Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 990 : Hai lần bị thương

Ngày đăng: 05:57 22/04/20


Nghĩ đến đây, Diệp Mặc không chọn hướng Thành Phỉ Hải, mà ngược lại bay về hướng của "Song Giác Đảo". Con đường này Diệp Mặc đã đi qua một lần, biết rất rõ, hắn biết rằng sau khi đi về phía trước mấy ngàn dặm nữa, sẽ có một đảo nhỏ, tuy đảo này không phải là "Song Giác Đảo", nhưng đã đủ để Diệp Mặc giết người diệt khẩu rồi.



Khoảng cách mấy ngàn dặm, "Phi Vân Thuyền" của Diệp Mặc không mất bao nhiêu thời gian thì đã tới nơi. Sau khi Diệp Mặc đến đảo nhỏ, liền bắt đầu bày trận pháp. Trình độ đại sư trận pháp cấp bốn trước đó của hắn, bị Kế Trí Nguyên truy sát, cũng có thể bày trận vây sát trong chớp mắt. Hiện giờ hắn đã là đại sư trận pháp cấp năm rồi, muốn bày trận pháp bao vây cấp ba trong chớp mắt, rõ ràng không có vấn đề gì.



Nếu bị Áo Kỳ Long biết được, trận pháp bao vây mà Diệp Mặc bố trí lại không phải là nhằm vào y, không biết y có lại nổi giận nữa không. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Thật ra đúng là như vậy, sở dĩ Diệp Mặc bày một trận pháp bao vây, mà không bày một sát trận, quả thật không phải nhằm vào Áo Kỳ Long. Áo Kỳ Long tuy có ba người, hơn nữa còn có một Kim Đan viên mãn, nhưng Diệp Mặc không hề để tâm. Hắn tin rằng, dù không có trận pháp, hắn cũng có thể chém chết ba người này.



Người thật sự khiến Diệp Mặc kiêng kị là tu sĩ Kim Đan viên mãn đuổi theo phía sau, tên tu sĩ đó không những công pháp ẩn nấp lợi hại hơn mấy người phía trước, hơn nữa Diệp Mặc cảm thấy tu vi của y cũng vô cùng mạnh mẽ. Luồng khí mạnh mẽ đó, thậm chí giống với khí thế của Đổng Thiên Nhai mà trước đây Diệp Mặc bắt gặp ở "Sa Nguyên Dược Cốc".



Phải biết rằng Đổng Thiên Nhai là người đứng thứ tư Kim Đan Danh Nhân Đường ở Nam An Châu, người có thể so khí thế với loại người này rõ ràng không phải là hạng người bình thường. Dù là Diệp Mặc, hiện giờ cũng không thể nói là thắng được Đổng Thiên Nhai. Từ đó có thể thấy, tên Kim Đan viên mãn ẩn nấp theo dõi phía sau kia lợi hại cỡ nào.



Người này mới là nguyên nhân mà Diệp Mặc bày trận bao vây, Diệp Mặc không muốn y bỏ trốn, nên nhất định phải bày một trận pháp bao vây. Tuy gấp gáp, Diệp Mặc chỉ có thể bày trận pháp cấp ba nhưng với Diệp Mặc mà nói như vậy đã đủ dùng rồi.



Dù trình độ bày trận pháp của Diệp Mặc đã lợi hại hơn xưa rất nhiều, nhưng khi hắn vừa bày xong trận cơ, Áo Kỳ Long và tên quản gia Kim Đan viên mãn kia của y đã đến đảo rồi.



Thấy Diệp Mặc đứng trên đảo, không trốn tiếp nữa, Áo Kỳ Long cười nhạt nói:



- Mày trốn đi, cứ trốn tiếp đi, ở hội đấu giá mày không phải rất oách sao? Sao giờ lại không oách nữa?



Diệp Mặc mỉm cười lạnh nhạt nói:



- Áo đại công tử, con mắt nào của anh thấy tôi như đang trốn chạy chứ? Con mắt nào của anh lại nhìn thấy tôi không oách nữa rồi?



Áo Kỳ Long liền cứng họng, đúng vậy, tên tu sĩ nhà giàu mới nổi trước mắt này vô cùng nhàn nhã, đâu có ý gì là muốn bỏ trốn chứ? Rõ ràng là hắn ta vô cùng bình tĩnh. Hơn nữa từ giọng điệu mà hắn nói chuyện, cũng có thể thấy, hắn vẫn rất ngầu.




- Có lẽ cuối cùng mày cũng đã biết khác biệt giữa Kim Đan hậu kì tầng chín và Kim Đan trung kì tầng năm rồi, tiếc là, bây giờ mày biết cũng vô dụng.



Diệp Mặc hoàn toàn không còn gì để nói, vừa nãy trước khi hắn đánh lén, cố ý thúc giục chân nguyên, mãi đến khi Áo Kỳ Long có phản ứng mới xuất con dấu ra, tên này lại không biết xấu hổ mà nói sự khác biệt tầng năm với tầng chín gì chứ.



Đồng Trung thở phào nhẹ nhõm, nhưng y liền cảnh giác lần nữa, vội quay đầu lại.



Chính vào lúc này, một tiếng than "ôi" vang bên tai mọi người.



Ngoài Đồng Trung trước đó đã phát giác, Áo Kỳ Long và tu nữ kia lúc này mới biết, lại có người đến đảo này rồi.



Diệp Mặc nghe thấy tiếng than thở này, ngược lại cảm thấy yên tâm, tên này cuối cùng cũng chịu ra rồi, nếu không thì hắn cũng không biết phải giả vờ đến lúc nào nữa. Giờ thì tốt rồi, chờ đám người này tàn sát lẫn nhau, thì hắn mới thu dọn đồ lên đường.



Diệp Mặc cũng biết, lần này sở dĩ hắn có thể khiến tên tu sĩ Kim Đan viên mãn xảo quyệt này tin tưởng, không phải là hắn thông minh hơn đối phương, mà là vì tu vi của hắn không được đối phương để tâm đến.



Đối với một tu sĩ còn lợi hại hơn tu sĩ Kim Đan viên mãn bình thường mà nói, chỉ một Kim Đan tầng năm như Diệp Mặc, hoàn toàn không đáng coi trọng, hoặc là nói hắn đã hoàn toàn bị xem nhẹ rồi. Dù là như vậy, tên tu sĩ Kim Đan viên mãn kia, cũng chờ sau khi Diệp Mặc đánh lén lần hai bị thất bại mới bước ra.



- Quả nhiên là dân giàu có mới nổi và cậu ấm, một tên Kim Đan tầng năm, thật đúng là dám nghĩ mà, đến tiểu đảo này, bày một trận pháp bao vây, muốn dùng trận pháp bao vây để giết hai Kim Đan tầng chín. Tiếc là, trận pháp bao vây không có thời gian hoàn thành bố trí.



Sau khi tên tu sĩ Kim Đan viên mãn này đến, nói chuyện như chốn không người.



Y nói đến đây, đột nhiên nhìn về phía Diệp Mặc nói:



- Lần đầu tiên mày bị thương ta biết là mày giả vờ, tiếc là tu vi của mày ngay cả giả vờ cũng giả vờ không được. Hẳn là mày muốn dựa vào trận pháp bao vây phải không, mày cho rằng trận pháp bao vây của mày bố trí xong, thì có thể giam giữ ba người bọn họ sao? Mày đừng nằm mơ nữa.