Thiếu Soái! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn!
Chương 361 : Thiếu soái cảm động
Ngày đăng: 16:14 30/04/20
Cố Khinh Chu nhìn mọi người, tất cả mọi người đều đang chờ đợi nàng.
Nhiếp Vân cúi đầu xuống, hận không thể đem đầu vùi ở đầu gối. Cố Khinh Chu tiếp tục nói:
"Nhiếp Vân mới đi ra ngoài, phó quan liền tới nói cho ta nói biết mới vừa rồi lúc Nhiếp Vân vào cửa cùng ra cửa đều có người trốn ở ô tô phía xa chụp ảnh."
Tư Đốc Quân bừng tỉnh, ông ta hiểu những cái ảnh chụp "chứng cứ" là như thế nào mà có.
Nhiếp Vân lúc này cũng cất lên thanh âm nhỏ như không thể nghe, mở miệng:
"Là một vị tiểu thư xinh đẹp cho ta ba căn cá chiên bé, nàng bảo ta cầm vàng thỏi trả lại cho Thiếu phu nhân. Nàng bảo ta từ nhà mới của thiếu soái đi ra, ở trên phố thất hồn lạc phách, cuối cùng đi ra bờ sông chừng mười phút."
Mọi người nghe mới biết được là mưu kế. Nhiếp Vân muốn biện giải:
"Ta có sáu đệ đệ cùng muội muội, còn có tổ mẫu cùng mẫu thân, chúng ta không có cơm ăn, ta mới... Vị tiểu thư kia không có kêu ta hại người, chỉ kêu ta đi một chuyến, lại đi một vòng, ta cho rằng...."
Tất cả mọi người đều có thể lý giải tình cảnh của Nhiếp Vân, lại sẽ không tha thứ cho hành vi của nàng.
Nàng nỗ lực muốn giải thích, nàng cái gì cũng chưa làm, không có hại Tư Mộ. Nhưng nàng nhất định rõ ràng đối phương cho nàng nhiều tiền như vậy, việc này chắc chắn có kỳ quặc. Biết kỳ quặc nhưng nàng vẫn làm, chấp nhận bị đối phương thu mua, đi làm việc chính nàng biết không hợp lẽ thường.
"Tiểu thư xinh đẹp?" Tư phu nhân trước hết nắm những lời này, hỏi Nhiếp Vân: "Ngươi biết là ai không?"
Nhiếp Vân không dám nhìn Tư phu nhân, thậm chí không dám ngẩng đầu, đè nặng đầu nói:
"Là Ngụy Thanh Gia, ta ở trên báo chí xem qua ảnh chụp của nàng, không sai được. Nàng dùng khăn lụa trùm đầu, mang theo kính râm, chính là dáng người cùng môi của nàng, ta nhận ra được."
Kỳ thật, lúc ấy người kia che mặt thật sự kín, giọng nói Nam Dương, là nữ nhân trung niên, Nhiếp Vân khẳng định nàng không phải Ngụy Thanh Gia.
Nhưng Cố Khinh Chu nói là Ngụy Thanh Gia, đây là lúc sau Cố Khinh Chu nói cho Nhiếp Vân. Nàng hiện tại nói điều này rất chắc chắn, cũng là vì muốn hồi báo Cố Khinh Chu, giúp Cố Khinh Chu diệt trừ Ngụy Thanh Gia.
Cố Khinh Chu lúc vừa nghe Nhiếp Vân nói là nữ nhân trung niên nói giọng Nam Dương, liền biết bà ta không phải là chủ mưu. Ngụy Thanh Gia sẽ không tự mình ra tay, nàng có nhiều tiền như vậy, có thể thu mua đến người khác làm việc.
Cố Khinh Chu không thể khẳng định thân phận nữ nhân kia, mới dùng biện pháp câu cá, đem Ngụy Thanh Gia câu lên. Nữ nhân kia do Ngụy Thanh Gia thu mua, điểm này hiện tại không thể nghi ngờ.
Tư Mộ môi mỏng hơi nhấp. Dừng một chút, hắn hỏi:
"Lạnh không?"
Cố Khinh Chu nghi hoặc.
"Ngày đó ở dưới sông nửa giờ, lạnh không?" Tư Mộ thanh âm trầm thấp, rầu rĩ nói không rõ cảm xúc đang trộn lẫn.
Cố Khinh Chu im lặng. Nàng không nghĩ hắn lưu ý tới điểm này rồi.
Tất cả mọi người đều chỉ lo cao hứng, không ai nhớ tới ngày đó là tháng Chạp, Cố Khinh Chu một người ở dưới sông ngâm thật lâu, tay chân hoàn toàn đông cứng, liền chờ mục đích này đạt thành.
Cùng so sánh với đại kế, điểm hy sinh này quá bé nhỏ không đáng kể, đều ngượng ngùng lấy ra thỉnh công. Nhưng đích xác thực lạnh.
"Còn rất tốt, ở trong nước không lạnh như vậy, thời điểm lên bờ thì rất lạnh." Cố Khinh Chu trêu chọc cười nói.
Tư Mộ còn muốn nói cái gì, Cố Khinh Chu xoay người bước nhanh đi ra ngoài. Trong phòng không khí rất kỳ quái, nàng một khắc cũng chịu không được. Tư Mộ cảm xúc có điểm cảm động, Cố Khinh Chu thực không quen.
Hắn người này luôn là dễ dàng cảm động, qua mấy ngày lại quên.
Cố Khinh Chu không biết hắn giống Tư Đốc Quân hay là giống Tư phu nhân. Ở phương diện nhớ tình bạn cũ, Tư Đốc Quân cùng Tư phu nhân là hai người khác nhau.
Tư Đốc Quân đối ân huệ nhỏ bé trong quá khứ đều chặt chẽ nhớ kỹ, báo đáp nhân gia. Tư phu nhân lại hận không thể phủ định toàn bộ, chẳng sợ người ta đã từng đối tốt với nàng, nàng cũng cho đó là điều đương nhiên.
Cố Khinh Chu cảm thấy Tư Mộ giống Tư phu nhân, nhưng mà nàng lại thật sự hiểu biết nam nhân sao?
Từ phòng ra tới, Cố Khinh Chu đi đến phòng Nhan Lạc Thủy, đối Nhan Lạc Thủy nói:
"Ta có chút việc muốn cùng Nhiếp Vân nói, tỷ đi giúp ta tách mẫu thân nàng ra."
Nhan Lạc Thủy lập tức hứng thú, hỏi:
"Nói chuyện gì? Muội có phải còn muốn cho Nhiếp Vân làm thiếp Nhị ca không?"