nổ này cũng trực tiếp phá vỡ cấm chế, sau đó khiến người dự thi ngưng hẳn trận đấu.



Nhưng khi ánh mắt của Diệp Mặc quét đến chỗ khác, lập tức chỉ biết không chỉ người tham gia dự thi phát sinh nổ tung lò luyện đan không chỉ có một, Diệp Mặc tùy tiện nhìn qua liền thấy có mười mấy người.



Đồng thời Diệp Mặc cũng biết. Tình huống này căn bản khó mà tránh khỏi. Một phương thuốc mới, lần đầu tiên muốn luyện chế ra đan dược, khó khăn thế nào có thể nghĩ ra. Dưới tình huống bình thường. Người luyện đan nếu biết không được, sẽ lập tức ngưng hẳn luyện đan, thật giống như Diệp Mặc luyện chế Chức thần đan. Nếu như không có Phục thần đan, hắn chỉ có thể ngưng hẳn luyện đan.



Nhưng dù sao đây cũng là trận đấu, một khi ngưng hẳn, vậy điểm chắc chắn sẽ không cao, những người dự thi này đều không cam lòng ngưng hẳn như vậy, cuối cùng chỉ có thể gượng chống, khiến lò luyện đan nổ tung cũng chẳng có gì lạ.



Không tiếp tục nhìn lại số Đan sư luyện đan thất bại, ánh mắt của Diệp Mặc chăm chú nhìn về phía Thành Dạ Quần, phát hiện y vừa lúc lôi ra ba viên đan dược, hơn nữa đem ba viên đan dược cất vào bình ngọc.
- Tôi khi nào nói để cho Thí đan sư thử nghiệm Chức thần đan hả?



Gã chủ trì này hơi sửng sốt, y chỉ nói theo bản năng:



- Đây là do sự đặn dò của trưởng lão...



Hơn nữa trong lòng của y có chút không hiểu Khổng Diệp trưởng lão tại sao nói như vậy, mỗi lần thi đấu đan dược đều cần đan sư đi thử đan dược. Chẳng những là trận đấu, cho dù là đan các còn có đại môn phái, một khi đan dược mới ra lò, đều nhờ Thí đan sư đi ăn sau mới đưa ra kết luận.



Ông lão Khổng Diệp lại khoát tay áo nói:



- Không cần, Chức thần đan này là do đích thân tôi thử nghiệm. Nếu đây quả thật là Chức thần đan có thể khôi phục đan dược linh phẩm của thần thức, điều này đối với tất cả tu sĩ mà nói là một sáng kiến chưa từng có.



Dừng một chút, ông lão Khổng Diệp nhìn phía Nam nói:



- Bắc Vọng Châu ta hàng năm có một tu sĩ thăng cấp Hư thần cũng rất tốt, nhưng cùng tồn tại ở đại lục Lạc Nguyệt, Nam An Châu lại thường có tu sĩ thăng thiên. Nguyên nhân thứ nhất cố nhiên là do Bắc Vọng Châu của ta thiếu linh khí, nhưng nguyên nhân chủ yếu hơn là Bắc Vọng Châu của ta không có nhân tài kiệt xuất, cũng không giữ được nhân tài kiệt xuất.



Nói xong ông nhìn nhìn tu sĩ xung quanh, tiếp tục trầm giọng nói:



- Người đan sư này có thể tổ hợp ra phương thuốc Chức thần đan, chẳng những đối với Bắc Vọng Châu ta, hơn nữa đối với toàn bộ đại lục Lạc Nguyệt cũng có ý nghĩa sâu xa. Đây là nhân tài...



Mặc dù còn muốn tiếp tục nói cái gì đó, tuy nhiên ông lão Khổng Diệp nhìn đám tu sĩ dùng ánh mắt rực lửa chăm chú vào Chức thần đan trong tay lão, lập tức thở dài, ông biết cho dù nói gì đi chăng nữa, có thể cũng không có mấy người nghe lọt lỗ tai. Những người này không phải xem trọng thị trường khủng bố của Chức thần đan, mà là xem trọng phương pháp luyện chế Chức thần đan.



- Diệp Mặc, ôi...



Ông lão Khổng Diệp lại thầm than một tiếng, nuốt một viên Chức thần đan trong tay.