Thiếu Soái! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn!

Chương 357 : Gia nghiệp đều cho ngươi

Ngày đăng: 16:13 30/04/20


Cố Khinh Chu nói cho dù xin tới toà án công cộng thẩm tra xử lí, cũng chưa chắc là có thể thắng. Thật là dội vào đầu người ta một gáo nước lạnh, thực phá hư không khí giờ phút này.



Nhưng mà, một gáo nước lạnh này của nàng vẫn không khiến cho Tư Đốc Quân, Tư phu nhân cùng Tư Mộ phản cảm, bọn họ ngược lại ở trong lòng tán đồng nàng không kiêu không ngạo.



Thắng lợi được bước đầu đã là phi thường khó có được, Cố Khinh Chu bình đạm cùng lý trí, làm người ta kinh ngạc cảm thán.



"Đích xác, cơ hội này không thể lãng phí." Tư phu nhân trước nói: "Phải chuẩn bị thật tốt, đi mua được thẩm phán, lại mời luật sư thông thạo tiếng Anh vượt qua thử thách."



Tư phu nhân nhìn Khinh Chu, cảm thấy nàng mặt mày tinh tế thực nùng diễm, xinh đẹp đến giống con búp bê sứ, trong lòng đối nàng tràn ngập hảo cảm, tuy rằng loại hảo cảm này duy trì không được bao lâu.



Trải qua quá trình bị Ngụy Thanh Gia xảo trá, Tư phu nhân cảm thấy Cố Khinh Chu thay nàng trừ giận, tạm thời buông xuống thành kiến đối Cố Khinh Chu, thiệt tình thực lòng đem nàng là con dâu.



Tư Đốc Quân càng là kinh ngạc. Ông ta nhìn ánh mắt Khinh Chu, mang theo nhìn kỹ, càng mang theo khen ngợi.



Độc Tư Mộ không có tỏ vẻ gì.



Tư Mộ người này trong lòng cảm xúc vĩnh viễn luôn nhiều hơn so với trên mặt. Hắn trời sinh một trương mặt lạnh trầm ổn quá mức, phụ trợ cho ánh mắt u tĩnh của hắn, tựa hồ đối với sự giúp đỡ của Cố Khinh Chu không hề có cảm xúc.



"Phải chuẩn bị thật tốt. Khởi đầu cũng không tệ lắm, chúng ta liền phải nắm chắc." Tư Đốc Quân nói.



"Đốc Quân, ta đi chuẩn bị đây." Nhan Tân Nông đứng lên. Nếu thắng được tiên cơ, liền phải làm một hồi việc thật xinh đẹp, không để Cố Khinh Chu khổ tâm mất công.



Tư Đốc Quân gật đầu. Nhan Tân Nông sau khi rời khỏi, Tư Đốc Quân lại lần nữa hỏi Cố Khinh Chu:



"Ngươi là lấy ai đi nói tốt cho ngươi?"



Tư phu nhân cùng Tư Mộ đều ngước mắt nhìn Cố Khinh Chu. Cố Khinh Chu hiện giờ là "Phụ nhân", nàng không còn để tóc mái nữa, mà lộ ra cái trán trơn bóng đầy đặn, một đôi mày lá liễu, khắc hoạ thật sự tinh xảo. Dưới đôi mày lá liễu tinh xảo kia, đôi mắt Cố Khinh Chu to mà sáng ngời, giữa sóng mắt khẽ nhúc nhích, lại có chút vũ mị, liễm diễm hoành lược qua. Nàng mị thái trong khoảnh khắc giấu kín không được, bày ra.



Tư phu nhân kinh hãi:



"Nha đầu này thật sự đã trưởng thành!" Nữ hài tử trưởng thành, dần dần rút đi thiếu nữ non nớt.



Tư Mộ bất động thanh sắc. Khi cả nhà nhìn chăm chú, Cố Khinh Chu mở miệng giải thích.




"Khinh Chu, ngươi gặp chuyện vững vàng bình tĩnh, biết nhìn xa!" Tư Đốc Quân lại lần nữa khen Cố Khinh Chu: "Này rất khó có, ngươi tương lai đủ tư cách làm tướng lãnh, thời điểm đánh giặc yêu cầu nhất chính là loại bình tĩnh này của ngươi."



Tư phu nhân trầm mặc.



Trong lúc nhất thời, Tư phu nhân nửa câu nói cũng không nói ra được. Lời Cố Khinh Chu nói, Tư phu nhân cũng không khó để lý giải.



Trong quá trình chờ đợi, chủ mưu phía sau màn đã bại lộ, đó là địch nhân của bọn họ, Võ bộ trưởng bộ chính trị cùng Lý Văn Trụ, mà nội ứng Nhạc Thành là Ngụy Thanh Gia cũng bị bại lộ.



Tư phu nhân dời đề tài, bắt đầu mắng Ngụy Thanh Gia ác độc.



"Ta không thể tha cho nàng!" Tư phu nhân muốn phái người đi bắt Ngụy Thanh Gia.



Cố Khinh Chu không đồng ý:



"Mẫu thân, việc cấp bách là thắng vụ kiện tụng này của Thiếu soái, mặt khác đừng rút dây động rừng. Ngụy Thanh Gia đặt ở nơi đó, nàng hiểu ý tồn may mắn. Đối với nhóm chúng ta như vậy càng có lợi."



Tư Đốc Quân gật gật đầu, cũng đối Tư phu nhân nói:



"Phu nhân, ngươi không cần lỗ mãng hành sự, việc của Mộ Nhi quan trọng nhất."



Tư phu nhân khó mà chịu thua, nhi tử nàng là quan trọng nhất, việc của nhi tử là ưu tiên hàng đầu, cho nên nàng gật gật đầu:



"Là ta quá nóng vội, nặng nhẹ chẳng phân biệt."



Tư Mộ vẫn chưa mở miệng. Từ đầu tới đuôi, hắn đều không có nói một lời.



Sau khi ăn xong, hai người về nhà mới, Tư Mộ lái xe, Cố Khinh Chu ngồi ở ghế điều khiển bên cạnh.



Ăn uống no nê làm Cố Khinh Chu buồn ngủ mê man. Tư Mộ cho rằng nàng đã ngủ, nàng lại ở trong xe u ảm mở miệng:



"Chuyện này kết thúc, ngươi muốn cảm tạ ta như thế nào?"