Thiếu Phu Bất Lương
Chương 110 : Đại hội hoa khôi (3)
Ngày đăng: 22:45 19/04/20
Nói sau Vị
thiếu Quân, ra Vị gia liền tiến đến Di Xuân lâu, vừa rồi ở cứ điểm Đoàn
Tụ các không nhìn thấy băng cẩu bằng hữu kia, khẳng định chính là ở đây.
Sự thật
chứng minh Vị Thiếu Quân đối với những bằng hữu này cũng hiểu biết rất
khá, vừa đến Di Xuân lâu, tiểu nhị thấy hắn đi vào liền trực tiếp đưa
hắn lên nhã gian trên lầu, Hàn Sâm cùng Phương Đại Thiếu cầm đầu nhóm ăn chơi, vừa thấy Thiếu Quân liền vui vẻ, vội vàng tiếp đón hắn ngồi
xuống. Phương Đại Thiếu đầu tiên làm khó dễ,” Tiểu tử ngươi rất không có suy nghĩ, đã bao lâu rồi chúng at chưa có gặp nhau a? gần đây Hàn Sâm
cũng b5i lão bà quản chặt, hôm nay khó khăn lắm mới thoát thân, các
ngươi thật vô dụng, cư nhiên tất cả đều sợ lão bà!”
Một bên Hàn Sâm phe phẩy chiết phiến, ha hả cười khẽ,” Ít nói mát, ta nhân nhượng
nàng không phải đều là vì các ngươi sao? Bằng không sao ta có thể cùng
cậu cả nói, thỉnh chiếu cố các ngươi, về sau có chuyện cũng ít một chút
đem tên ta ra!”
Này thật
không phải Hàn Sâm khuyếch đại, mười người thường xuyên ngoạn cùng một
chỗ tuy rằng đều là phú cổ nhất phương, nhưng luận hắc bạch lưỡng đạo
thế lực hắn chính là lớn nhất, cho nên bình thường mọi người tụ hội
phóng túng hắn đều đến góp vui, rất ít có trường hợp tự mình xuất tiền
túi a. Phương Đại Thiếu cũng không già mồm, hùng hùng hổ hổ tự phạt tam
chén,” Coi như ngươi là giả nghĩa khí đi, Thiếu Quân cũng không thể
tránh đi? Vô thanh vô tức mất tích thời gain dài như vậy, phạt rượu!”
Vị Thiếu
Quân ngửa đầu cười,” Phạt rượu nhiều không có ý nghĩa, không bằng phạt
ta mời các ngươi đến thanh lâu Vân Trư thành, thế nào?”
Đề nghị vừa ra, mọi người cùng kêu lên trầm trồ khen ngợi, Phương Đại Thiếu đi đến
phía sau lưng hắn cười nói:” Ngươi đề nghị đến đó…nghe cũng không tồi
a.”
Vị Thiếu
Quân đẩy hắn một phen,” Chỉ sợ ngươi hữu tâm vô lực. Đi thôi, chính mình chọn địa phương, chỉ có một yêu cầu, phải tìm các cô nương tham gia dự
thi, nhìn xem các nàng đánh đàn, xướng khúc,……”
” Đi Đoàn Tụ các được không? Nghe nói tiểu tẩu tử cũng dự thi nha!”
Một tên ăn chơi kinh hô lên, Phương Đại Thiếu tiến lên hai bước che miệng hắn lại.” tên này say đến điên rồi!”
Vị Thiếu
Quân hừ cười một tiếng,” bên kia ta và Sâm sẽ phụ trách, không làm phiền các vị. Bất quá các ngươi đừng chỉ lo ngoạn, nhớ kỹ chính sự, Ấu Huyên
nếu dự thi, không phải đứng thứ nhất thì không được!”
Mọi người ầm ầm mà bàn luận, không có Vị Thiếu Quân bọn họ ngoạn thật nhàm chán nha, hiện tại tốt lắm. Có trò hay để xem a.
Vị Thiếu Quân cẩn thận cân nhắc, chợt nghe phía sau có người kêu một tiếng,” Vị huynh?”
Vị Thiếu Quân quay đầu lại, gặp Vệ Vô Hạ đứng ở phía sau cách đó không xa, cười chào đón,” Lại gặp mặt.”
Vị Thiếu Quân không quá để ý hắn,” Nên làm gì thì làm, không đếm xỉa tới ngươi.”
Vệ Vô Hạ cười cười,” Thực xảo, tại hạ nghĩ muốn bái phỏng cô nương cũng không để ý tới ta.”
Hắn ngôn
ngữ có chút tự giễu, làm cho Vị Thiếu Quân chẳng có tí hảo cảm, còn làm
người ta xem thường, Hàn Sâm tò mò nói:” Vị công tử này rất là lạ mặt,
không phải người Vân Trữ đi?”
Vệ Vô Hạ hạ thấp người,” Tại hạ là người Trạch Quảng, làm nghề bán trà, cùng Vị huynh ở Tuyên Pháp tự quen biết.”
Hàn Sâm
cũng xưng tên, nhưng không mời hắn ngồi xuống, Vệ Vô Hạ tất nhiên là
thức thời, đang muốn cáo từ, tú bà từng bước chạy từ trên lầu xuống” Sâm thiếu gia, Hàn phu nhân dẫn người đến đây, ngài là đi, hay ở a?”
Hàn Sâm
nhíu nhíu mày,” Này vợ ta tin tức ngày càng linh thông.” Hắn nói xong
đứng dậy, cùng Vị Thiếu Quân nói:” chuyện của ngươi ta sẽ nghĩ cách, ta
đi trước, không thể để nàng đến đây được a.”
Vị Thiếu
Quân khoát tay, Hàn Sâm đi theo tú bà chạy ra cửa sau, Vị Thiếu Quân
cũng không muốn nghe Tiễn Kim Bảo dài dòng, đứng lên cũng muốn xuống
lầu, lại thấy Vệ Vô Hạ còn ở phía sau, nhăn mày không vui nói:” còn
đứng đấy làm gì? Có việc à?”
Vệ Vô Hạ
cười cười,” Tại hạ đường đột, vừa mới không cẩn thận nghe được Vị huynh
cùng Hàn huynh nói chuyện, Vị huynh chuyện…… Vô Hạ có thể giúp được.”
Vị Thiếu Quân nghiêng đầu” Ngươi?”
” Tại hạ có người quen cũ, cùng Cao công công quan hệ cá nhân không tồi, quan trọng là … hắn không có chức quan gì cả, không có nhiều chuyện băng khoăng.”
Vệ Vô Hạ ngắm sắc mặt Vị Thiếu Quân, ôn hòa cười,” Đương nhiên, nếu Vị
huynh tin tưởng lời ta nói.”
Vị Thiếu Quân suy nghĩ thật lâu sau, mở miệng nói:” Không cần, ta đều có biện pháp.”
Vệ Vô Hạ cũng không bắt buộc,” Như thế rất tốt.”
Khi Vị
Thiếu Quân cùng hắn nói chuyện thì đã đi xuống lầu, hướng hậu đường đi
tìm Bạch Ấu Huyên, Vệ Vô Hạ liền đứng ở lầu hai dựa vào lan can nhìn
theo nơi hắn biến mất, một lúc sau tú bà trở lại, cười nịnh nọt với
hắn,” Vệ công tử, Sâm thiếu gia đã đi.”