Thịnh Thế Trà Hương
Chương 205 : Bình thê
Ngày đăng: 00:24 22/04/20
Những lời này của Phương Nghiên Hạnh đối với Tần Thiên hiện tại mà nói không khác gì đòn cảnh cáo, bên ngoài đã loạn như vậy, nàng đang rất cần người giúp đỡ ổn định hậu viện, không nghĩ tới Phương Nghiên Hạnh lại nói ra như vậy.
Bất quá nàng cũng không tức giận, nàng biết Phương Nghiên Hạnh cũng là người khá mạnh mẽ, nàng nói như vậy nhất định có nguyên do của nàng.
Lập tức, Tần Thiên lôi kéo Phương Nghiên Hạnh ngồi xuống trước bàn tròn, kiên nhẫn hỏi: “Tỷ tỷ, nhất định đã xảy ra chuyện gì mới khiến tỷ nói ra những lời này, có thể nói cho ta biết nguyên nhân được không?”
Bị nàng hỏi, Phương Nghiên Hạnh trong nháy mắt đỏ đôi mắt, nàng cầm khăn tay nhẹ nhàng lau lệ, “Có một số việc ta cũng không tiện nói nhiều, ta đứng giữa thật khó xử…”
Tần Thiên nhãn châu chuyển động, liền hiểu được mấu chốt trong đó: “Có phải vì Tam di thái thái?”
Ở Trang phủ, có thể làm cho nàng khó xử như thế chỉ có thể là Tam di thái thái mà thôi.
Thấy Tần Thiên đã nói toạc ra, lập tức, Phương Nghiên Hạnh cũng không giấu diếm, đem tiền căn hậu quả nhất ngũ nhất thập nói ra.
Hóa ra, sau khi Tần Thiên xuất môn, vì thân thể của Đại phu nhân không tốt, căn bản không thể quản sự, cho nên việc trong phủ giao cho Phương Nghiên Hạnh, hơn nữa Đại phu nhân tin tưởng nàng, cơ hồ có thể nói là toàn quyền làm chủ.
Thân là bà bà (mẹ chồng), Tam di thái thái tâm tư biến chuyển, luôn luôn muốn này muốn nọ, nhưng các phòng đều có lệ, Phương Nghiên Hạnh tất nhiên sẽ không coi nàng ta là ngoại lệ. Tam di thái thái không được thỏa mãn tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, chẳng những mỗi ngày ở trước mặt Trang Tín Trung châm ngòi thị phi, thậm chí còn lấy thân thể Phương Nghiên Hạnh ra làm nguyên do, muốn bảo hắn lấy thêm thê thiếp, lấy điều này để bức bách nàng nhằm đạt được mục đích.
Trang Tín Trung đối mặt với thê tử và mẫu thân hiềm khích một lần hai lần còn có thể thông cảm cho thê tử, nhưng mỗi ngày như thế rốt cuộc cũng ăn không tiêu, thời điểm phiền chán, tuy rằng không đến mức đánh chửi Phương Nghiên Hạnh, nhưng sắc mặt cũng rất khó coi, làm cho nàng vô cùng khó chịu.
“Ta lại không dám đem việc này đi làm phiền Đại phu nhân, nếu như bị Tín Trung biết ta sau lưng tố cáo, ngoài miệng tuy rằng sẽ không nói gì, trong lòng sẽ luôn trách cứ ta.” Phương Nghiên Hạnh vừa rơi lệ vừa nói: “Ta cũng không còn cách nào, đành phải thỏa mãn nàng ta một lần, không nghĩ tới, nàng lòng tham không đáy, thấy ta không dám lộ ra, về sau đúng là càng ngày càng quá đáng…”
“Nếu nàng không ngại thân phận thấp hơn là tốt rồi” Đại phu nhân rất khó xử, “Nàng là trưởng nữ của Tạ gia, lại là ân nhân cứu mạng của Tín Ngạn, chúng ta sao có thể để nàng làm thiếp, lời này cũng không thể thốt ra.”
“Vậy làm bình thê cũng được, Tần Thiên cùng Tạ tiểu thư địa vị giống nhau, ai cũng không hơn ai, một người quản lý sinh ý, một người quản lý hậu viện, chẳng phải vừa vặn?”
“Có điều gia nghiệp của Tạ gia rất lớn, tương lai đối với chuyện người kế thừa ta sợ Tần Thiên chịu ủy khuất, ta nói rồi, người thừa kế của Trang phủ phải là hài tử của Tần Thiên.”
“Như vậy cũng tốt, nói rõ ràng là được, Tần Thiên gả vào cửa, vì Trang phủ lập công lớn, yêu cầu này không hề quá đáng, hơn nữa bọn họ hiện tại cũng không yêu cầu đòi hỏi!” Đại phu nhân cùng Nguyệt Nương đúng là một người một câu cứ như vậy mà thảo luận chuyện này.
Bỗng nhiên, thanh âm của Hải Phú truyền đến: “Phu nhân, thiếu gia nói, hắn bất luận thế nào cũng sẽ không cưới Tạ tiểu thư!”
Đại phu nhân cùng Nguyệt Nương đều sửng sốt.
Nguyệt Nương nhìn Trang Tín Ngạn, kinh dị: “Thiếu gia, nhưng sự tình đã đến tình cảnh này.”
Lời đồn đãi đã truyền ra ngoài, Tạ gia tiểu thư không gả vào Trang phủ còn có thể tìm người trong sạch nào nữa? Mặc dù biết Tạ tiểu thư vẫn là thân hoàn bích, nhưng lời đồn đãi đã khiến danh tiết của Tạ tiểu thư bị hủy, nam nhân có uy tín danh dự làm sao có thể cưới một nữ tử bị thị phi quấn thân, không sợ người khác chê cười sao?
“Thiếu gia nói, hắn đã đáp ứng với Đại thiếu phu nhân sẽ không cưới một ai nữa, hắn từng có hứa hẹn, đã thủ tín rồi.” “Nhưng mà.” Đại phu nhân do dự nói: “Tạ tiểu thư tốt xấu cũng là ân nhân cứu mạng của con, chúng ta sao có thể cứ như vậy không để ý tới chuyện này…” Đại phu nhân sống đến bây giờ, vẫn coi chữ “Tín” là hàng đầu, chính trực thuần lương, chưa bao giờ làm việc đuối lý, cho tới bây giờ đều nghiêm khắc kiềm chế bản thân, bao dung với người ngoài, trong mắt bà, nam tử nạp thiếp cũng vì khai chi tán diệp, là chuyện rất bình thường, nếu là bình thường, thấy phu thê bọn nó ân ái, cũng sẽ không muốn nhúng tay vào chuyện của bọn nó.
Có điều chuyện của Tạ tiểu thư không tầm thường, nếu thật sự bỏ mặc, xác thực Trang phủ bọn họ đã làm việc quá đuối lý rồi.