Thịnh Thế Trà Hương
Chương 143 : Lập uy (thượng)
Ngày đăng: 00:23 22/04/20
Tần Thiên mỉm cười, lại nhìn về phía Lưu Bích Quân bên cạnh hắn, đã thấy nàng ta vò khăn tay nhăm nhúm, sắc mặt muốn bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu. Tần Thiên có thể lý giải nàng trong lòng buồn giận, đường đường là trưởng nữ gả cho Trang Tín Xuyên, vốn trông đợi sẽ trở thành đương gia phu nhân, thật không nghĩ tới chưa được vui mừng bao lâu, tiền mất tật mang, hiện tại chỉ là gả cho con của vợ kế, nàng ta làm sao có thể chịu được điều này? Nàng ta có bối cảnh có thân phận, tính tình kiêu căng, sau này Trang Tín Xuyên có thể sẽ phải nếm mùi đau khổ…
Tần Thiên cười lắc đầu, lại nhìn về phía Trang Minh Hỉ.
Khi nhìn nàng, Tần Thiên trên mặt tươi cười dần dần thu liễm.
Đã thấy sắc mặt nàng tuy rằng tái nhợt, nhưng thần sắc coi như bình tĩnh. Tần Thiên thật sự kinh ngạc nàng tuổi còn nhỏ vậy mà lại trầm tĩnh được như thế, hỉ giận không lộ ra, đổi lại là mình chỉ sợ còn không được trấn định như vậy.
Như cảm giác được ánh mắt của nàng, Trang Minh Hỉ bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thẳng Tần Thiên, ánh mắt lãnh liệt như băng, không thể hiện rõ ràng phẫn nộ hay oán hận, nhưng vẫn khiến Tần Thiên tâm hơi hơi phát lạnh.
Tần Thiên rất nhanh ổn định tâm thần, hơi hơi nâng cằm, nhìn nàng cười nhẹ.
Nàng tất nhiên biết những người này sẽ không từ bỏ ý đồ, không có vấn đề gì, cứ việc phóng ngựa tới đây, nàng nếu một chút nhíu mày, nàng sẽ không gọi là Tần Thiên.
“Còn không quỳ xuống trước đương gia chủ mẫu” Nguyệt Nương ở một bên thúc giục.
Trong ba người, trước hết quỳ xuống là Trang Minh Hỉ, nàng nhìn phía trước, trên mặt không chút gợn sóng sợ hãi. Thấy Lưu Bích Quân bên cạnh còn nhăn nhó không chịu quỳ xuống, cũng không nói nhiều, một phen giữ chặt cánh tay của nàng, đem nàng dùng sức kéo xuống, biểu tình trên mặt Trang Tín Xuyên so với khóc còn khó coi hơn, nhưng thấy muội muội và thê tử đã quỳ xuống, mình đứng ở đây có vẻ quá bắt mắt, bất đắc dĩ, cũng chỉ đành không tình nguyện quỳ xuống.
Hai đầu gối quỳ xuống trên sàn đá “Bùm” một tiếng vang, giống như đại thạch nện xuống ngực hắn. Trang Tín Xuyên chỉ cảm thấy vô số ánh mắt đang nhìn mình, cảm thấy giống như đang có người cười nhạo mình, hắn cúi đầu xuống, cũng không còn dũng khí ngẩng đầu lên nữa.
“Dập đầu.”
Theo thanh âm của Nguyệt Nương, ba người hướng về Tần Thiên quỳ lạy.
Nhị di thái thái trong lòng như nhỏ máu.
Tần Thiên xoay người trở lại chỗ ngồi, ngẩng đầu lớn tiếng nói: “Hiện tại ta muốn tuyên bố một sự việc, cũng muốn xử trí một nhóm người.”
Nghe thấy thế, mọi người đều ngẩng đầu, mở to hai mắt nhìn về phía nàng, một số người trong lòng bắt đầu thấp thỏm bất an.
“Đầu tiên, ta muốn tuyên bố…” Tần Thiên không chút hoang mang, nàng nhìn về phía Nhị di thái thái: “Bắt đầu từ hôm nay, hậu viện Trang phủ sẽ không do Nhị di thái thái phụ trách nữa, ta muốn thu hồi quyền quản lý hậu viện”.
“Cái gì?” Nhị di thái thái lúc này kêu lên, nàng ta đứng dậy, chỉ vào Tần Thiên ngồi ở chính vị lạnh lùng nói: “Ngươi dựa vào cái gì thu hồi quyền quản lý hậu viện trong tay ta? Đây là ước định của ta và Đại tỷ, ngươi không có quyền làm như vậy”.
Nói xong, Nhị di thái thái chuyển hướng Đại phu nhân: “Đại tỷ, ngươi đã nói như vậy mà, giờ ngươi muốn đổi ý, nói chuyện không giữ lời sao?”
Nàng ta sở dĩ có thể quản lý hậu viện, là vì thời điểm lão gia vừa qua đời, Đại phu nhân cần nàng hỗ trợ, cùng nàng định ra minh ước. Lúc ấy trong hai người, chỉ cần Nhị di thái thái kiên định đòi hỏi Đại phu nhân, Đại phu nhân nhất định phải đem quyền quản lý hậu viện giao cho nàng ta. Nhiều năm qua, nàng ta có thể ở Trang phủ tác uy tác quái, cũng bởi vì nàng cơ hồ hoàn toàn nắm giữ hậu viện. Không chỉ như thế, trong mười ba năm qua, nàng ta có thể hoàn toàn ôm chặt chỗ dựa cao như núi là tỷ phu, cũng bởi vì hàng năm đều có chút tiến cống. Nếu không có hậu viện là khối thịt béo này, sau này sẽ thiếu đi mất một nguồn thu lớn. Cho nên mặc kệ như thế nào, quyền quản lý hậu viện nàng ta cũng sẽ không giao ra.
Trang Tín Xuyên cùng Trang Minh Hỉ biến sắc, không nghĩ tới Tần Thiên làm việc sắc bén như vậy, vừa nhậm chức liền tước đoạt quyền của bọn họ. Tam di thái thái thì vẻ mặt kinh dị, trong lòng nửa buồn nửa vui, mấy người trong dòng họ đều kinh ngạc nhìn Tần Thiên, không nghĩ tới tiểu cô nương mới chỉ mười mấy tuổi đã làm việc sâu sắc như vậy, hay là, đây vốn là mưu kế của Đại phu nhân đã bày ra?
Đại phu nhân chỉ uống trà, không hề lên tiếng. Bên tai vang lên lời Tần Thiên lúc trước đã nói qua: “Nương, nếu Nhị di thái thái gây khó dễ, người đừng để ý đến nàng ta, để con ứng phó, thỉnh nương tin tưởng con, con tất nhiên sẽ không biến nương trở thành kẻ bất nghĩa “
Tần Thiên như không nhận ra, nàng nhìn về phía Nhị di thái thái âm thanh lạnh lùng nói: “Nhị di thái thái, việc ngươi cùng mẫu thân ước định ta cũng có biết một hai, mẫu thân cho tới nay đều tuân thủ cùng ước định với ngươi, nhưng ngươi phải hiểu được, hiện tại ta là đương gia chủ mẫu, ta và ngươi không có ước định gì, ta hoàn toàn có quyền quyết định người quản lý hậu viện, mà ngươi, Nhị di thái thái, thân chỉ là một thiếp thất, ngươi chỉ có con đường tuân theo mà thôi, ngươi muốn dùng thân phận thiếp thất khiêu chiến với quyền uy đương gia của ta sao?”
Tần Thiên lạnh lùng nhìn nàng ta.