Thiếu Phu Bất Lương

Chương 3 : Vị gia

Ngày đăng: 22:43 19/04/20


Hách Liên Dung càng nghĩ càng mâu thuẫn.

Cả người nàng dường như chìm hẳn vào suy nghĩ vớ vẩn của mình, chờ nàng

phục hồi tinh thần lại, bên ngoài trời đã tối.



Haiz? Không ai tới bắt gian phu dâm phụ.

Tâm Hách Liên Dung nhảy nhót một chút, như vậy xem ra, như vậy lời Vị

Thiếu Dương nói là thật, hắn nói ở Vị gia toàn bộ do hắn định đoạt,

không ai dám quản hắn, đương nhiên cũng sẽ không người dám quản chuyện

hôm nay.



Đang lúc Hách Liên Dung nghĩ mình may

mắn, lại có người đẩy cửa phòng bước vào, là một nha hoàn áo xanh

mang theo hai lục y nha hoàn khác vào phòng.



Hách Liên Dung hoảng sợ, vẫn không hề

nhúc nhích tại nguyên vị trí nhìn các nàng, sợ các nàng là tới bắt gian

phu, ai ngờ các nàng lại hành lễ “ Nhị Thiếu phu nhân.”



Hách Liên Dung lúc này mới buông xuống sợ hãi, thế nhưng ít nhiều cũng có chút xấu hổ, sự kiện cưỡng hôn kia

cũng là rất nhiều người nhìn thấy a, còn có vài nha đầu mặc thanh mặc

lục



Nha hòa áo xanh cầm đầu kia thấy

Hách Liên Dung bất động tại chỗ thì cười khẽ tiến lên hầu hạ nàng

cởi bỏ hỉ phục: “ Hầu gái Bích Liễu là nha hoàn nhất đẳng hầu hạ nhị

thiếu gia, nhị thiếu phu nhân sau này có chuyện gì cứ sai bảo nô

tỳ.”



Bích Liễu bộ dáng chừng hai mươi tuổi,

không cao lắm, dáng vẻ cũng coi như thanh tú, nói năng tuy nhanh

nhảu nhưng vẫn có thể làm cho người ta nghe được rõ ràng, đôi mắt to

linh động nhìn rất có cảm tình.



Thay hỉ phục xong, Bích Liễu sai hai lục y nha đầu kia đem tới chậu nước cho Hách Liên Dung rửa mặt, còn mình thì

trải lại chăn giường, song quay đầu lại hướng Hách Liên Dung nói: “Nhị

thiếu gia buổi tối chỉ sợ sẽ không trở lại, thiếu phu nhân cũng đừng

đợi nữa, nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai còn phải đi tiếp lão phu nhân

cùng các vị phu nhân.”



Các vị….phu nhân ? Hách Liên Dung trầm

mặc, nghe Bích Liễu nói như vậy vẫn là nhịn không được hỏi: “Tổng cộng
“Ban ngày……” Bích Liễu sửng sốt, sau đó

cười cười: “Không có gì, chúng nô đều xem vậy đã thành quen, nhị

thiếu phu nhân không phải xấu hổ.”



“Hả?”



Hách Liên Dung kinh hãi nhìn Bích Liễu

che miệng cười khẽ: “Nô tỳ còn tưởng rằng thiếu phu nhân ở Tây Việt,

việc này còn chưa là gì đâu.”



Hách Liên Dung dại ra lắc đầu không

ngừng, Tây Việt tuy rằng cởi mở nhưng cũng không thoáng đến nông nỗi

này. Chị dâu em chồng, bọn họ cũng chấp nhận? Còn nói là đã

quen??



“Loại chuyện này…… Thường xuyên phát sinh?” Hách Liên Dung cảm thấy chính mình cũng không biết nói bất cứ cái gì nữa.



Bích Liễu hé miệng cười, cũng không trả

lời, Hách Liên Dung tựa như bị thái sơn áp đỉnh, dại ra hỏi câu cuối

cùng : “Vậy…… Lão phu nhân cùng các phu nhân…… Cũng không quản sao?”



“Lão phu nhân cùng các phu nhân đương

nhiên là không nhìn thấy, các vị ấy nhiều lắm chỉ là nghe thấy, cho nên cũng sẽ không…… Thiếu phu nhân? Nhị thiếu phu nhân?”



Hách Liên Dung khoát tay: “Không có việc gì, ta không sao.” Chỉ bị chấn kinh hoảng sợ.



Bích Liễu cười cười: “Không có việc gì là tốt rồi, nhị thiếu phu nhân nghỉ ngơi đi, sáng mai Bích Liễu lại đến.”



Hách Liên Dung gật gật đầu, nàng hiện tại chỉ lẳng lặng suy tư, hẳn là có hiểu lầm gì đó. Nhất định có!



Thời đại này tuy rằng không phải Đường,

Tống, Nguyên, Minh, Thanh nhưng tử tưởng phong kiến cũng vẫn vậy,

đương nhiên quan trọng nhất chính là Hách Liên Dung không muốn tin

tưởng chính mình lại bước vào một cái gia đình như vậy, cho nên, nhất

định có hiểu lầm!



Kiên trì giữ vững ý tưởng này, Hách Liên

Dung lúc này thật vất vả mới ngủ được, sau nàng lại làm một giấc mộng,

mộng Võ Tòng cùng Phan Kim Liên, nàng lập tức cảnh giác đứng lên, Võ

Đại Lang đâu? Choồng nàng đâu……