Thịnh Sủng Thê Bảo

Chương 88 : Đường Anh xuất hiện

Ngày đăng: 18:02 30/04/20


🌟 edit: Phương Moe 🌟



Ở một nơi khác tại Trấn Quốc Công phủ.



Kiều Thị và Thích thị cùng nhau trở lại bên trong để tiếp tục ăn tiệc mừng, trên đường đi, Thích thị không nhịn được hỏi Kiều Thị:



“Đại tẩu, Tuyên Vương này…đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra? Quốc công gia khi nào lại cùng hắn có giao tình như vậy?”



Ở trong mắt Thích thị hôm nay Tuyên Vương có thể nể nang mặt mũi mà đến tất nhiên là nhờ Giang Chính Mậu, chứ Giang Thừa Nhượng sao có thể có mặt mũi lớn như vậy để người ta đến?



Kiều Thị ngẩn ra, trên mặt có chút mê man. Thầm nghĩ: Nàng cũng làm sao biết được?



Nếu nói lần trong cung đó, Tuyên Vương khách khí cũng là nể mặt mũi Trưởng công chúa, thì hôm nay Trưởng công chúa cũng chỉ phái người đưa lễ, mà Tuyên Vương trước đây không tham gia tiệc kiểu này thì lại nể tình tự mình đi đến chúc mừng. Kiều Thị cảm thấy thực sự kỳ lạ.



Mày liễu Kiều Thị nhíu lại, nói:



“Chuyện này… Lần trước ta đưa thiếp cưới đến Tuyên Vương phủ, có lẽ là hôm nay vừa vặn Tuyên Vương rảnh rỗi, lúc này mới tiện đường nể nang mặt mũi.”



Thích thị lắc lắc đầu, cảm thấy không phải. 



Nàng nói:



“Muội ngược lại nghe được chuyện này, mấy ngày nay chỗ của Ngụy vương lại gây ra mấy chuyện quỷ dị, hoàng thượng mệnh Tuyên Vương tra rõ việc này, mỗi ngày đều bận rộn vô cùng. Làm sao lại vừa vặn rảnh rỗi được? Hôm nay giống như là cố ý đến, muội nhìn… Luôn cảm thấy có chút kỳ quái.”



Giang Diệu một mặt ngoan ngoãn đi ở bên người Kiều Thị, yên tĩnh không lên tiếng. 



Đến khi nghe được lời Thích thị nói, mới hiếu kỳ ngẩng đầu lên, hỏi:



“Tam thẩm thẩm, Ngụy vương làm ra chuyện gì sao?”


“Có điều nương không hay cho ta xuất môn, sợ là phải đợi thêm mấy ngày.”



Đời trước Giang Diệu cùng vị tẩu tẩu này, cũng coi như là ở chung hơn một năm. Đại tẩu Tống Loan đoan trang dịu dàng, nàng tuy rằng yêu thích, nhưng vì tính tình lúc ấy của nàng nên cũng không quá thân thiết với đại tẩu, mà Nhị tẩu Tiết Kim Nguyệt vào cửa muộn, nên chỉ có Tam tẩu Đường Anh là nàng ở chung lâu nhất.



Đường Anh hoạt bát thiện lương, tuy rằng thích đánh lộn cùng Tam ca nàng, nhưng mỗi lần đều là nàng ấy chủ động chịu thua. Vào lúc này thấy Đường Anh, tâm trạng Giang Diệu có chút nói không ra được tư vị gì…



Bây giờ nghe Đường Anh nói, liền lắc lắc đầu: “Đường tiểu thư không cần khách khí. Đường tiểu thư mới tới kinh thành, xiêm y này coi như là ta đưa cho Đường tiểu thư làm lễ ra mắt đi.”



Lúc trước Đường Anh thấy Giang Diệu không thích nói chuyện, cho rằng nàng ấy cùng với nhóm quý nữ kia cũng là mắt cao hơn đầu, xem thường nàng tới từ địa phương nhỏ Dân Châu này.



Hiện nay tiểu cô nương không chỉ đẹp đẽ, hơn nữa bề ngoài cũng khách khí, nhất thời khiến Đường Anh ở chỗ này không bằng hữu, cảm thấy thân thiết, vội nói:



“Giang tiểu thư thật tốt.” 



Đường Anh nghĩ nghĩ rồi hỏi tiếp:



“Ta năm nay mười bốn, không biết Giang tiểu thư bao nhiêu tuổi?”



Giang Diệu nói: “Ta so với Đường tiểu thư nhỏ hơn một tuổi.”



Đường Anh cười đến xán lạn, nói:



“Vậy ta có thể gọi tiểu thư là Giang muội muội không? Ta ở chỗ này không có bằng hữu gì, thấy tiểu thư… Liền cảm giác hai ta đời trước giống như gặp qua, rất thân thiết.”



Có thể không thân thiết được sao? Giang Diệu nghĩ thầm. 



Đời trước thời điểm Đường Anh cùng Tam ca cãi nhau, vị Tam tẩu này tức giận liền đến Cẩm Tú viện cùng ngủ với nàng, bảo là muốn tránh khỏi cãi nhau to, nên hai bên cần tách ra. 



Nhưng cuối cùng thì đến khi ngủ lại lo lắng Tam ca nàng buổi tối ngủ có thể hay không đá chăn, hoặc không có nàng ấy thì có thể hay không thể ngủ được. Cuối cùng, hơn nửa đêm liền dậy mặc quần áo tử tế một lần nữa để trở lại, vậy mà sau khi mở của phòng ra đã thấy Tam ca nàng đang đứng lẻ loi ngoài cửa phòng.