Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 926 : Nộp lộ phí

Ngày đăng: 05:56 22/04/20


Tên tu sĩ Kim Đan viên mãn đánh vỡ cấm chế kia nhìn thấy ánh mắt tham lam của mọi người xung quanh, lạnh lùng nói:



- Nơi này có bảy Dược Viên, ta chỉ mới phá vỡ một cái mà thôi, ta nghĩ các vị nên chú ý tới Dược Viên của mình đi.



Quả nhiên sau khi được tên tu sĩ Kim đan viên mãn này nhắc nhở, rất nhiều người đang đỏ mắt cũng tỉnh táo lại, càng liều mạng khống chế công kích về phía cấm chế Dược Viên. Nếu bên trong Dược Viên thứ nhất có vô số linh thảo thì Dược Viên của bọn họ sẽ không ít hơn so với Dược Viên thứ nhất kia.



Diệp Mặc đối với những linh dược kia cũng đỏ mắt, những thứ đó hắn cũng muốn, nhưng hiện tại không phải của hắn.



Không ai chú ý tới Diệp Mặc, tất cả mọi người đều chú ý Dược Viên của mình.



Cầm Mộ Tâm vẫn đang quan sát Diệp Mặc, cô thấy ánh mắt cực nóng của Diệp Mặc, lập tức biết được Diệp Mặc rất khát vọng có được những linh dược này. Nhưng trong lòng cô lại lo lắng, một khi hắn và những tu sĩ Kim Đan đại viên mãn kia đánh nhau, Diệp Mặc chỉ có tu vi Kim Đan tầng một, tuyệt đối không chống lại được.



Nhưng cô phát hiện Diệp Mặc không ra khỏi nhà gỗ nhỏ kia, mà lấy ra một vài trận kỳ, bố trí xung quanh căn nhà gỗ nhỏ. Hắn dường như không muốn đi ra ngoài, mà đang tính toán để cho người khác không thể tiến vào căn nhà gỗ nhỏ của hắn.



Oành, oành.



Tiếng nổ không ngừng vang lên, lần lượt mấy trận pháp cấm chế bị phá vỡ. Từng tảng linh thảo cao cấp hiển lộ ra ngoài từ những trận pháp cấm chế bị phá vỡ. Diệp Mặc ngồi ở cửa căn nhà gỗ nhỏ, thần thức càng quét, ánh mắt càng nóng rực.



Xích Quang Quả, Tử Bối Thanh La, Tố Đan Thảo, Thanh Uẩn Thảo, Ngưng Thúy Đằng, Hổ Huyết Chi, …



Diệp Mặc phát hiện những linh thảo trong Dược Viên không phải là cấp năm thì là cấp sáu, thậm chí còn có linh dược cấp bảy. Không có thứ nào hắn không muốn, nhưng trước mắt lại không có được.



Những người này sau khi phá vỡ trận pháp cấm chế trước mặt mình, chỉ trong nháy mắt liền phân chia dược liệu trong Dược Viên.



Khiến cho Diệp Mặc thất vọng chính là, sau khi bảy Dược Viên toàn bộ bị phá vỡ, linh thảo có cấp độ cao nhất là cấp bảy, trân quý nhất chính là Ngũ Thải Liên. Hoàn Hồn Quả linh thảo cấp tám mà hắn rất muốn có lại không thấy, hiển nhiên nơi này không có Hoàn Hồn Quả.



Bảy Dược Viên được phân chia rất nhanh, cho nên không có nảy sinh tranh chấp. Về phần sau khi rời khỏi đây có người động thủ cướp đoạt hay không thì hiện tại không ai biết được.



- Thật xin lỗi, Diệp Mặc, chỗ này của tôi có hai gốc Tử Bối Thanh La cấp sáu, tặng cho cậu.



Quảng Vi đi tới căn nhà gỗ nhỏ, nhìn Diệp Mặc không có được gì, trong lòng có chút khổ sở. Diệp Mặc dùng toàn sức lực tiến vào, không phải muốn có một ít linh thảo sao, nhưng hiện tại hắn không nhận được gì.
- Căn nhà gỗ nhỏ này cũng không phải của cậu, cậu tại sao lại chiếm lấy?



Tên tu sĩ Kim Đan tầng tám của Nam An Châu nhìn Diệp Mặc khinh thường, gào lớn một câu.



Trước đó không lâu chính là y chiếm cứ Dược Viên vốn thuộc về Diệp Mặc, nhưng Diệp Mặc cũng không dám nói gì, khiến cho y có chút khinh thường Diệp Mặc, theo y Diệp Mặc chính là một kẻ bắt nạt người yếu. Nhìn thấy mình là Kim Đan tầng tám liền không dám đi lên tranh đoạt, cho nên y phát tài.



- Dược Viên ở bên ngoài kia cũng không phải của ông, sao ông lại cướp đi?



Diệp Mặc châm chọc y một câu.



Nói xong hắn nhìn về phía Quảng Vi nói:



- Quảng Vi sư tỷ, nếu như chị tin tôi, chị đi vào, tôi cho chuyển chị ra ngoài trước



- Được



Quảng Vi không hề do dự đồng ý với Diệp Mặc, tiến vào căn nhà gỗ nhỏ.



Nhìn thấy Quảng Vi muốn đưa linh thảo cho mình, Diệp Mặc mỉm cười, chặn tay của Quảng Vi lại, nói:



- Không cần, vì những lời của chị, tôi miễn phí cho chị.



Quảng Vi mặt đỏ lên, nhận lấy ngọc bài trong tay Diệp Mặc, đứng vào Truyền Tống Trận.



Tất cả mọi người đều nhìn về phía Quảng Vi, sau khi nhìn thấy cô nhận lấy ngọc bài trong tay Diệp Mặc, đi lên Truyền Tống Trận. Truyền Tống Trận kia tựa hồ dưới sự khống chế của Diệp Mặc, trong nháy mắt hiện lên một màn ánh sáng trắng nhàn nhạt. Sau khi ánh sáng trắng thoáng hiện lên, Quảng Vi đã không còn trong căn nhà gỗ, hiển nhiên là được truyền tống ra ngoài.



Mặc dù biết Diệp Mặc sẽ không nói dối, nhưng khi nhìn thấy Truyền Tống Trận này thật sự có thể truyền tống được, tất cả mọi người đều phấn chấn. Dù sao cho Diệp Mặc một chút linh dược, so với việc ở lại sơn cốc này thì tốt hơn nhiều.



Một số người biết được nơi này khẳng định có thể đi ra, ngược lại không vội, xem xét xung quanh, xem xem có đường ra nào khác hay không.