Thịnh Thế Trà Hương
Chương 160 : Tinh anh
Ngày đăng: 00:24 22/04/20
Điều kiện?
Tần Thiên cùng Trang Tín Ngạn liếc mắt nhìn nhau một cái, lại nhìn về phía Tạ Đình Quân. Tần Thiên trong lòng tràn ngập cảnh giác, nhẹ giọng hỏi: “Điều kiện gì?” Ngọn núi kia tuy rằng đối với Trang phủ rất quan trọng, nhưng cũng không đến mức không thể không có, nếu Tạ Đình Quân điều kiện quá phận, đành phải buông tay mà thôi.
Tạ Đình Quân buông chung trà trong tay xuống, điều chỉnh tư thế ngồi, vẻ mặt trang trọng thành khẩn. Hắn như vậy không hề giống với bộ dạng có thể nói ra một lời giả dối gian tà linh tinh. Tần Thiên cũng hiểu được, có thể trở thành một đại thương gia, thực lực không thể thiếu, người trước mặt không thể khinh thường.
“Bởi vì triều đình khai cấm biển, Tạ gia chúng ta kỳ thật cũng muốn tham dự vào sản xuất sinh ý khác, tỷ như gốm sứ, tơ lụa, hoặc là lá trà…” Tạ Đình Quân nhìn Tần Thiên, đôi mắt thâm thúy chớp động hào quang, ngũ quan góc cạnh rõ ràng bởi vì sự trầm ổn của hắn mà lộ ra quý khí.
“Nhưng mặt hàng trà này, Tạ gia chúng ta không hề có kinh nghiệm, cho nên chúng ta muốn bỏ bạc ra cùng người khác hợp tác. Mà nói đến các Trà Hành, mặc kệ là ở Dương Thành, hay ở phía nam, Thịnh Thế chính là nhân tài kiệt xuất trong đó!” Tạ Đình Quân dựng thẳng ngón tay cái đeo nhẫn ngọc phỉ thúy xanh biếc.
“Cho nên, điều kiện của ngươi là…” Tần Thiên đại khái đã đoán được ý tứ của hắn.
Tạ Đình Quân hào sảng cười, “Chỉ cần Trang phủ để cho chúng ta tham dự vào sinh ý của lá trà Thịnh Thế, vậy ngọn núi kia cứ coi như là tiền vốn của chúng ta đi!”
Trang Tín Ngạn nghe đến đó, theo bản năng nhăn mày lại.
Nay, Thịnh Thế đang phát triển, có một thương gia hùng hậu cùng gia nhập hợp tác cũng không phải là chuyện xấu. Có điều, thứ nhất, gần đây, Tạ gia cùng Nhị phòng quan hệ không phải là ít, về sau có lẽ sẽ có chút phiền phức. Thứ hai…
Trang Tín Ngạn nhìn về phía Tạ Đình Quân, thấy hắn đang nhìn Tần Thiên, hai mắt chớp động sáng rọi. Đều là nam nhân, hắn hiểu được ánh mắt này có ý tứ gì, đó là một ánh mắt cảm thấy hứng thú. Tạ Đình Quân đối với Tần Thiên có tâm tư, chuyện này từ lúc ở Động Đình sơn hắn đã xác định được.
“Ca ca, đây là nương sai người làm, tẩu tử bảo muội mang tới, mỗi ngày huynh đều vất vả như vậy, cần phải bảo trọng thân thể.” Trang Minh Hỉ một bên lời nói nhỏ nhẹ, một bên phân phó Hỉ Thước đem đồ ăn bày ra, lại nói: “Ngày hôm nay tẩu tử không thoải mái, nên không tới đây.”
Trang Tín Xuyên ngồi ở bên cạnh bàn đang chuẩn bị gắp rau, nghe được lời này, đôi đũa cầm trong tay đập mạnh xuống bàn, hừ lạnh: “Từ sau khi ta mất địa vị đương gia, nàng ta có ngày nào là thoải mái, cả ngày mặt lạnh lùng như xác chết! Một ngày nào đó ta sẽ khiến nàng ta đẹp mặt!” Nói xong, lại giương mắt nhìn Trang Minh Hỉ một cái, kỳ quái nói: “Nhưng muội muội, trong khoảng thời gian này lại ân cần như thế, có phải còn trông cậy ca ca sẽ đồng ý để Tạ gia hối hôn hay không? Ta nói cho muội biết, chuyện này không cần thương lượng, chờ một năm hiếu kỳ trôi qua, dù thế nào muội cũng phải gả vào Tạ gia! Chờ tương lai muội sinh hạ nhi tử của hắn, kế thừa gia sản Tạ gia, muội sẽ cảm tạ ca ca!”
Trang Minh Hỉ trong lòng thầm hận, trên mặt lại lộ ra sắc mặt nhu thuận. Nàng ngồi xuống bên cạnh hắn, nhẹ giọng nói: “Ca ca, muội muội đã nghĩ thông suốt rồi. Ca ca nói đúng, chỉ cần ca ca tốt, muội muội mới có thể tốt được, là muội muội ngu dốt, vậy mà lại không rõ điểm này. Ca ca yên tâm, muội muội về sau đều nghe lời ca ca.”
Thấy muội muội luôn tâm cao khí ngạo ở trước mặt mình mềm mỏng nhẹ nhàng, Trang Tín Xuyên trong lòng khoái ý, kêu Hỉ Thước rót rượu, uống liền mấy chén, thừa dịp cao hứng, còn nói tương lai ca ca kinh doanh muối trở nên phát đạt, tất sẽ không bạc đãi muội muội linh tinh gì đó. Trang Minh Hỉ trong lòng chán ghét, trên mặt lại biểu lộ vẻ tâm phục khẩu phục.
Sau khi ra khỏi phòng nghỉ của Trang Tín Xuyên, Trang Minh Hỉ lại đi đến đại đường. Nàng lui tới giống như bình thường, yên lặng đứng ở trong góc, mắt lạnh nhìn mọi nơi trong đại sảnh. Nàng nhìn bọn tiểu nhị chiêu đãi khách nhân như thế nào, nhìn bọn tiểu nhị giới thiệu lá trà ra sao, nhìn chưởng quầy nghênh đón đưa tiếp, hiệp đàm sinh ý. Trong đại sảnh còn rất nhiều thứ mà nàng phải học hỏi.
Ngoài ra, trong thư phòng của nàng còn có rất nhiều bộ sách về trà, giúp nàng rất nhanh có thêm nhiều tri thức về lá trà.
Tần Thiên từng nói qua: nàng hiểu biết sự vụ lớn nhỏ ở Trà Hành, hiểu biết mỗi một đặc tính của lá trà trong Trà Hành, nhớ rõ tính danh của các khách nhân đã từng tiếp xúc qua, hiểu biết hầu hết việc sao chế trà…
Những thứ này nàng không biết, nàng cũng không rõ việc buôn bán, nhưng nàng có thể học, có ai trời sinh đã giỏi việc buôn bán đâu? Đại nương có thể, Tần Thiên có thể, nàng Trang Minh Hỉ nếu thật sự muốn làm, cũng sẽ không thua kém bao nhiêu.
Nay, nàng sẽ không cùng bất luận kẻ nào nảy sinh xung đột, thời điểm nàng chuẩn bị sẵn sàng, sẽ tới thu thập bọn họ!