Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 946 : Truy sát Diệp Mặc

Ngày đăng: 05:56 22/04/20


- A...



Quảng Vi bỗng nhiên sợ hãi kêu lên một tiếng, sau đó kéo tay Liễu Nguyệt Đường giọng thảm thiết nói:



- Đại sư tỷ, chị đi giúp hắn một chút đi. Vừa rồi Kế Trí Nguyên của Quỷ Tiên Phái cũng đi rồi. Hơn nữa còn không phải chỉ có một mình gã, khẳng định những người đó đều truy sát Diệp Mặc.



Vẻ mặt Cầm Mộ Tâm cũng đầy vẻ mong chờ nhìn Liễu Nguyệt Đường. Tuy rằng Diệp Mặc đã ở trước mặt cô từ chối hôn sự, nhưng hiện tại không ngờ trong lòng cô cũng hi vọng Đại sư tỷ đi giúp Diệp Mặc một chút.



Liễu Nguyệt Đường thở dài nói:



- Sư phụ mấy em đã tới rồi. Chúng ta đi gặp sư phụ đi.



Quảng Vi và Cầm Mộ Tâm quay đầu lại quả nhiên thấy sư phụ và mấy vị trưởng lão trong môn phái qua đây. Bọn họ lập tức hiểu chuyện đi giúp trợ Diệp Mặc không thể thực hiện được nữa.



...



Diệp Mặc vừa bay ra khỏi nơi này, liền cảm nhận được Kế Trí Nguyên cũng đi lên. Ngoại trừ Kế Trí Nguyên ra, còn có hai người khác. Chắc hẳn là do Kế Trí Nguyên gọi tới hỗ trợ, đề phòng hắn chạy trốn.



Kế Trí Nguyên tu vi Kim Đan viên mãn. Mà hai người còn lại đều là Kim Đan hậu kỳ. Diệp Mặc tự biết cho dù mình dùng trận bàn, cũng không giết được ba gã Kim Đan.



Huống gì trận bàn của hắn vẫn còn là trận bàn cấp hai bình thường. Diệp Mặc tin tưởng nếu như hắn có một trận pháp cấp bốn, muốn chém giết ba gã Kim Đan đó thật dễ như trở bàn tay. Hoặc là nói cho dù hắn không có trận pháp cấp bốn, chỉ cần có một trận pháp cấp ba, cũng có thể giết chết Kế Trí Nguyên.



Nhưng vấn đề quan trọng nhất là, hiện tại hắn không có thời gian bố trí trận pháp cấp ba. Vấn đề thứ hai là cho dù có trận pháp cấp ba, đối phương cũng không phải chỉ có một người, mà là ba người.



Nghĩ đến đây, Diệp Mặc bắt đầu cảm thấy đau đầu.



Cảm nhận được Kế Trí Nguyên đang càng ngày càng tới gần, Diệp Mặc biết hắn nhất định phải quyết định. Nếu không có chủ ý, vậy sẽ muộn mất.


Nói xong, Nhan Quận xấu hổ quay lưng lại.



Kế Trí Nguyên cười lạnh, không nói gì.



Đương nhiên Diệp Mặc biết vì sao Kế Trí Nguyên cười lạnh. Bởi vì vừa rồi khi gã vừa tới nơi này, cũng đã hạ dấu hiệu thần thức lên người mình.



Diệp Mặc không chế giễu Nhan Quận. Hắn biết Nhan Quận quả thật không có năng lực đối kháng với Quỷ Tiên Phái. Ông ta có thể đứng ra hỗ trợ đã xem như không tệ rồi. Hắn nhìn Nhan Quận nói:



- Diệp Mặc vẫn cảm ơn Nhan trưởng lão. Cáo từ.



Nói xong, Diệp Mặc lại bước lên cây đao của hắn, mang theo một luồng gió tím bay đi.



Tuy rằng Diệp Mặc biết Kế Trí Nguyên đã hạ dấu hiệu thần thức trên người hắn, nhưng hắn không muốn loại bỏ dấu hiệu thần thức này. Ba mươi lần hít thở. Hiện tại hắn không có biện pháp nào tốt để trốn thoát. Cho dù Kế Trí Nguyên không hạ dấu hiệu thần thức trên người hắn, có thêm ba mươi lần hít thở, hắn cũng trốn không thoát được sự theo dõi của Kế Trí Nguyên.



Thấy Diệp Mặc đi rồi, Nhan Quận chỉ chờ hai mươi mấy lần hô hấp, đã xoay người rời đi, thậm chí không thèm chào Kế Trí Nguyên một tiếng.



Nhan Quận đi rồi, Kế Trí Nguyên căn bản là mặc kệ có phải đã tới ba mươi lần hô hấp hay không, trực tiếp đuổi theo. Gã thậm chí không chờ thêm một giây nào nữa, muốn nhanh chóng giết chết Diệp Mặc.



Diệp Mặc cũng không đi bao xa. Hắn chỉ dùng hơn mười lần hít thở để chạy nhanh, sau đó lại dùng mười lần hô hấp để bố trí một cơ trận đơn giản. Ban đầu hắn còn muốn bố trí đầy đủ thêm một chút, nhưng lại cảm giác được Kế Trí Nguyên đã đuổi tới nơi.



Trong lòng Diệp Mặc giận dữ. Người này nói chuyện thật quá thối. Nói ba mươi lần hít thở, hiện tại ngay cả hai mươi lăm lần hít thở cũng chưa tới, gã đã đuổi tới.



Nhưng Diệp Mặc biết hiện tại trong tình thế người khác mạnh hơn hắn. Hắn chỉ có thể đối mặt. Hắn không ở lại bố trí nốt cơ trận còn chưa bố trí xong, mà rút lui mấy trăm mét, sau đó cắt phần quần áo có dấu hiệu thần thức trên người, ném sang một bên. Lúc này hắn mới ẩn nấp.



Diệp Mặc vừa ẩn nấp xong, bóng dáng của Kế Trí Nguyên đã đến nơi. Gã thậm chí cũng không nhìn, phi kiếm trong tay đã phát ra một ánh sáng lớn màu trắng, bao phủ hoàn toàn dấu hiệu thần thức mà Diệp Mặc vừa bỏ lại. Hiển nhiên gã căn bản cũng không tính để Diệp Mặc sống sót. Thậm chí ngay cả một câu nói vô nghĩa cũng không muốn nói với Diệp Mặc.



Mà gần như cùng lúc Kế Trí Nguyên phóng phi kiếm ra, Diệp Mặc cũng bắt đầu hành động. Chỉ có điều người hắn muốn đánh lén không phải là Kế Trí Nguyên, mà là hai gã tu sĩ Kim Đan tầng bảy đi theo phía sau Kế Trí Nguyên...