Thịnh Thế Đích Phi

Chương 454 :

Ngày đăng: 20:46 20/04/20


Edit: Theresa Thai



Beta: Sakura



Hoa Nguyệt lâu là thanh lâu nổi danh nhất trong thành Nam Kinh, bởi vì trong Hoa Nguyệt lâu có một cô gái tuyệt sắc được xưng danh kỹ đệ nhất Giang Nam tên là Tập Nhân. Kể từ khi sau Đại Sở dời về Giang Nam, thì người sống mơ mơ màng màng cũng không phải số ít, cho dù mấy năm nay Mặc Tùy Vân lập chí đưa nước giàu binh mạnh nhưng cả Giang Nam cũng không bởi vì vậy mà trở nên nghiêm túc, ngược lại vẫn là tà âm không dứt, cả ngày vô số Vương tôn, công tử, tài tử tuấn kiệt miên hoa túc liễu (ám chỉ việc chơi đùa với kỹ nữ, tìm gái), đắm chìm không tỉnh. Điều này cũng càng khiến cho diễm danh của Tập Nhân cô nương lan xa.



Ngày hôm nay, trong Hoa Nguyệt lâu phải đón tiếp mấy vị khách kỳ quái. Trong thanh lâu, bình thường vào ban ngày sẽ không mở cửa làm ăn, nhưng sáng sớm hôm nay lại có ba vị khách tới đây. Hai thiếu niên tuấn mỹ, một người mặc áo đen tuấn mỹ vô trù, gương mặt mỉm cười. Vị còn lại mặc áo màu xanh đậm, thân hình cao ngất, thần sắc lãnh đạm. Quan trọng nhất chính là, trong tay thiếu niên áo trắng kia còn ôm một đứa bé năm sáu tuổi mặc áo trắng. Ba người này vừa vào cửa liền muốn Tập Nhân cô nương đứng đầu bảng trong Hoa Nguyệt lâu tới hát khúc. Vốn tú bà còn không vui lòng nhưng khi nhìn đến tờ ngân phiếu được đối phương tiện tay đưa ra thì trên mặt lập tức cười vui như hoa. Mở thanh lâu chính là vì kiếm tiền, chỉ cần có tiền thì ai để ý đến mở cửa ban ngày hay ban đêm chứ?



Cho nên, hai thiếu niên và một đứa trẻ liền được tú bà mang theo gương mặt vui tươi hớn hở tiếp đón ân cần dẫn vào thính phòng phong hoa tuyết nguyệt tốt nhất trên lầu hai Hoa Nguyệt lâu.



Tiếng đàn du dương vang lên trong thính phòng phong hoa tuyết nguyệt, rượu thơm món ngon, thị nữ mỹ lệ đứng hầu, vũ cơ xinh đẹp nhảy múa nhẹ nhàng. Mặc Tiểu Bảo nửa nằm trên ghế dài, vừa uống rượu, vừa híp mắt thưởng thức ca múa trước mắt, và mỹ nhân tuyệt sắc mang khăn che mặt đang đánh đàn ở gần đó. Mặc Ngự Phong bị ca ca đặt trên ghế, nằm trên người ca ca tò mò nhìn ca múa vui ca trước mắt, mắt to xoay tròn.



Tần Liệt ngồi trên ghế ở bên cạnh, vừa ăn hoa quả tươi đặc sản tươi mới nhất của Giang Nam, vừa lơ đễnh nói: “Thanh lâu Giang Nam chơi vui hơn ở Ly thành sao?” Bây giờ Ly thành là thành trì phồn hoa nhất Trung Nguyên, thanh lâu tửu quán kiểu nào mà không có chứ? Ngay cả ca kỹ nước ngoài tóc vàng mắt xanh cũng có không ít, nhưng lại chưa từng thấy Mặc Tiểu Bảo thích thú bao nhiêu ah. Nếu nói Tập Nhân này xinh đẹp cỡ nào, vậy thì lại càng không đúng, trong Ly thành mỹ nhân kiểu nào mà chưa từng thấy chứ? Trong số mười mỹ nữ tài nữ đứng đầu thiên hạ hiện nay, ít nhất đã có hơn phân nửa là ở trong Ly thành rồi.



Mặc Tiểu Bảo lười biếng nhìn hắn ta một cái nói: “A Liệt, ngươi không biết, ở Ly thành… Chơi luôn phải cố kỵ một chút sao? Địa bàn nhà mình cũng không có thể chơi đùa quá đáng.”



Tần Liệt hiểu ý gật đầu, đa số lão bách tính trong Ly thành đều là trông thấy Mặc Tiểu Bảo từ nhỏ đến lớn. Mặc Tiểu Vương gia cảm thấy ở trên địa bàn nhà mình không tùy ý được, có câu: Thỏ không ăn cỏ gần hang mà.



Mặc Tiểu Bảo hài lòng gật đầu cười nói: “Cái này đúng rồi. Huống chi… Nếu đã tới Giang Nam, mà không trông thấy danh kỹ đệ nhất Giang Nam thì rất đáng tiếc ah.”



“Bây giờ thấy rồi, ngươi cảm thấy thế nào?” Tần Liệt hỏi.



Mặc Tiểu Bảo thở dài nói: “Ánh mắt của Tiểu Hoàng đế thật tầm thường ah.” Danh kỹ đệ nhất Giang Nam trước mắt này, mặc dù không tháo khăn che mặt xuống nhưng bạn học Mặc Tiểu Bảo tự xưng đã từng gặp vô số người, nên chỉ nhìn ánh mắt thì cũng có thể nhìn ra được dung mạo của cô nương này có thể xinh đẹp đến loại trình độ nào. Còn có một tay cầm kỹ nghe nói là tuyệt nhất Giang Nam này nữa, rất tầm thường ah, cho là Bản công tử chưa từng học đàn nên không nghe ra sự bất mãn trong tiếng đàn của ngươi sao?



“Ngươi nói cái gì? Cái này thì có liên quan gì tới Tiểu Hoàng đế?” Tần Liệt thiếu chút nữa nhảy dựng lên khỏi ghế. Mặc Tiểu Bảo nhìn hắn ta đầy vô tội, “Ơ? Ta chưa nói sao? Tập Nhân là hồn phấn tri kỷ của Mặc Tùy Vân đó.”



Tần Liệt gần như muốn hộc máu, buổi sáng mới sai người đi câu dẫn vị hôn thê của người ta, hiện tại lại tới câu dẫn hồng phấn tri kỷ của người ta, ngươi thật sự cho rằng Tiểu Hoàng đế Mặc Tùy Vân kia không biết tức giận sao? Cường long còn không áp rắn địa phương đó, thật sự chọc cho Mặc Tùy Vân nóng nảy, cẩn thận người ta lén ra tay tiêu diệt ngươi!
Mặc Tùy Vân gật đầu. Mặc Tiểu Bảo sờ cằm, hỏi: “Công chúa Lâm An?”



“Lâm An tất nhiên là đối tượng tốt nhất, nhưng nếu Định Vương không hài lòng, thì trẫm vẫn còn mấy vị Hoàng muội khác.”



Mặc Tiểu Bảo khoát tay một cái, nói: “Không hài lòng thì cũng không có, chỉ là… Bản vương vẫn còn nhỏ tuổi, tạm thời còn không có ý định thành hôn. Nếu công chúa Lâm An có thể chờ được, thì trái lại cũng có thể.”



“Định Vương đã mười sáu tuổi, cũng nên thành hôn rồi.” Mặc Tùy Vân nói. Mặc Tiểu Bảo khoát tay một cái, nói: “Bản vương định noi theo Phụ vương, đến hai mươi lăm tuổi mới thành thân.”



Đến hai mươi lăm tuổi thì còn tới chín năm, không nói đến lúc đó công chúa Lâm An đều đã biến thành gái lỡ thì. Nếu Mặc Tiểu Bảo tuân thủ hứa hẹn, thì bỏ ra một công chúa cũng không sao cả. Nhưng ai biết trong chín năm này sẽ phát sinh chuyện gì chứ?



“Nhưng Trẫm lại nghe nói Ly thành đang chuẩn bị tổ chức Tuyển phi yến?”



Mặc Tiểu Bảo cười “Ha ha”, nói: “Đúng vậy, Tùy Vân huynh có hứng thú sao?”



Mặc Tùy Vân trầm giọng nói: “Nếu Lâm An có thể được chọn ra từ Tuyển phi yến thì sao?”



Mặc Tiểu Bảo nói một cách chân thành: “Vậy Bản vương nhất định sẽ tận tâm tuyển chọn cho công chúa một vị lang quân như ý.”



“?”



Mặc Tiểu Bảo sờ sờ lỗ mũi, cười nói: “Tùy Vân huynh, Ly thành định tổ chức là Tuyển mỹ yến.”



“Có gì khác nhau?”



“Được chọn ra thì Bản vương sẽ tứ hôn cho các nàng ấy ah, tránh cho cả ngày nhớ thương Bản vương.” Mặc Tiểu Bảo nói một cách đương nhiên.