Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Siêu Quậy Đáng Yêu

Chương 119 : Chớp mắt tan vỡ

Ngày đăng: 01:23 19/04/20


Tình yêu chưa đến. Chớp mắt đã vụt tan..........



Là do ta vô duyên hay do trời không cho chúng ta ở bên nhau. Anh nói xem em nên buông tay hay là có gắng giữ lại anh??????????



**********______________________***********



Ting.......ting....... Tiếng trống trường vừa reo lên... Cả trường như ong vỡ tổ ùa ra.



Hắn,Minh,Linh,nó và Hân xách cặp đi ra ngoài. Đang đi vừa nói chuyện rôm rả thì điện thoại hắn reo lên.



-alo!!!!!!!-Vừa nghe hắn vừa đi ra chỗ khác.



Thấy vậy...........



-Bộ có chuyện gì sao-Linh



-Kệ tên đó đi. Chúng ta về trước1-Minh nhún vai tỏ vẻ không có gì rồi lôi Linh đi.



======



Phía chỗ hắn.....



-Chú gọi cháu có gì không?



............



-Dạ! cháu biết rồi.



-........................



-Được! Tối cháu sẽ về!!




-Ông??? Cháu khong thể chịu được rồi. Từ lúc còn nhỏ đến giờ những gì ông nói cháu đều làm theo ông chưa bao giờ làm trái lại. Nhưng còn chuyện tình cảm của cháu. Cháu xin ông đừng xen vào được không. Để cho cháu được tự do yêu người cháu thích được không??????-Ánh mắt hắn lộ rõ vẻ mệt mỏi cùng tuyệt vọng. Trước đến giờ lúc ở trước mặt ông, hắn luôn luôn mạnh mẽ kiên cường. Vì ông hắn nói nam nhi không được yếu đuối như phụ nữ. Nhưng bây giờ hắn mệt mỏi rồi. Thân phận của hắn phải nói là đứng trên ngàn người, khiến hắn rất mệt. Nhưng bây giờ ngay cả chuyện tình cảm của mình hắn cũng không có lựa chọn là sao…



Nhìn khuôn mặt tuyệt vọng của hắn, Dương Lão cũng thấy như có cái gì nghẹn lên ở trong lòng. Đáng tiếc nó sẽ không bao giờ được ông thể hiện ra ngoài:”Cháu thích con bé Lâm Yến Vi đó?”-không có ý kiến cũng không trả lời câu hỏi của hắn. Dương Lão nâng mi lên nhìn thẳng vào mắt hắn trực tiếp hỏi……



Nghe ông hắn hỏi vậy thì hắn không thể ngăn được sợ hãi trong lòng:”Ông có ý gì?”



-Ha ha. Ý ta là sao không quan trọng. Quan trọng là cháu yêu con bé đó sao?



-Yêu, Yêu sao?-Đáng là hắn cũng không quan tâm yêu hay không yêu. Nhưng nghe ông hắn hỏi thì hắn không thể không suy nghĩ lại. Vì khi trả lời ông hắn thì đó phải là quyết định chắc chắn…Không thể nào thay đổi được.



Hắn yêu Lâm Yến Vi sao? Nhưng còn Tuyết Nhi-từ nhỏ lớn bên cạnh hắn. Được hắn chăm sóc, tận lực cưng chiều,em ấy còn vì hắn mà bỏ đi rồi gặp truyện không may. Bây giờ đã có tin tức của em ấy. Hắn liệu có nên kiên trì đoạn tình cảm hồi nhỏ kia không?



Lâm Yến Vi.Cô ấy hồn nhiên, hắn không biết là có yêu hay không? Nhưng hắn có vẻ là rất cần cô. Và hắn thấy mình có lẽ rung động trước cô. Rốt cuộc là hắn có yêu hay không yêu…..



Nhìn thấy sự giãy dụa trong ánh mắt hắn. Dương Lão mỉm cười.



-Chắc trước giờ cháu vẫn không biết cô gái có hôn ước với cháu là ai đâu nhỉ?



Nghe giọng ông hắn mới bất chợt ngẩng lên. Ánh mắt còn có chút mâu thuẫn mà nghi hoặc nhìn ông…..



-Người mà ta muốn đính ước cho cháu là người nhà………….. Lâm Gia-nói đến đây ông bỗng dừng lại quan sát hắn.



-Lâm… Lâm Gia?-đôi môi hắn chợt mấp máy. Trong đầu hiện lên Lâm Yến Vi. Nhưng nhà cô nghèo lắm mà..



-Cháu gái của Lâm Lão là Lâm Yến Vi………………



Uỳnh một tiếng như dội thẳng vào hắn.



-Ông .....ông nói cái gì?