Thịnh Thế Khói Lửa

Chương 3 :

Ngày đăng: 06:40 19/04/20


“Phát ngốc cái gì, ngươi còn không đi nhanh.”



Thôn trưởng thấy Hỉ Ca còn đứng hình tại chỗ, phất phất tay đuổi nàng ra ngoài. Một con thỏ mà thôi, có cần phải trương ra cái mặt như chết đến nơi rồi không.



“Thôn trưởng, ít nhất cũng cho ta một thanh vũ khí để dùng a!”



Nhìn ngang nhìn dọc con người 0 cấp trước mặt, chỉ có thể miễn cưỡng xuất ra một cái kỹ năng quấn thân, nhưng nếu không có vũ khí, vậy thì nàng ta phải dùng đến tay không mà đánh quái rồi. Với thân hình yếu ớt thế kia, đụng phải con thỏ, đúng là không biết ai đang đánh ai nha.



Thôn trưởng cao thấp đánh giá Hỉ Ca một phen, gật gật đầu tỏ vẻ đồng tình, bất quá câu nói kế tiếp của Thôn trưởng thật là đả kích tâm tư thiếu nữ của nàng: “Lại nói, ta cho ngươi một cây pháp trượng, ngươi có thể dùng đến sao? Với chút lực lượng còm của ngươi?”



Hỉ Ca đơ mặt bước ra khỏi nhà thôn trưởng… huhu… nàng bị một cái NPC khinh bỉ.



Đi ra bãi cỏ trước thôn, Hỉ Ca quan sát một chút, phát hiện cơ hồ không thấy ai ở trong này đánh thỏ. Cũng đúng thôi, trò chơi khởi động đã gần mười tiếng đồng hồ, đại bộ phận người chơi chắc hẳn đã thoát khỏi tân thủ thôn rồi. Cho dù là một số ít người đắc tội trưởng thôn, phỏng chừng cũng đều đã 5-6 cấp đi, chỉ có một mình nàng vẫn còn 0 cấp.



Hỉ Ca ngồi xổm đưa mắt nhìn xa xăm, cuối cùng lắc lắc đầu chuẩn bị đi liều mạng với con thỏ. Vốn nàng còn nghĩ, có thể hay không nàng sẽ (may mắn) đụng tới một con thỏ ngốc, thế là lơ ngơ láo ngáo hoàn thành nhiệm vụ luôn. Bởi vì trong trò chơi này, con thỏ còn không tính là quái cấp cao nha.



Tùy tiện tìm một con thỏ đang cúi đầu ăn cỏ, Hỉ Ca đưa chân đá một cước. Tư thế thật hoa mỹ, đây là thành quả 10 năm luyện tập của nàng, chính là lấy việc đá đích đệ đệ Sở Tiếu Ca mà thành tựu. Đáng tiếc, một chữ miss to đùng hiện ra trên đầu con thỏ. Tiếp theo, con thỏ nổi giận hướng Hỉ Ca cắn một cái. Sau đó Hỉ Ca hóa thành một đạo bạch quang tự động trở về điểm sống lại trong thôn.



Một người chơi bình thường, cho dù là 0 cấp cũng có ít nhất 100 điểm huyết và 5 điểm phòng ngự. Nhưng Hỉ Ca lại chỉ có 20 điểm huyết và 1 điểm phòng ngự. Thông thường, một con thỏ phải cắn khoảng bảy cái mới có thể cắn chết một người chơi, bất quá với Hỉ Ca thì một ngụm cũng đủ giết nàng rồi.



Cũng may 0 cấp thì lúc chết không mất kinh nghiệm, trên người nàng cũng không có đồ vật giá trị gì. Hơn nữa, dưới 10 cấp, sau khi sống lại, thể lực pháp lực tự động hồi đầy. Coi như Thịnh Thế còn nhân từ với tân thủ.



Lại một lần nữa chạy ra tân thủ thôn, Hỉ Ca thật hùng dũng hướng tới con thỏ đánh tới, không hề ngoại lệ, lại chết trở về.
“Không tồi không tồi, thế nhưng có thể hoàn thành một cái nhiệm vụ gian nan.” Sau khi cầm thịt thỏ, thôn trưởng thật vừa lòng gật đầu. “Đây là nhiệm vụ thưởng cho, ngươi hảo hảo tiếp nhận đi.”



Hỉ Ca nhận từ tay thôn trưởng một quyển kỹ năng thư lóe sáng hào quang màu trắng, một cái cuốn trục, một kiện trường bào màu xanh biển, lại còn trực tiếp thăng lên chín cấp.



Cuốn trục là nhiệm vụ đặc thù của hệ thống. Bởi vì Hỉ Ca dùng là loại mũ giáp có số lượng bán hạn chế. Mỗi cái mũ giáp loại này sẽ có một cái nhiệm vụ ẩn được cài đặt sẵn bên trong. Chẳng qua có thể hay không kích hoạt được nhiệm vụ đó, phải bàn tới vận khí của người chơi. Tính ra vận khí của nàng không tồi. Còn chưa ra khỏi tân thủ thôn đã nhận được nhiệm vụ ẩn rồi.



Về phần kỹ năng thư, Hỉ Ca nhìn xem, sau đó ngốc trệ luôn. Như thế nào lại cấp cho nàng một quyển huyết tế kỹ năng thư? Kỹ năng này nàng có nghe nói tới nhưng chưa từng thấy qua. Nghe nói kỹ năng này đến thời kỳ hậu chiến đúng là nghịch thiên. Là kỹ năng duy nhất có thể thêm huyết trên phạm vi rộng. Hao phí pháp lực là rất lớn. Bình thường thuật sĩ sẽ không lựa chọn đi làm vú em, cho nên nàng chưa từng gặp qua người nào sử dụng nó hết. Mà điều tiên quyết hơn nữa chính là, kỹ năng này không thể học tập từ NPC mà phải thông qua kỹ năng thư để học. Trong thời gian beta của trò chơi, kỹ năng thư của huyết tế chưa từng xuất hiện quá.



Cuối cùng, trường bào thuật sĩ nhìn cũng không tệ lắm, là một kiện trang bị màu lam cấp 10, có thể tính là tiểu cực phẩm.



Thấy Hỉ Ca cầm kỹ năng thư với vẻ do dự, thôn trưởng đen mặt tức giận “Quyển sách này chính là bản duy nhất, ngươi không học liền trả lại cho ta.”



Nhìn thôn trưởng tiến đến, ý đồ giành lại vật phẩm, Hỉ Ca không nói hai lời, trực tiếp bóp nát quyển kỹ năng thư. Một vòng bạch quang quấn quanh cổ tay nàng, sau đó Hỉ Ca đọc được phần miêu tả của hệ thống.



Nàng cảm thấy thật may mắn với lựa chọn của mình.



Huyết tế cấp 1: hồi huyết 50%, tiêu hao phát lực 50%, làm lạnh thời gian: 20s. Huyết tế cấp 2: hồi huyết 50%, tiêu hao pháp lực 60%. Nhìn đến dòng cuối cùng, Hỉ Ca rốt cuộc nhìn thấy kỹ năng trong truyền thuyết. Sinh mệnh huyết tế: phạm vi 500 lý (5 ngàn mét vuông?!), cùng trận doanh, mãn huyết (phục hồi đầy), tiêu hao pháp lực: 30 vạn điểm, pháp lực không đủ có thể lấy từ sinh mệnh lực bổ sung.



Một cái 60 cấp thuật sĩ bình thường có khoảng 1 vạn pháp lực, mà kỹ năng này đòi hỏi 30 vạn pháp lực. Nói cách khác, thuật sĩ dưới 180 cấp là không thể thi triển Sinh mệnh huyết tế. Đó là đối với người khác, riêng với Hỉ Ca, tựa hồ không phải như thế.



Đã sửa bởi thuganhanuoi lúc 27.09.2015, 09:22.