Thiếu Soái! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn!

Chương 331 : Tư Hành Bái uy hiếp

Ngày đăng: 16:13 30/04/20


Cố Khinh Chu không đem Hoắc Việt liên luỵ đến cừu hận của mình cùng Tư Hành Bái. Hoắc Việt và Tư Mộ khác nhau.



Tư Mộ hận Tư Hành Bái, hận thấu xương, Tư Hành Bái từ nhỏ chính là bóng ma trong lòng hắn, mà Hoắc Việt cùng Tư Hành Bái là bằng hữu, có lợi ích lui tới.



Hoắc Việt là huynh trưởng Hoắc Long Tĩnh, cũng có thể tính là trượng phu, xem như là bằng hữu của Cố Khinh Chu, nàng không hy vọng hắn cùng Tư Hành Bái đối nghịch.



Tư Hành Bái là người biến thái, hắn đối Cố Khinh Chu rất tốt, đảo mắt lại có thể giết nhũ nương cùng sư phụ nàng, huống chi là người cùng hắn đối nghịch.



Trên đời này không ai muốn làm thù địch của Tư Hành Bái.



"Ta mời nàng đi ăn cơm. Nàng khí sắc kém như vậy, phải bồi bổ một chút." Hoắc Việt nói.



Cố Khinh Chu lắc đầu. Nàng biết Tư Hành Bái sẽ phái người theo dõi Hoắc Việt, lúc này tiếp xúc nhiều cùng Hoắc Việt, khả năng sẽ gây hoạ cho hắn.



Hoắc Việt có lẽ không sợ Tư Hành Bái, nhưng Cố Khinh Chu lại không muốn khiến cho bằng hữu thêm phiền toái.



Tư Mộ thì khác. Chẳng sợ không có Cố Khinh Chu, Tư Mộ cùng Tư Hành Bái chi gian mâu thuẫn, cũng vĩnh viễn không có cách nào hóa giải, bọn họ chú định có một hồi chém giết.



"Hoắc gia, ta phải bồi bổ không phải khí sắc. Hôm nay thật sự không có tâm trạng ăn uống, xin lỗi." Cố Khinh Chu nói.



Hoắc Việt mỉm cười:



"A Tĩnh đã ở trên đường tới đây, không phải chỉ có hai chúng ta. Khinh Chu, sao lại khó xử như thế, cơm vẫn là phải ăn."



Đang nói chuyện, Cố Khinh Chu liền nghe được tiếng bước chân chạy rất gấp gáp. Hoắc Long Tĩnh bước nhanh lên lầu. Nhìn thấy Cố Khinh Chu bình an không có việc gì, Hoắc Long Tĩnh chậm rãi nhẹ nhàng thở ra.



"Đi a, ăn cơm xong hẵng trở về, ta biết có có quán ăn làm món cá hấp rất ngon." Hoắc Long Tĩnh kéo Cố Khinh Chu.



Khó được có lúc Cố Khinh Chu ra khỏi nhà.



Lúc ăn cơm, không ít khách khứa đối sói của Cố Khinh Chu khiếp đảm, chỉ cho là một con chó thật lớn, né qua một bên mà đi. Hoắc Long Tĩnh tò mò nhìn Cố Khinh Chu nói:



"Muốn cho Mộc Lan một khối thịt kho tàu hay không?"



"Mộc Lan không thể ăn đồ ăn có muối, đối thân thể nó không tốt." Cố Khinh Chu nói.



Nàng từ trong bao móc ra một khối khô bò cho Mộc Lan.



Sau khi ăn xong, Hoắc Việt rời đi trước, lưu lại Hoắc Long Tĩnh làm bạn Cố Khinh Chu.



Hoắc Long Tĩnh vốn không thích nói nhiều, cũng không đề cập nửa chữ tới Tư Hành Bái, Cố Khinh Chu thực thích loại trầm mặc này, hai người cùng nhau trôi qua buổi chiều nhàn nhã.



Hoắc Long Tĩnh cùng Cố Khinh Chu tính cách có bảy phần giống nhau, Cố Khinh Chu cùng nàng ở chung, phi thường nhẹ nhàng thích ý.



Trên đường Hoắc Long Tĩnh đi gọi điện thoại, đem Nhan Lạc Thủy cùng Nhan Nhất Nguyên đều gọi lại đây.



"Khinh Chu, chúng ta đi cưỡi ngựa đi." Nhan Nhất Nguyên ở bên cạnh khuyến khích.



"Huynh rất thích cưỡi ngựa sao?" Cố Khinh Chu chèn ép hắn.




"Khinh Chu sẽ không theo ngươi trở về, nàng muốn đi Nhan công quán."



Đây là Tư công quán, Tư Hành Bái không muốn làm một trận náo loạn, chọc cho lão thái thái không cao hứng. Lão thái thái tuổi lớn, chịu không nổi kích thích.



Tư Hành Bái lo lắng Cố Khinh Chu bị Tư Mộ giấu đi, nhưng mà Cố Khinh Chu thật sự nguyện ý sao?



Huống hồ, Tư Mộ có thể có bao nhiêu thế lực? Nơi hắn giấu Cố Khinh Chu, Tư Hành Bái nhất định có thể tìm được.



Đây là tự tin của Tư Hành Bái.



"Khinh Chu, ta quay đầu lại đi tìm em." Tư Hành Bái nói.



Cố Khinh Chu không nói gì, cũng không nhìn hắn, nàng trầm mặc lên xe Tư Mộ.



Sau lại, Tư Hành Bái hối hận nhất chính là sự không kiên trì này, dễ dàng thả chạy Cố Khinh Chu.



-----



Lời của editor:



Khi đọc tới đây mình lại nhiều chuyện mà bình luận tiếp rồi.



Bỏ Tư Hành Bái qua một bên đi, vì thời gian sắp tới Tư Mộ nhiều đất diễn hơn.



Ngay cái lúc anh đồng ý kết hôn với Khinh Chu, mọi người đã biết đời anh coi như xong rồi.



Không biết ở đây có bao nhiêu bạn ghét Tư Mộ, cá nhân mình thì không. Cho dù Tư Mộ có nói gì, có hành động như thế nào mình cũng rất thương ảnh. Vừa thương vừa đau xót, đọc đến đoạn có anh cứ thấy khó thở làm sao ấy.



Tư Mộ không so sánh với Tư Hành Bái được. Tư Hành Bái là người tâm cao khí ngạo, có máu liều, không sợ chết. Bởi vì theo cách nghĩ của ảnh, ảnh có chết cũng không ai xót, như kiểu ảnh không có gia đình để sống hết mình ấy. Tư Mộ thì có mẫu thân, có em gái nên Tư Mộ không sống liều như Tư Hành Bái được.



Tư Mộ bề ngoài lạnh lùng, nhưng bên trong rất ấm áp. Thương ai sẽ thương hết lòng. Hệt như cách hắn nhẫn nhịn Cố Khinh Chu để bảo vệ mẫu thân hắn, và xin Cố Khinh Chu bỏ qua cho Tư Quỳnh Chi. Và ngay cả Ngụy Thanh Gia cũng vậy, không còn yêu thích nàng, nhưng hắn cũng sẵn sàng giúp đỡ nàng.



Tư Hành Bái lớn hơn Tư Mộ năm tuổi, năm mười tuổi đã vào quân ngũ. Uy vọng lẫn bản lĩnh Tư Hành Bái đương nhiên hơn Tư Mộ. Ví dụ Tư Hành Bái còn mẫu thân, liệu Tư Hành Bái có ngang tàng như vậy không? Có nhập ngũ sớm như vậy không? Cái này phải suy nghĩ à. Nói chung cuộc sống ảnh hưởng tới tính cách cả hai bọn họ rất nhiều.



Nhưng...Tư Mộ đến hiện tại vẫn chưa bao giờ lợi dụng Cố Khinh Chu.



Còn Cố Khinh Chu đã hai lần.



Lần đầu tiên, Khinh Chu mượn danh thế Tư Mộ để có chỗ đứng ở Cố gia, để trụ lại Nhạc Thành.



Lần thứ hai, kết hôn cùng Tư Mộ để trả thù Tư Hành Bái.



Tư Mộ có xem thường, có ghét bỏ Cố Khinh Chu bao nhiêu đi chăng nữa...cũng chưa từng lợi dụng Khinh Chu. (Có thể sau này sẽ có? Nhưng từ đầu truyện tới giờ thì chưa...)



Mình không muốn Cố Khinh Chu cùng Tư Mộ là một đôi. Nhưng cái cách Khinh Chu đối xử với Tư Mộ lạnh lùng không thể nào hơn được.



Haizz... Tư Mộ à, anh vất vả rồi.