Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 993 : Huyễn Vân đệ ngũ đao
Ngày đăng: 05:57 22/04/20
Nhưng khi y lấy đầu Áo Kỳ Long, một tia sáng bay nhanh chui vào người Mạc Thiên Lý. Mạc Thiên Lý rõ ràng nhìn thấy tia ánh sáng kia, lại không để ý, rõ ràng chuyện này y cũng không phải lần đầu gặp. Không cần đoán, cũng biết Mạc Thiên Lý sau chuyện này nhất định có biện pháp luyện hóa tia ánh sáng kia.
Huyễn vân hình ý đao, chủ yếu phải tìm cách kiểm soát, Diệp Mặc gần như có thể hình thành kết nối với mỗi một tia đao quang, nhưng khi số sợi tơ kia càng ngày càng nhiều, càng lúc càng nhanh, hắn rốt cục cảm giác hao tốn sức lực.
Giờ phút này hắn không có thời gian đi ăn Phục thần đan, cả người đều ướt đẫm mồ hôi, máu tràn ra khóe miệng, sắc mặt lại tái nhợt, rõ ràng là thần thức đã bị thương.
Đến cuối cùng, Diệp Mặc dứt khoát nhắm hai mắt lại, lúc này hắn cũng không lo được việc hoàn thành Khốn trận bao vây Mạc Thiên Lý. Mạc Thiên Lý này thật lợi hại, điều hắn cần làm là làm thế nào để thoát ra sợi tơ vô cùng vô tận của đối phương.
Diệp Mặc dường như lại có cảm giác như lúc đánh nhau với Kế Trí Nguyên, hắn ở nơi vô biên vô hạn lại không nhìn thấy sự qua lại không ngớt ẩn náu trong kiếm quang, hoàn toàn dựa vào cảm quan và nhận thức của hắn để phân biệt rõ chỗ sát chiêu của đối phương.
Rất nhiều ánh đao màu tím được Diệp Mặc khống chế không ngừng t tiêu tiêu từng sợi tơ màu đen, không ngừng gia tăng theo thời gian, khóe miệng của Diệp Mặc ngày càng tràn ra nhiều máu, nhưng hắn vẫn như cũ nhắm mắt lại đi cảm nhận những sợi tơ kỳ dị kia cứ thế đâm tới.
Kỳ thật lúc này không chỉ một mình Diệp Mặc khó chịu, mà mặt mày của Mạc Thiên Lý cũng tái nhợt, y căn bản cũng không ngờ có người sau khi bị sợi tơ màu đen vây khốn, còn có thể kiên trì đến hiện tại
Gã tu sĩ Kim Đan tầng năm là yêu quái sao? Y lúc này cũng như là đâm lao phải theo lao, căn bản không dừng được, chỉ có thể giết Diệp Mặc mới thôi. Bởi vì sợi tơ Ác hồn của y, yêu cầu thần thức cực lớn, một khi y không có cách nào dừng lại, cưỡng ép bỏ dở, lập tức sẽ bị thần hồn cắn trả lại thương tổn thật lớn.
Lúc này y tựa như chiếm thế thượng phong nhưng tình trạng trên thực tế là y và Diệp Mặc đã bế tắc, nếu y có thể kiên trì đến cuối cùng, Diệp Mặc sẽ thua, nếu y không kiên trì nổi, sợi tơ Ác hồn, bị Diệp Mặc chém giết không còn, y tuy rằng không chết được, lại khó tránh khỏi bị thần hồn cắn trả dẫn đến trọng thương thậm chí cảnh giới bị thụt lùi.
Khiến cho Mạc Thiên Lý khiếp sợ chính là, sợi tơ Ác hồn của y nhiều như vậy, không ngờ không có một sợi nào có thể làm tổn thương tới đối phương. Bất kể sợi tơ Ác hồn của y nhanh như thế nào, nhưng đối phương tựa hồ cũng có thể chuẩn xác tìm được vị trí của sợi tơ Ác hồn, đồng thời bị đao quang tiêu diệt
Sợi tơ Ác hồn lúc mới bắt đầu, đã tiếp cận đối phương rất gần, nhưng theo thời gian bị đẩy ra, sợi tơ Ác hồn của y, lại dần dần bị đẩy ra. Đến khi y chém giết Đồng Trung và Áo Kỳ Long, tập trung tinh lực đối phó gã tu sĩ Kim Đan tầng năm này, sợi tơ Ác hồn kia, mới dường như lại từ từ tiếp cận đối phương.
Diệp Mặc âm thầm khâm phục sự quyết đoán đúng lúc của Mạc Thiên Lý, cũng khâm phục thần thức chân nguyên của y thật sự là hùng hậu. Đánh nhau cùng hắn cả buổi, chỉ phun ra một ngụm máu, đã bức ra Vô ảnh.
Diệp Mặc tuy rằng không biết Vô ảnh bây giờ là cấp bậc gì, nhưng hắn biết Vô ảnh nhất định là lợi hại hơn trước kia, chính là như vậy, Mạc Thiên Lý vẫn bức Vô ảnh ra được, rõ ràng không phải bình thường.
Kỳ thật với tu vi chân nguyên của Mạc Thiên Lý, cho dù là không trốn đi, hắn muốn giết y cũng không phải là chuyện đơn giản.
Thình thịch một tiếng.
Bóng dáng của Mạc Thiên Lý bị ngăn chặn lại ngoài mấy ngàn thước, đồng thời hiện nguyên thân hình.
Y có chút không tin nhìn Diệp Mặc, dùng tay chỉ Diệp Mặc có chút kinh hãi nói:
- Mày, mày đã là một đại sư trận pháp.
Hiển nhiên trong thời gian ngắn ngủi như thế, đã hoàn thành bố trí xong Khốn trận, còn kích phát Khốn trận, không phải là đại sư trận pháp thì gọi là cái gì? Cho đến hiện tại, y mới hiểu được gã tu sĩ Kim Đan tầng năm này lợi hại chỗ nào, hoặc là tâm cơ của hắn không giống y, nhưng loại mưu tính này và thực lực, hiển nhiên không thể kém hơn y.
Mạc Thiên Lý lần thứ hai cảm thấy sự nguy hiểm, cảm giác này của y lần trước vẫn là khi đối mặt với tu sĩ Nguyên Anh tầng một, lúc ấy y đơn giản dựa vào tâm cơ của y, sau vài lần tự mình hại mình, sử dụng tâm cơ khiến Nguyên Anh đó bị vây khốn trong sợi tơ Ác hồn, cuối cùng giết y.
- Dông dài, mày nói mày có thể trốn, tao thật sự muốn xem mày trốn như thế nào. Vô ảnh lên.
Diệp Mặc nói xong, Tủ đao trong tay, lại cuồn cuộn nổi lên một ánh đao màu tím, đánh úp về phía Mạc Thiên Lý, hiển nhiên tính dựa vào nhiều mà thắng.